Chương 1287 Trở Lại
Khổng Dịch, cùng về nhà thôi!" Lúc này, một cô bé cột tóc hai bên chạy tới từ xa, mỉm cười vẫy gọi cậu bé.
Nghe vậy, Khổng Dịch trợn trắng mắt, quay lại nhìn cô bé nói: "Cậu tự về đi, đừng quan tâm tới tôi, bây giờ tôi có việc bận!"
Cô bé nghe vậy thì rất khó chịu, nhanh chóng đi đến bên cạnh Khổng Dịch, chống nạnh nói: "Khổng Dịch, cậu lại bị sao vậy? Đừng giả vờ người lớn nữa, cậu chỉ là học sinh tiểu học thôi, hãy nhìn nhận rõ thân phận của cậu đi. Còn mười tuổi nữa cậu mới trưởng thành!"
"Tôi không cần cậu lo!" Dứt lời, Khổng Dịch lại ngẩng đầu nhìn bầu trời.
"Rốt cuộc cậu bị sao vậy? Lúc nào cũng mặt mày ủ ê." Cô bé nhất quyết không chịu buông tha.
"Tôi xin cậu đấy, mau về nhà đi, đừng quan tâm tới tôi nữa!" Khổng Dịch quay sang nhìn cô bé, đầy mặt bất đắc dĩ.
Con nít thật đáng ghét!
Nghe vậy, cô bé nổi giận, ra sức giậm chân rồi xoay người bỏ chạy, hai chỏm tóc lắc lư, chỉ chớp mắt đã biến mất trong tầm nhìn của Khổng Dịch.
Thấy cô bé đã rời đi, Khổng Dịch lại ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt lại chứa đầy phong sương.
Ông đã về rồi!
Ông đã trở lại rồi!
Nói đúng hơn thì hắn ta đã trở về tám năm rồi.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, vẻ phong sương trong mắt Khổng Dịch dần dần biến thành lửa giận, siết chặt nắm tay.
Nhưng cuối cùng, sự phẫn nộ trong mắt vẫn biến thành uể oải và cô đơn.
Có ai ngờ rằng thằng nhóc diện mạo tầm thường này lại từng tháp tùng Nhân Hoàng trong thời kỳ đỉnh cao nhất, hơn nữa còn là một trong tám vị Nhân Tổ dưới Nhân Hoàng.
Trong thời kỳ hưng thịnh của nhân tộc, cái tên Khổng Dịch đã từng được vô số tộc nhân ca tụng.
Dù chưa đạt tới độ cao như Nhân Hoàng, song cũng rất tôn quý.
Nhưng hắn ta lại không thể ngờ được rằng cuối cùng nhân tộc lại tàn bại. Đầu tiên là đệ nhất Nhân Hoàng Đồ Diệt đang ở ngoại vực mất tích một cách ly kỳ, sau đó là đường dẫn linh khí từ âm phủ đến nhân gian bị phong ấn.
Chiến tranh tam giới cũng theo đó mà bùng nổ.
Từ ban đầu là chiến tranh với âm phủ, sau đó phát hiện ra chỉ là hiểu lầm, bắt đầu chiến đấu với thiên giới. Trong khoảng thời gian đó, nguồn linh khí của nhân gian đều bị chặn đứng.
Có thể nói, khi đó thiên giới là muốn bóp chết tương lai của nhân gian.
Tuy vậy, dưới sự dẫn dắt của Nhân Hoàng Hiểu Dã và Nhân Hoàng Đế Hồng, quân đội nhân tộc vẫn đánh đâu thắng đó, đánh cho thiên giới liên tục bại lui, thắng lợi đang nằm ngay trước mắt.
Nhưng đúng vào lúc đó, ngoài ý muốn lại xảy ra.
Nhân Hoàng Hiểu Dã và Nhân Hoàng Đế Hồng cũng mất tích một cách ly kỳ giống như Đồ Diệt.
Cuối cùng chỉ có thể trông cậy vào tám vị Nhân Tổ bọn họ cố gắng chống lại trong chiến tranh với thiên giới.
Tuy rằng tám người họ hợp sức lại, cuối cùng khiến Tiên Đế Thái Thượng trọng thương trong trận chiến cuối cùng, nhưng không có Nhân Hoàng tồn tại, họ đã chú định sẽ bại trận.
Cho dù đã khiến một Tiên Đế bị trọng thương, nhưng vẫn không thể vãn hồi tình thế, bởi vì Tiên Đế có tới tận ba người.
Trong trận chiến cuối cùng, năm vị Nhân Tổ chết trận, Khổng Dịch chính là một trong ba vị Nhân Tổ còn sống sót.
Để phòng ngừa thiên giới đuổi giết, khi đó Khổng Dịch bị thương nặng cùng với hai vị Nhân Tổ khác đã lựa chọn dẫn dắt số tộc nhân còn lại chạy ra ngoại vực.
Đi một chuyến, mọi thứ đều thay đổi.
Trong lúc lang thang ở ngoại vực, lúc nào Khổng Dịch cũng muốn trở lại tam giới, trả thù thiên giới.
Cho dù họ đã thoát khỏi tam giới, song thiên giới cũng không vì thế mà tha cho họ.
Khi bùng nổ chiến tranh tam giới, Đông Hoàng Thái Nhất đã làm cho hắn ta bị thương nặng, đồng thời còn để lại một đạo "Niệm ấn" trong linh hồn của hắn ta.
Dấu ấn đó lúc nào cũng tra tấn Khổng Dịch, hoàn toàn không thể xóa bỏ. Cho dù là ở ngoại vực, hắn ta vẫn bị Đông Hoàng Thái Nhất đuổi giết nhiều lần.
Để không làm liên lụy tới các tộc nhân đã đi theo hắn ta ra ngoại vực, cuối cùng Khổng Dịch lựa chọn rời khỏi tộc nhân.
Trong những ngày lưu lạc ở ngoại vực một mình, hắn ta đã từng đi qua rất nhiều thế giới kỳ lạ, cũng thử rất nhiều cách loại trừ "Niệm ấn" mà Đông Hoàng Thái Nhất để lại, nhưng đều không thể thành công.
Trong những ngày chạy trốn, Khổng Dịch dần dần chán ghét.
Cứ tiếp tục như thế mãi thì hắn ta biết cuối cùng mình vẫn không thể thoát khỏi cái chết. Vì thế hắn ta muốn trở lại tam giới.
Hắn ta bắt đầu mưu đồ thật lâu, thiết lập một cái bẫy trong một thế giới thiếu thốn linh khí ở ngoại vực, khiến Đông Hoàng Thái Nhất hiểu lầm rằng hắn ta đã chết, hơn nữa còn hồn phi phách tán.
Thực tế sau khi chết, linh hồn của hắn ta lén lút trở về tam giới, đồng thời tiến vào trong Lục Đạo Luân Hồi.
Trải qua luân hồi chuyển thế, nhờ vào linh hồn cường đại của bản thân, hắn ta thành công giữ lại ký ức, trở về nhân gian.
Khổng Dịch vốn định nằm gai nếm mật, bắt đầu ngủ đông, chờ khi nào thực lực mạnh lên rồi lại trả thù thiên giới.