Chương 1226 Đánh Đổi
Không phải, lão hủ là bộ tộc người chơi!"
"Vậy tại sao ngươi lại có vương ấn của U Minh tộc?" Xích Bạt rất khó hiểu.
"Ta nhận được truyền thừa của U Minh tộc!"
Nghe vậy, Xích Bạt khẽ nhíu mày, lập tức quay sang nhìn Mị Bạt.
"Mở đường cho hắn, để hắn tiến vào!" Mị Bạt nhìn Thất Danh nói.
Xích Bạt không cam lòng, song vẫn lựa chọn nghe lời, xoay người đấm vào núi thây.
Dưới sự khống chế của gã, núi thây mấp máy, chậm rãi tách ra một khe hở.
Thấy vậy, Thất Danh khẽ nâng tay, bước vào khe hở, tìm kiếm ở bên dưới.
"Đây là một trăm viên Ngọc Thi Linh, ta chờ ngươi xuất hiện!" Vừa nói chuyện, Mị Bạt vừa vung tay lên, một trăm viên Ngọc Thi Linh trên núi thây bay lên không trung, bị sương mù màu tím dày đặc áp súc thành một khối nhỏ như móng tay cái rơi vào túi của thi linh Sát Na.
Không ngờ đạt đến mục đích quá dễ dàng, hoàn toàn vượt qua dự đoán của đám người Hồ Hạch trốn đằng sau.
Giờ khắc này, họ cũng ngu người.
Vốn chỉ định sư tử há to mồm một chút thôi, không ngờ thiếu nữ Thi tộc dáng vẻ lolita này lại đồng ý một cách dễ dãi đến thế.
Bởi vì không biết quá khứ của nàng và Hạn Bạt nên đám người Hồ Hạch mới cực kỳ kinh ngạc.
Sau khi chiếm được Ngọc Thi Linh, Hồ Hạch thao túng thi linh Sát Na bắt đầu quay về. Chẳng qua không phải đi thẳng mà bắt đầu đi ngoằn nghèo đủ đường, lòng vòng thật lâu mới đến chỗ mọi người ẩn náu.
May mà Mị Bạt vẫn chưa từng đi theo mà vẫn canh giữ bên cạnh thi linh Hạn Bạt.
Sau khi ném Ngọc Thi Linh vào không gian, ba người Hồ Hạch đều không khỏi nở nụ cười.
Cảm thấy đợt này lời to rồi, vốn dĩ vắt óc suy nghĩ cũng không nghĩ ra đối sách, nhưng không ngờ lại đạt tới mục đích bằng cách này.
Nếu đối phương đã làm được thì Hồ Hạch cũng không muốn nuốt lời. Anh ta lập tức đứng dậy, bước tới núi xác.
Thấy thế, Nhiếp Phong vội kêu Hồ Hạch: "Đại ma vương, anh thật sự muốn đi gặp cô ta hả?"
"Ừ, dù sao chúng ta cũng đã đạt tới mục đích rồi, thảm nhất cũng chỉ là ba giờ thôi. Bây giờ tôi rất tò mò tại sao cô ta lại khẳng khái đến thế!"
Dứt lời, Hồ Hạch đi thẳng về phía núi thây mà không quay đầu lại.
Nhiếp Phong bĩu môi, không nói gì nữa mà quay sang nhìn Đường Mục, cùng với Tuế Nguyệt Lưu bên cạnh Đường Mục đang trừng anh ta bằng ánh mắt hung ác ngây thơ.
⚝ ✽ ⚝
Trong sự mong chờ của Mị Bạt, Hồ Hạch chậm rãi xuất hiện từ nơi xa.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Mị Bạt đã xác nhận Hồ Hạch chính là kẻ thao túng đằng sau Hạn Bạt.
Không chỉ vì túi thi linh trên eo anh ta mà còn có một tia hơi thở do Hồ Hạch để lại trên người Hạn Bạt, những cái này đều chứng minh Hồ Hạch chính là Người Luyện Xác đứng sau màn.
Sau khi đến gần, Hồ Hạch nhìn Mị Bạt, sau đó quay sang nhìn Xích Bạt đang nhìn anh ta chằm chằm như thể muốn ăn tươi nuốt sống anh ta.
"Có thể nói cho ta biết ngươi đã chiếm được thi thể của huynh trưởng ở chỗ nào không?!" Lúc này, Mị Bạt nhìn Hồ Hạch dò hỏi.
Nghe vậy, Hồ Hạch kinh ngạc giật mình: "Hạn Bạt là huynh trưởng của cô hả?"
Mị Bạt khẽ gật đầu: "Đúng vậy, huynh trưởng ruột thịt!"
Bây giờ, Hồ Hạch đã hiểu tại sao Mị Bạt lại chịu đồng ý yêu cầu của mình. Rất rõ ràng, nàng có chuyện muốn nhờ vả mình nên mới thế.
Chẳng qua vẫn còn chuyện khiến Hồ Hạch khó hiểu, thế là anh ta lập tức hỏi: "Chẳng lẽ cô không hận tôi à?"
Mị Bạt gật đầu: "Hận, nhưng ta biết kẻ giết chết huynh trưởng không phải là ngươi. Bởi vì ngươi không có thực lực đó!"
Tuy rằng bị khinh thường khiến Hồ Hạch buồn bực, nhưng không thể không nói anh ta đích xác không có thực lực giết chết Hạn Bạt.
"Cho nên hãy nói cho ta biết ngươi đã nhận được thi thể từ chỗ nào?" Mị Bạt hỏi lại lần nữa.
Nghe vậy, Hồ Hạch thở dài: "Cô em à, cô không đối phó gã đó được đâu. Thực lực của cô chỉ là Quỷ Hoàng đỉnh phong, nhưng đối phương lại là thần linh, cô không có hy vọng đâu. Cô mà đi tìm gã đó thì chẳng khác nào tự tìm đường chết!"
Nghe thấy người giết chết huynh trưởng là thần linh, Mị Bạt và Xích Bạt đều rất kinh ngạc.
Nhưng ngay sau đó, sương mù màu tím lưu chuyển trong mắt Mị Bạt, lộ ra sát ý: "Nói cho ta biết là kẻ nào!"
Hồ Hạch cũng đã nghe Cổ Ngữ kể về câu chuyện của Ác Thần, biết Ác Thần là vì trả thù nên mới căm hận Hạn Bạt đến thế.
Hồi trước, lúc Ác Thần thiêu đốt linh hồn Hạn Bạt, anh ta có mặt ở ngay bên cạnh.
Tuy rằng anh ta có thể thông cảm cho tâm trạng muốn báo thù cho huynh trưởng của Mị Bạt, nhưng bảo Hồ Hạch bán đứng Ác Thần thì không được. Dù sao Ác Thần cũng là sư phụ của Cổ Ngữ, chí ít Hồ Hạch cho rằng là thế.
Điều quan trọng nhất là, thực tế anh ta cũng không rõ giờ này cụ Ác Thần đang quẩy ở chỗ nào nữa.
Hơn nữa Hồ Hạch cũng không cho rằng Ác Thần trả thù thì có gì sai. Chung quy đang yên đang lành, tự nhiên lại bị Hạn Bạt giết cả nhà…