Chương 1292 Sự Thật
Suy cho cùng, hắn ta hoàn toàn không có cách chống cự, cho nên chỉ có thể làm bài tập.
Chẳng qua sau khi đọc câu hỏi trên tờ bài thi, Khổng Dịch lại trợn tròn mắt.
Câu 1: 2 đồng một chai bia, bốn cái nắp đổi được một chai bia, hai chai bia uống hết đổi được một chai bia, hiện tại trong tay em có mười đồng, hỏi em có thể uống được tổng cộng mấy chai bia?
Khổng Dịch: "???"
Tui là học sinh tiểu học đấy nhé! Uống bia cái đầu ông! Muốn bị đánh hả?
Ai ra câu hỏi này thế? Tui có biết làm đâu?
Câu 2: Con trai của Tiểu Minh là ba của con trai tôi, vậy thì quan hệ giữa tôi và Tiểu Minh là?
A: Tôi là ông nội của Tiểu Minh; B: Tôi là ba của Tiểu Minh; C: Tôi là con trai của Tiểu Minh; D: Tôi là cháu trai của Tiểu Minh; E: Tôi chính là Tiểu Minh
Thấy câu hỏi này, Khổng Dịch chỉ muốn nói, tao là tổ tiên của Tiểu Minh, chuẩn không cần chỉnh.
Câu hỏi này quá rác rưởi, bỏ qua!
Câu 3: Một người đánh xe lái một chiếc xe ngựa, trên xe có năm người ngồi, mỗi người đeo năm cái túi, trong mỗi cái túi đựng năm con mèo, mỗi con mèo mang theo năm con mèo con, mỗi con mèo con mang theo năm con chuột làm lương khô. Hỏi tổng cộng có bao nhiêu cái chân?
⚝ ✽ ⚝
Đọc hết câu hỏi, Khổng Dịch trầm cảm.
Đây là câu hỏi do con người đặt ra hả?
Tui chỉ là học sinh tiểu học thôi mà! Thế không phải là làm khó dễ cho tui sao?
Hắn ta run lẩy bẩy, giờ khắc này mới cảm thấy mình thật sự là học sinh tiểu học, đa số câu hỏi đều không biết làm!
Thời gian làm bài nhanh chóng trôi qua trong giày vò.
Thông báo lại xuất hiện:
[Trò chơi nhắc nhở: Tổng điểm kiểm tra lần này là 300 điểm, thành tích của bạn là 36 điểm, vẫn chưa đạt tiêu chuẩn, mong bạn tiếp tục cố gắng. Bạn chưa vượt qua khảo sát lần này, không thể nhận được thời gian chơi game!]
Khổng Dịch ỉu xìu nằm trên bàn học.
Giờ khắc này, hắn ta bỗng cảm thấy mỗi ngày ba ruột bắt hắn ta học tập vẫn có tác dụng.
Nếu khi đó hắn ta chịu học hành đàng hoàng thì bây giờ đối phó với bài thi này chắc chắn sẽ không có vấn đề.
Quả nhiên, thế giới này chẳng thân thiết với học sinh tiểu học chút nào.
Nhưng lỗi không phải do mình, mà là do thế giới kỳ thị học sinh tiểu học này!
Cho dù mình đường đường là Nhân Tổ biến thành học sinh tiểu học thì cũng phải bị thế giới tra tấn, trốn không được, tránh không xong.
Chẳng lẽ Đại Đế âm phủ không ra mặt quản sao?
Khổng Dịch chán chường nằm trên bàn học đấu tranh tư tưởng cả buổi, cuối cùng không thể làm gì được, vẫn run rẩy ấn mở giao diện học tập xuất hiện trước mặt.
Bắt đầu tiến vào hình thức học tập.
Những câu hỏi mà bình thường hắn ta vẫn khinh thường không thèm nhìn, giờ đây lại trở thành chướng ngại vật lớn nhất trên con đường tu luyện của hắn ta.
Cuối cùng Khổng Dịch cũng có giác ngộ của một học sinh tiểu học.
Bắt đầu học hành chăm chỉ, mỗi ngày tiến tới!
Khổng Dịch bắt đầu học bù tri thức với tâm trạng bi phẫn.
Sau một đêm học tập, hắn ta bị ông ba đánh thức, ăn sáng rồi đeo cặp sách đi học.
Trên trường, Khổng Dịch cũng cực kỳ chăm chú nghe giáo viên giảng bài, thậm chí còn chủ động đặt câu hỏi.
Thực tế thì tri thức của thế giới này không hề khó đối với Khổng Dịch.
Trước kia hắn ta không có động lực nên căn bản là không có tâm trạng đi học. Khi hắn ta bắt đầu nghiêm túc thì nhiều thứ chỉ cần vừa nhắc nhở đã hiểu ra.
Đối với Khổng Dịch mà nói, mọi thứ học tập bây giờ đều là vì có thể nhanh chóng tu luyện.
Giáo viên chủ nhiệm nhanh chóng thông báo cho ông Khổng về sự thay đổi lớn của Khổng Dịch trên trường học.
Thấy thành tích của thằng con không chịu học hành tiến bộ vượt bậc như thế, ông Khổng cười không nhặt được mồm, cảm thấy mua cabin game quá đáng giá, đáng lẽ mình phải mua sớm hơn mới đúng!
Nhưng chỉ có mình Khổng Dịch biết, thân là một học sinh tiểu học, hắn ta không thể thoát khỏi học tập.
Không học tập thì sao có thể nhận được 2 tiếng chơi game!
⚝ ✽ ⚝
Chỉ trong ba ngày, dựa vào học tập từ học kỳ trước cùng với học bù từ kho đề chống nghiện game của Chinh Chiến, Khổng Dịch phát hiện đề thi đã không thể làm khó được mình. Cho dù là bài đọc hiểu khiến người ta chẳng hiểu ra sao.
Vì thế, hắn ta chọn tiếp nhận khiêu chiến, mở hình thức vượt ải 300 câu hỏi.
Lần làm bài này khác với lần trước, suốt quá trình cực kỳ thuận lợi.
Chờ đến khi làm xong 300 câu hỏi, tiếng thông báo cũng theo đó vang lên.
[Trò chơi nhắc nhở: Tổng điểm kiểm tra lần này là 300 điểm, thành tích của bạn là 300 điểm, điểm tối đa! Nhận được 2 tiếng chơi game, điểm tối đa được thưởng thêm 20 phút chơi game!]
Cuối cùng cũng có thể tu luyện rồi, ta quá khó khăn!
Giờ khắc này, Khổng Dịch không khỏi cảm động chảy nước mắt, trong lòng tràn ngập kiêu ngạo mà chỉ học sinh tiểu học mới có.
Ánh sáng màu trắng nhanh chóng biến mất, hắn ta lại xuất hiện trong thành Minh Phủ.