Chương 1293 Quyết Định
Hít một hơi không khí tràn ngập linh khí, Khổng Dịch kích động bước ra quầng sáng, đến quảng trường trung tâm Minh Phủ.
Khổng Dịch cao một mét ba nhìn xung quanh, lập tức cảm thấy mình là gà đứng trong bầy hạc.
Chẳng qua điều khiến Khổng Dịch tò mò là tại sao mọi người trên quảng trường lại không tu luyện mà đều đọc sách vậy?
Theo Khổng Dịch thấy, người trong trò chơi này đáng lẽ nên âm thầm phát triển, phấn đấu vì tương lai của nhân tộc mới đúng. Nhưng sao tất cả đều đang học tập vậy?
Bố tổ, chẳng lẽ cách tu luyện ở đây là dựa theo thành tích học tập sao?
Điểm tối đa của tiểu học = Tốt nghiệp quỷ binh
Điểm tối đa của cấp 2 = Tốt nghiệp Quỷ Đốc
Điểm tối đa của cấp 3 = Tốt nghiệp Quỷ Vương
Điểm tối đa của đại học = Tốt nghiệp Quỷ Hoàng
⚝ ✽ ⚝
Shhh!
Trong lúc suy nghĩ miên man, Khổng Dịch bị chính mình làm cho hoảng sợ. Hắn ta cảm thấy nếu thật sự như thế thì nhân tộc coi như vứt đi rồi.
Quá đáng sợ!
Hắn ta lập tức đến chỗ một chàng trai ôm pháp trượng ngồi dưới đèn đường cách đó không xa, cất lời dò hỏi: "Ê, anh đang đọc gì thế?"
Mạc Tiểu Tân đang trầm tư suy nghĩ, chuẩn bị thử nghiệm chức nghiệp sinh hoạt, nghe thấy câu hỏi thì ngẩng đầu lên, phát hiện đứng trước mặt mình là một đứa trẻ trông rất đáng yêu thì không nhịn được trợn trắng mắt: "Ê gì mà ê, nhóc con phải gọi là chú, chẳng lễ phép gì cả!"
Nếu là ngày xưa thì Khổng Dịch cảm thấy một bàn tay của mình có thể đập chết mười thằng như thằng này!
Thấy Khổng Dịch đanh mặt, Mạc Tiểu Tân bỗng mỉm cười: "Nhóc con, còn nhỏ thì chơi game cái gì, lo mà học đi, mau chóng vào kho đề chống nghiện game cày bài tập mới là lẽ phải, đừng có sa đọa!"
Nhìn mà xem, làm người ai lại nói thế!
Giờ khắc này, Khổng Dịch lại cảm nhận được ác ý của thế giới này dành cho học sinh tiểu học!
Làm học sinh tiểu học thật sự là quá khó khăn!
Thấy Khổng Dịch nổi giận, Mạc Tiểu Tân cười đắc ý.
Chuyện này khiến anh ta nhớ tới một năm trước mình chiến đấu với quần thể học sinh tiểu học, triệt phá khu tụ chúng so đáp án, khi đó thật là sung sướng!
Phục hồi tinh thần lại, anh ta phát hiện cậu học sinh tiểu học này đang nghiêng người đọc nội dung trong sách của anh ta, vẻ mặt dần dần trở nên cực kỳ khinh thường: "Chậc chậc, mấy thứ đơn giản như thế này mà còn phải học à? Tôi nghĩ bằng ngón chân cũng có thể đọc làu làu!"
Mạc Tiểu Tân ngạc nhiên trong chốc lát rồi trợn mắt khinh thường: "Nhỏ xíu không lo học đi mà chỉ biết chém gió thôi.
Mày mà học được thứ sâu sắc như thế này à? Mau nói cho chú biết số điện thoại của ba mày đi, chú phải nói với ổng là mày cần giáo dục!"
Nghe vậy, Khổng Dịch khinh thường nói tiếp: "Thế này đi, tôi dạy anh học cái này, anh trả lời tôi mấy câu hỏi, thế nào hả?"
Lúc này, Khổng Dịch rất muốn biết tình hình phát triển của tựa game này, cùng với việc nó xuất hiện như thế nào, cho nên mới nghĩ ra cách này.
Nhưng Mạc Tiểu Tân lại không cảm kích mà còn ghét bỏ phất tay: "Đừng quấy rầy chú học tập, đi chỗ khác chơi bùn đi!"
"Anh rút đại một đoạn nội dung trong sách thử xem!" Dứt lời, Khổng Dịch nở nụ cười bí hiểm.
"Giáo viên cho bài tập về nhà ít quá hay sao mà khiến mày huênh hoang quá thế hả?" Mạc Tiểu Tân kinh ngạc.
"Tôi bảo anh rút đi mà!" Khổng Dịch hổn hết rít gào.
Mạc Tiểu Tân: "…"
Học sinh tiểu học thời nay đều nóng tính thế à? Mạc Tiểu Tân không khỏi móc mỉa.
Để khiến thằng nhóc học sinh tiểu học này nhanh chóng cút xéo, Mạc Tiểu Tân đưa mắt nhìn cuốn sách, tùy ý chọn một câu hỏi, bất đắc dĩ nói: "Nào, trả lời câu này xem, thế giới trò chơi của chúng ta có bao nhiêu loại nguyên tố có thể phân giải?"
"36888 loại!" Khổng Dịch trả lời ngay tắp lự.
Nghe thấy câu trả lời, Mạc Tiểu Tân khó tin nhìn đáp án, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Chú mày đoán hả?"
"Anh cứ rút câu tiếp theo đi!"
"Trong tất cả các nguyên tố, có bao nhiêu loại nguyên tố đặc thù rất khó phân giải?"
"3000 loại, tương ứng với ba nghìn pháp tắc đại đạo!"
Nghe trả lời, Mạc Tiểu Tân kinh ngạc gật đầu, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy sai sai: "Câu đằng sau là do chú mày thêm vào đúng không?"
"Đừng hỏi. Rút thăm tiếp đi!" Lúc này, khí thế của Khổng Dịch tăng vọt, cảm thấy mình quả thực là đỉnh vãi chưởng, không hổ là Nhân Tổ.
"Vậy thì 36888 loại nguyên tố đó là những gì?"
"Nguyên tố bóng tối, nguyên tố ánh sáng, nguyên tố nước, nguyên tố lửa, nguyên tố cây cỏ, nguyên tố linh…"
Nói một lát, Khổng Dịch bỗng dừng lại, mạch máu nổi lên trên trán, thậm chí rất muốn giết người.
Thân là học sinh tiểu học, hắn ta chỉ có 2 tiếng 20 phút chơi game thôi, đâu rảnh mà đi đọc "Bảng nguyên tố phân giải".
"Đọc đi, không đọc hết thì coi như chú mày không trả lời được đâu đấy nhé!" Mạc Tiểu Tân cười nói.
Tuy rằng phát hiện thằng nhóc học sinh tiểu học này thật sự có chút tài năng, có điều thấy vẻ đắc ý trên mặt Khổng Dịch, anh ta vẫn quyết định chèn ép một trận, khiến đóa hoa của Tổ quốc hiểu được đạo lý khiêm tốn khiến người ta tiến bộ, kiêu căng khiến người ta huênh hoang.