Chương 1225 Bất Ngờ
Sau khi tiêu diệt tộc Người Khổng Lồ, Hạn Bạt gặp được huyết nguyên.
Đó là một bé trai làn da màu đỏ.
Đối mặt với cái chết của tộc nhân, cậu bé phẫn nộ chất vấn hắn ta tại sao lại làm thế!
Hạn Bạt nở nụ cười, cười rất vui vẻ. Trong mắt hắn ta, huyết nguyên tự nhiên là linh vật của thiên địa mà lại biến thành một sinh vật có tình cảm, thật sự rất thú vị.
Vì thế, hắn ta mưu toan đe dọa cậu bé, nói với cậu rằng mình muốn ăn cậu, không vì lý do gì cả. Nếu có thì đó là vì cậu quá yếu ớt.
Trong lúc nói chuyện, cảm xúc tiêu cực trong người đứa trẻ máu (Ác Thần) bùng nổ.
Chỉ trong chớp mắt, đứa trẻ trong mắt Hạn Bạt đã biến thành cường giả cấp thần linh mà ngay cả hắn ta cũng không thể chống lại.
Đó chính là Ác Thần, kẻ thù định mệnh từ nay về sau dây dưa với Hạn Bạt cả đời.
Trong trời sập đất nứt, Hạn Bạt bị thương nặng, bắt đầu đuổi giết và chạy trốn.
Ven đường, rất nhiều thế lực đều biến thành bột mịn dưới chân Ác Thần. Ác Thần đánh mất lý trí đã đánh vỡ núi băng của Vực Sâu Lạnh Giá, tiến vào đại vực Bắc Kỳ theo Hạn Bạt…
Mất Hạn Bạt và quân đoàn Bạt Thi hùng mạnh, Thi tộc lại bị tổn thất nặng nề trong khoảnh khắc sắp chạm đến chiến thắng.
⚝ ✽ ⚝
Thi tộc không có Hạn Bạt như mất đi chỗ dựa.
Cũng hoàn toàn không còn lực lượng chống lại U Minh tộc.
Cũng vào thời điểm đó, Mị Bạt – người vẫn luôn đi theo bên cạnh Hạn Bạt, không được tộc nhân coi trọng đã đứng dậy.
Sau đó, trong sự khó hiểu của U Minh tộc, Thi tộc còn mạnh hơn họ lại lựa chọn đầu hàng.
Họ không biết tình huống của Hạn Bạt nên cực kỳ cảnh giác với sự đầu hàng bất thình lình này.
Nhưng dưới sự cố gắng của Mị Bạt, trong quá trình tiếp xúc, người của U Minh tộc đã thả lỏng cảnh giác, vui vẻ tiếp nhận Thi tộc đầu hàng, hơn nữa cũng tin vào lời nói của Thi tộc rằng Hạn Bạt biến mất là vì hắn ta muốn theo đuổi lực lượng mạnh hơn nên đã rời đi, không muốn tiếp tục chinh phạt nữa.
Từ nay về sau, trong những cuộc chiến tranh đối ngoại của đại vực Sâm La.
Người của Thi tộc như một thanh kiếm sắc bén trong tay U Minh tộc, nghiền nát kẻ địch giúp họ, dùng sự hy sinh của tộc nhân để chứng minh lòng trung thành của mình.
Từng trận chiến dịch, thoạt nhìn Thi tộc luôn bị suy yếu, nhưng lực lượng cao nhất của Thi tộc lại không ngừng tăng cường thông qua chiến tranh.
Trong khoảng thời gian đó, nhờ vào chiến tranh, Thi tộc đã luyện hóa ra mấy giọt huyết nguyên thấp kém, thành công giúp Mị Bạt xóa bỏ nguyền rủa của thần linh trong người một cách triệt để.
Cuối cùng, năng lực thiên phú của Mị Bạt cũng bộc lộ.
Tuy rằng nàng không có thiên phú tu luyện và chiến đấu mạnh như huynh trưởng Hạn Bạt, nhưng vẫn vượt xa tất cả người của Thi tộc.
Hơn nữa nàng có năng lực mà huynh trưởng không có, đó chính là đào móc và ứng dụng năng lực của Thi tộc.
⚝ ✽ ⚝
Hình ảnh trong trí nhớ phai dần, nhìn Hạn Bạt đã bị luyện hóa thành thi linh, vẻ mặt Mị Bạt lộ ra thống khổ.
Để nàng có thể thức tỉnh, huynh trưởng của nàng mới sáng lập ra Thi tộc, hơn nữa chống lại U Minh tộc.
Đây cũng là lý do khiến nàng vẫn thủ hộ Thi tộc. Bởi vì chủng tộc này chính là sự ràng buộc giữa hai người.
Nếu không phải hắn ta đột nhiên mất tích.
Huynh trưởng của nàng vốn phải là phủ quân của đại vực Sâm La. Cho dù là U Minh tộc thì cũng không thể ngăn cản sự quật khởi mạnh mẽ của hắn ta.
Nhưng giờ phút này, nàng lại thấy một thi linh đã đánh mất linh hồn, không còn là huynh trưởng khí phách hăng hái của ngày xưa, xuất thân hàn vi, ngoan cường trưởng thành và quật khởi trong tuyệt cảnh.
Nàng rất muốn biết rốt cuộc huynh trưởng đã gặp phải chuyện gì, tại sao lại ra nông nỗi này.
Nhưng lúc này, thi linh Hạn Bạt sẽ không trả lời nàng.
Thân thể bị Xích Bạt đánh tàn phế dần dần được chữa trị trong sương mù màu tím dày đặc.
Lúc này, Mị Bạt bỗng nhìn thi linh Hạn Bạt nói: "Chúng ta có thể gặp mặt không? Ta sẽ không tổn thương ngươi, chỉ muốn tìm hiểu một số chuyện thôi!"
Không ai trả lời Mị Bạt. Đúng lúc Mị Bạt chuẩn bị lên tiếng tiếp thì Hạn Bạt bỗng nói chuyện: "Được, nhưng tôi có điều kiện!"
"Nói đi. Ta có thể đồng ý điều kiện không quá đáng của ngươi!"
"100 viên Ngọc Thi Linh, đồng thời dọn ra một con đường trên núi thây cho đồng đội của tôi để họ tiến vào không gian thí luyện của U Minh tộc nằm dưới núi thây!"
"Được, ta đồng ý!" Mị Bạt đồng ý một cách dứt khoát.
Thấy vậy, Xích Bạt muốn lên tiếng, nhưng thấy sự kiên định trong mắt Mị Bạt, gã thở dài một hơi, đành phải từ bỏ.
Bởi vì gã rất thấu hiểu Mị Bạt nên biết rõ bất kể mình có nói gì đi nữa thì cũng vô ích. Bởi vì Mị Bạt đã làm ra quyết định từ trước rồi.
Trong sự mong chờ của Mị Bạt, thi linh Sát Na và Thất Danh bước tới từ nơi xa.
Sau khi đến gần, còn chưa chờ Mị Bạt nói chuyện thì Xích Bạt đã hung ác nhìn Thất Danh nói: "Ngươi là người của U Minh tộc hả?"