Chương 1270 Vượt Qua
Hải Vương gật đầu, cũng không giấu giếm chuyện gì.
Thế là gã ta nói cho họ biết về mệnh lệnh của thương hội Hoàng Tuyền cùng với phát hiện trong lúc điều tra của mình.
Sau khi giải thích xong, Hải Vương lại lên tiếng: "Những gì đã biết ta đều nói hết rồi, các ngươi có hứng thú không?"
Đám Cổ Ngữ nhất thời im lặng, bắt đầu trò chuyện riêng trong kênh chat.
Cổ Ngữ: Rau hẹ Hải thật ghê gớm, thế mà còn muốn phát triển nữa, thật là có ý chí phấn đấu (Cười ha ha)
Cún: Đại ca, đó là chuyện tốt mà, bọn mình đồng ý đi, tuy rằng không biết đá Lửa Băng là cái gì, nhưng nếu rau hẹ Hải đã muốn đến thế thì chắc chắn là hàng xịn!
Lưu Sách: Tôi cũng đồng ý. Có điều phân phối lợi ích như thế nào là một vấn đề. Nói rõ với rau hẹ Hải trước đã!
Trần Tử Vũ: Tôi thì sao cũng được, các anh cứ quyết định đi, tôi cống hiến vũ lực thôi.
Lục Trảm: Tôi cũng tán thành. Có tiền kiếm thì đương nhiên phải làm một vố rồi. Chúng ta cũng có lỗ đâu mà sợ (Cười ha ha)
⚝ ✽ ⚝
Một lát sau, Cổ Ngữ đã làm ra quyết định, ngẩng đầu lên cười nói: "Hải Vương, làm một vố này đương nhiên là không thành vấn đề. Có điều chúng ta phân phối lợi ích như thế nào?"
Đối với điểm này, trước khi đến đây Hải Vương cũng đã từng suy nghĩ, thế nên lúc này gã ta không hề chần chờ nói: "Tuyến đường vận chuyển cụ thể với tình báo đều do ta cung cấp, cho nên chia 7:3. Ta bảy, các ngươi ba!"
Nghe thấy cách phân phối của Hải Vương, đám Cổ Ngữ con cún không khỏi lộ vẻ ghét bỏ.
Nhìn mà xem, đây là câu nói của một cọng rau hẹ sao?
"Rau… Hải Vương, ông làm thế chẳng có tí thành ý gì cả. Sao không phải là bọn tôi bảy, ông ba hả?" Con cún không nhịn được trừng mắt.
Nghe vậy, Hải Vương cũng không nhịn được trừng mắt: "Nếu không có ta phối hợp thì các ngươi chẳng biết khi nào thuyền chở hàng tới, đi tuyến đường nào đâu nhé. Chia cho các ngươi ba phần đã là tốt lắm rồi!"
"Nhưng mà không có chúng tôi thì ổng cũng chẳng làm nên trò trống gì đâu nhé. Ngoài bọn này ra, còn ai dám đi cướp thương hội Hoàng Tuyền với ông nữa. Hơn nữa làm vụ này xong kẻ gánh tội là bọn tôi, đến khi đánh nhau thì bọn tôi cũng phải ra sức, ông há mồm ra là đòi bảy phần, chẳng lẽ lương tâm của ông không đau hả?" Con cún ghét bỏ nói.
"Không đau!" Hải Vương trừng con cún.
Con cún: "…"
Lúc này, Lưu Sách không nhịn được lên tiếng: "Thế này đi, tôi đưa một phương án, mỗi bên đều lùi một bước, bộ tộc người chơi chúng tôi cũng không phải là thế lực không nói đạo lý… Có đúng không?"
Nghe vậy, Hải Vương chửi thề trong lòng.
Bộ tộc người chơi nói đạo lý á? Còn hỏi ta nữa đúng không? Hỏi cái búa ấy chứ hỏi!
Hải Vương suy nghĩ một lát rồi vẫn quyết định nghe xem đề nghị của Lưu Sách là gì.
"Ngươi nói đi!"
"Tôi biết mọi người đều suy xét đến ích lợi, cho nên công bằng là điều rất quan trọng. Sau khi suy nghĩ kỹ càng, tôi cảm thấy bộ tộc người chơi chúng tôi lấy sáu phần có vẻ hợp lý hơn, còn anh lấy bốn phần, vừa công bằng vừa hợp lý!"
Công bằng cái đầu mày, hợp lý cái đầu mày!
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lưu Sách, Hải Vương thật sự muốn dùng "Vòng sáng chết chóc" trong tay để đo xem thử da mặt của tên này dày cỡ nào mà lại có thể nói những câu vô liêm sỉ với vẻ mặt nghiêm túc như thế.
Đó không phải là lùi một bước, mà là đảo ngược lại đề nghị của mình.
Hải Vương lập tức lắc đầu: "Không thương lượng. Cùng lắm là lùi một bước, ta sáu phần, các ngươi bốn phần!"
"Ông quá đáng nó vừa thôi! Tôi phản đối quyết định của ông! Ai chung suy nghĩ với tôi?" Nói rồi, con cún giơ chân lên.
Đám Cổ Ngữ kinh ngạc, suy nghĩ rồi cũng giơ tay lên.
Quần chúng người chơi đằng sau thấy vậy thì cũng đều giơ tay lên.
Một lát sau, tất cả người chơi trên bờ biển đều giơ tay lên, còn Hải Vương thì trợn mắt há hốc mồm.
"Hải Vương lão đại, quyết định bằng cách bỏ phiếu dân chủ, mọi người đều cho rằng đề nghị của ông không đạo đức, ánh mắt của quần chúng sáng như tuyết, bây giờ chỉ có một mình ông tán thành thôi, còn mọi người đều phản đối!" Con cún nghiêm túc nói.
Giờ khắc này, Hải Vương thật muốn đại khai sát giới.
Ta đang đàm phán với các ngươi, thế mà ngươi lại chơi bỏ phiếu với ta. Trông mặt ông đây dễ bắt nạt lắm à?
"Các ngươi muốn đồng ý thì đồng ý đi, không thì ta đi tìm thế lực khác!" Hải Vương tái mặt nói.
"Ông đi đi, ông còn tìm được thế lực nào khác để hợp tác hả? Cùng lắm thì chả bên nào kiếm được tiền thôi!" Con cún không chịu thua nói.
⚝ ✽ ⚝
Để bên mình giành được lợi ích lớn hơn, Hải Vương và đám con cún bắt đầu tranh cãi không ngớt, mãi đến trời tối mà hai bên đều không thể thuyết phục được đối phương.
Thế là khêu đèn đánh đêm, tiếp tục đàm phán.
⚝ ✽ ⚝
Bờ biển Lưu Ly, Bắc Kỳ.
Sắc trời tối dần, những người chơi đến thăm Hải Vương cũng dần dần giải tán.