Chương 1255 Sụp Đổ
Dứt lời, giám ngục bèn đóng cửa sắt của thao trường lại.
Sắc mặt Gunda vẫn không hề dao động, đưa mắt nhìn về phía thao trường.
Thao trường ở đây rất rộng, to khoảng hai cái sân bóng, được phân chia thành năm khu vực A, B, C, D, E.
Lúc này, Gunda đang đứng ở khu B.
Thấy Gunda đến, đám tù nhân đang vận động trong thao trường nhanh chóng tụ tập lại, đi đến chỗ Gunda.
Cảnh tượng này vẫn chưa kiến Gunda khẩn trương. Gã vẫn im lặng đứng tại chỗ.
Giám ngục đứng ngoài lưới sắt thấy vậy lại làm như không thấy, hoàn toàn không có ý định tiến lên ngăn cản, thậm chí còn hơi mong đợi.
Bởi vì đây chính là cách các tù nhân hoan nghênh người mới, lúc nào cũng vậy. Họ đã sớm quen với chuyện này rồi.
Chỉ cần không gây ra tai nạn chết người thì họ mới không thèm quản.
Thậm chí còn coi đó là gia vị cho cuộc sống buồn tẻ này.
Lúc này, kẻ cầm đầu đám đông tiến về phía Gunda là một người đàn ông da đen có sẹo trên mặt. Bên cạnh gã ta đa số cũng là người da đen, khoảng chừng hai mươi người.
"Hey, ma mới, lại đây!"
Đến chỗ cách Gunda không xa, gã đầu trọc có sẹo trên mặt cầm đầu vẫy tay về phía Gunda.
Thấy vậy, Gunda cất bước về phía họ.
Nụ cười trên mặt gã ta càng sâu hơn, tiến lên vỗ vai Gunda nói: "Ma mới, chỗ này không phải là một chỗ tốt lành gì đâu. Mày phạm tội gì?!"
Nghe hỏi, Gunda trả lời với vẻ thản nhiên: "Tôi không phạm tội!"
"Ha ha ha!" Nghe Gunda đáp, đám người này đều không nhịn được cười phá lên.
Gã cầm đầu chỉ vào mình, lại chỉ đám đàn em đằng sau, cười nói: "Ở đây không ai có tội hết, bọn tao đều vô tội, cũng giống như mày thôi!"
Vừa dứt lời, đám đàn em đằng sau lại cười ầm lên.
Đối mặt với đám người này trêu chọc, Gunda lạnh mặt, dò hỏi: "Còn việc gì không?"
"Còn!"
Nói rồi, gã đàn ông quay lại chỉ về phía đám da trắng ngồi một chỗ ở khu B, nói: "Ở khu B chúng ta tổng cộng có hai bang phái, một là Dã Thú của tao, hai là Độc Dược của bọn lợn da trắng kia. Nếu mày không chọn một bang phái gia nhập thì cuộc sống của mày ở nơi này sẽ rất khó chịu đấy!"
Nghe vậy, Gunda không nói lời nào.
Gã đàn ông da đen cũng không tức giận mà nói tiếp: "Màu da của chúng ta giống nhau, mày chẳng có sự lựa chọn nào khác ngoài gia nhập vào bọn tao đâu. Có điều bang của bọn tao cũng không dễ gì mà gia nhập, mày phải chứng minh rằng mày có ích cho tao, cho nên tao cho mày một nhiệm vụ trước.
Nếu mày có thể hoàn thành thì tao coi như mày được gia nhập!"'
"Nhiệm vụ gì?" Gunda dò hỏi.
"Rất đơn giản, cầm lấy cái này, qua chỗ đó tùy ý tìm một thằng, sau đó đập mạnh lên mặt nó. Nhớ kĩ, phải ném thật mạnh!" Nói rồi, gã da đen cầm đầu nhận lấy bóng rổ trong tay đàn em, sau đó chỉ về phía đám người da trắng ngồi một chỗ cách đó không xa.
Thấy vẻ khiêu khích trên mặt gã da đen, Gunda cũng nở nụ cười. Gã nhận lấy bóng rổ, lập tức hỏi: "Bang phái của tụi bay có thiếu đại ca không?"
"Gì cơ?" Gã da đen cầm đầu kinh ngạc hỏi lại.
Đúng lúc này, Gunda bỗng ném bóng rổ thật mạnh vào mặt gã ta, sau đó túm lấy cổ gã ta đè xuống, đầu gối lập tức giơ lên mặt gã ta.
"Bịch!" Máu tươi văng ra.
Gã đàn ông da đen cầm đầu bị đánh cho choáng váng, rõ ràng là không ngờ rằng Gunda lại dám chống lại mình.
Đám cấp dưới nổi giận, cũng nhào lên vào lúc này.
Thấy vậy, Gunda lập tức phản kích.
Tuy rằng lấy một địch mười, song Gunda lại không hề sợ hãi chút nào.
Trúng một đấm thì đánh trả lại, trúng một đá thì đạp lại.
Áo sọc đen trắng nhanh chóng bị xé rách trong lúc đánh nhau, trên người cũng chảy máu, song Gunda vẫn tràn ngập ý chí chiến đấu, gào thét như da thú, từng cú đấm đều đấm vào da thịt, hạ gục từng kẻ tập kích.
Giờ khắc này, biểu hiện của Gunda gợi ra sự chú của người trong khu B.
Chưa đầy mười phút, gã đã hạ gục tất cả thành viên của bang Dã Thú.
Gunda thở hổn hển, vứt chiếc áo rách trên người xuống đất, để lộ cơ bắp cuồn cuộn cùng với hình xăm rắn đen ba đầu trên ngực.
Thở dốc một lát, gã chậm rãi đứng thẳng dậy, sau đó giẫm lên đầu gã đàn ông da đen vừa khiêu khích mình: "Bây giờ tao hỏi lại một câu, tụi bay có thiếu đại ca không?"
Một ma mới mở màn bằng cách này, đồng thời dùng vũ lực mạnh mẽ hạ gục cả một bang hội trong khu vực, chẳng những là người trong khu B đều sợ ngây người mà giám ngục chứng kiến cảnh này cũng thế.
Nhìn đầu sỏ bang phái giãy giụa trên mặt đất, Gunda bỗng quay sang nhìn giám ngục đứng bên kia cửa sắt, trên mặt lộ ra nụ cười dữ tợn.
Ánh mắt hung ác của gã khiến giám ngục sợ tới mức phản xạ lùi lại một bước.
Dường như ý thức được hành vi của mình rất mất mặt, giám ngục vội tiến về trước một bước, sắc mặt tức giận.
Thấy vậy, Gunda cười phá lên.
Nhà giam âm u và lưới sắt kín kẽ giam cầm linh hồn tự do.