← Quay lại trang sách

Chương 1211 Thí Luyện Quỷ Đạo

U Minh tộc có thiết lập một chỗ thí luyện Quỷ Đạo chuyên dành cho tộc nhân, nhưng nó lại nằm ở khu vực trung tâm chủ thành U Minh, cũng chính là nơi bị núi xác chiếm cứ.

Nghĩ đến đây, U Hành không nhịn được thở dài, kể chi tiết về tình huống.

Nghe U Hành nói "Nơi thí luyện Quỷ Đạo" nằm dưới núi xác, sắc mặt Thất Danh vẫn bình thản, gật đầu nói: "Được, ta sẽ xuất phát ngay bây giờ!"

"Ngươi chán sống rồi à?" Câu trả lời của Thất Danh khiến U Hành không nhịn được ngây ngẩn cả người.

Vốn tưởng rằng nói ra vị trí nơi thí luyện thì Thất Danh sẽ từ bỏ. Suy cho cùng thì nơi đó có núi thây, rất có khả năng sẽ một đi không trở lại. Đây không phải mạo hiểm nữa mà là đi tìm chết rồi.

"Không sao, cứ thử xem." Thất Danh cười trả lời.

Câu nói của ông ta khiến U Hành trợn tròn mắt. Kẻ không quan tâm tới tính mạng như vậy, hắn ta thật muốn nói một tiếng "ngu xuẩn", nhưng nghĩ tới thiên phú tu luyện của người này, nếu người này là kẻ ngu dốt thì mình lại là thứ gì?

Tâm trạng của hắn ta trở nên cực kỳ phức tạp.

Không phải hắn ta không muốn trực tiếp truyền thụ Sâm La Tam Tiếu, mà là muốn tu luyện Sâm La Tam Tiếu thì cần thiết phải trải qua tẩy lễ ở nơi thí luyện Quỷ Đạo. Nếu không thể vượt qua thí luyện tâm cảnh thì hoàn toàn không thể tu luyện được.

Cho dù mình của ngày xưa thì cũng phải trải qua chuyện như vậy.

"Cụ Thất Danh, chúng tôi đi cùng với cụ đi, đúng lúc chúng tôi cũng muốn tới chỗ đó!" Nghe nói vậy, Hồ Hạch lập tức nhìn Thất Danh đề nghị.

"Được, có các cậu giúp đỡ thì ta càng tin tưởng hơn!" Thất Danh gật đầu.

"Các ngươi không muốn sống nữa hay sao vậy?" Nhìn Hồ Hạch và Nhiếp Phong, U Hành không nhịn được trừng to mắt, trông rất là giật mình.

Thất Danh liều mình vì bí pháp thì hắn ta có thể miễn cưỡng hiểu được. Chung quy chuyện người chết vì tiền chim chết vì mồi là điều bình thường. Nhưng sao hai tên này cũng bung lụa quá vậy? Hơn nữa thân là bạn bè, chẳng lẽ Thất Danh không nên khuyên bảo họ sao? Chẳng lẽ mạng của bạn bè thì không phải là mạng?

Cho dù thật sự không để ý thì từ chối một chút làm bộ làm dáng cũng được. Dù sao bạn bè cũng muốn giúp mình bằng cả tính mạng cơ mà!

"Mạng sống đáng giá mấy đồng chứ? Thứ không đáng giá nhất chính là mạng sống!" Nghe vậy, Nhiếp Phong bĩu môi nói.

Nghe mà xem, đây có phải là tiếng người không vậy hả? U Hành trừng to mắt.

Để khiến mình sống sót, các tộc nhân cuối cùng của U Minh tộc, kể cả cha mình đều đã chết, cho nên U Hành cực kỳ quý trọng tính mạng của mình.

Cho nên hành vi không coi mạng sống là mạng sống của ba người Thất Danh khiến U Hành hoàn toàn cạn lời.

"Nếu vượt qua thí luyện Quỷ Đạo thì ta nên đi đâu để tìm anh?" Lúc này, Thất Danh lên tiếng.

"Ta khuyên ngươi nên bỏ cuộc đi thì hơn. Đầu tiên không nói tới chuyện các ngươi có thể sống sót tiến vào thí luyện Quỷ Đạo nằm dưới núi xác hay không, cho dù có vào được thì ngươi cũng chưa chắc có thể vượt qua thí luyện. Huống chi các ngươi còn phải đi ra, Xích Bạt chính là cường giả sắp đột phá cảnh giới Bán Thần, nếu gặp gỡ thì các ngươi chắc chắn không thể sống sót được đâu!" U Hành không nhịn được lại khuyên bảo.

"Không sao, trong lòng ta đều biết rõ, cứ thử xem đi!" Thất Danh trịnh trọng gật đầu.

Đi chịu chết mà còn biết rõ. Lúc này U Hành chẳng buồn khuyên nữa mà nói: "Nếu các ngươi thật sự muốn đi thì ta nghĩ các ngươi có thể chờ thêm một khoảng thời gian nữa, chờ đến khi Xích Bạt đột phá Bán Thần thì thỏa đáng hơn. Đó sẽ là lúc phòng thủ của núi xác lỏng lẻo nhất, khi đó tiến vào mới không gặp phải đe dọa từ Xích Bạt, tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn!"

"Anh đừng lo hão nữa, nói cho chúng tôi biết sau khi vượt qua thí luyện Quỷ Đạo rồi đi đâu tìm anh là được!" Nhiếp Phong không nhịn được nói.

"Ta sẽ ở đây hồi phục vết thương, không đi đâu cả!"

"Vậy là được rồi. Chúng tôi sẽ tới tìm anh!" Nhiếp Phong gật đầu.

U Hành không khỏi thở dài: "Các ngươi hoàn toàn không hiểu được sức mạnh của Xích Bạt. Lỡ gặp phải hắn ta thì các ngươi thậm chí còn không có thời gian để chạy trốn ấy chứ!"

"Anh cũng đừng quên lão tổ tông của gã đang nằm trong tay bọn tôi đây này. Lỡ gặp phải thì cứ dùng tổ tông của gã đập bể đầu gã, nếu dám chống cự thì chẳng khác nào là bất hiếu!" Nhiếp Phong bĩu môi.

U Hành: "…"

Nghe câu này, hắn ta đưa mắt nhìn thi thể Hạn Bạt nằm trên mặt đất, sau đó quay sang nhìn Hồ Hạch: "Tuy rằng thương tích chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng điều động lực lượng đã không có vấn đề. Ta giúp ngươi luyện hóa Hạn Bạt đi, vậy thì lúc đến núi xác, các ngươi cũng có một chút bảo hiểm!"

Hồ Hạch lập tức gật đầu lia lịa, cười tươi roi rói.

Bây giờ, việc luyện hóa Hạn Bạt đã trở thành chấp niệm của anh ta. Bây giờ có người giúp đỡ, anh ta đương sẽ đồng ý ngay.