Chương 1298 Hành Trình
Không nghe lời thì phải ăn đòn, không thương lượng.
Thấy đường đường là Nhân Tổ mà lại rơi vào kết cục như thế, Lục Vô không khỏi đồng tình.
Thế này thì quá thảm rồi.
Còn chuyện hệ thống đề phòng nghiện game…
Bởi vì Lục Vô thiết lập kiểm tra linh hồn đều tính toán theo tuổi sau khi đầu thai, cho nên dù tuổi của linh hồn đã rất già nua, chỉ cần đã trải qua đầu thai từ Lục Đạo Luân Hồi thì đều tính từ con số 0 trở đi.
Có rất nhiều linh hồn của người chơi đều là đầu thai từ kiếp khác, nếu không tính theo kiểu đó thì hệ thống đề phòng nghiện game sẽ trở thành bài trí, không còn chút ý nghĩa gì.
Nghĩ đến đây, Lục Vô lại buồn thay Khổng Dịch ba giây.
Mỗi ngày đi học, làm bài, chỉ có buổi tối về nhà có thời gian chơi game thì lại bị hệ thống đề phòng nghiện game hành hạ một trận.
Thật sự là quá thảm!
Tuy vậy, cho Khổng Dịch làm bài tập đề phòng nghiện game cũng có một lợi ích.
Đó chính là khiến ông Khổng yên tâm.
Từ khi chơi Chinh Chiến đến nay, ông Khổng không còn đi quấy rầy Khổng Dịch nữa.
Bởi vì thành tích học tập của Khổng Dịch nhanh chóng được tăng lên.
Song nếu không có hệ thống đề phòng nghiện game thì Khổng Dịch thậm chí sẽ không muốn xem sách giáo khoa. Điều đó sẽ dẫn đến ông Khổng cho rằng Chinh Chiến không thể giúp thành tích học tập của Khổng Dịch được tiến bộ, chắc chắn sẽ đưa hắn ta đi học thêm, do đó tước đoạt quyền lợi chơi game của hắn ta.
Cho nên không phải Lục Vô không muốn loại bỏ hệ thống đề phòng nghiện game, mà là suy xét từ phương diện ông Khổng, không thể loại bỏ!
Chung quy kiếp này, ông Khổng là ba ruột của Khổng Dịch. Mặc dù Lục Vô có năng lực dẫn hắn ta rời khỏi ông Khổng, nhưng nếu làm thế thì thật sự là quá vô nhân đạo!
Cho nên, hành trình đề phòng nghiện game của Khổng Dịch còn chưa kết thúc.
Sau khi tìm hiểu đại khái về cảnh ngộ của Khổng Dịch, lúc này Lục Vô đang xem xét một vài đoạn ký ức chứa thông tin cụ thể về thời kỳ hưng thịnh của nhân tộc được trữ tồn trong linh hồn của Khổng Dịch.
Lật xem một lát, Lục Vô bỗng thấy một tin tức đánh dấu là "Nhân Hoàng Đồ Diệt".
Thấy đoạn thông tin này, Lục Vô bỗng kích động.
Ban đầu hắn biết về Nhân Hoàng Đồ Diệt từ lời nói của Tà Ma Thần. Sau này cũng dần dần biết thêm nhiều hơn về vị đệ nhất cường giả của nhân tộc này thông qua nhiều phương diện.
Bây giờ phát hiện Khổng Dịch lại biết về người này, sao hắn không kích động cho được.
Vì thế, Lục Vô lập tức mở đoạn thông tin được thần khí đánh dấu là "Nhân Hoàng Đồ Diệt".
Nhưng ngay sau đó, hắn ngây ngẩn cả người.
Trong hình ảnh, một con Pikachu đang lắc mông, lắc sang phải, lắc sang trái, nhảy nhót tại chỗ…
Lục Vô: WTF???
Đây là Nhân Hoàng Đồ Diệt á?
Pikachu?
Một chuỗi dấu chấm hỏi bay lên trên đầu Lục Vô, cảm thấy mình bị sợ hãi.
Ký ức của Khổng Dịch bị lỗi hay là do đầu mình bị chập mạch?
Lục Vô không chịu tin tưởng là thật, bèn thoát khỏi đoạn ký ức đánh dấu Nhân Hoàng Đồ Diệt, sau đó lại ấn vào.
Vẫn là con Pikachu kia đang vui vẻ lắc mông…
Lục Vô: Đậu xanh rau má!
Ký ức thần tiên gì vậy? Linh hồn của Khổng Dịch bị người khác thay đổi à?
Nghĩ đến đây, Lục Vô chợt khựng lại.
Người có thể thay đổi linh hồn của người khác trong thần khí, ngoài mình ra thì chỉ còn lại nhóc loli kia thôi.
Vì thế, hắn vội thoát ra không gian thần khí, chạy ra phòng khách.
Lúc này, Tiểu Bắc Ly đang nhét đồ ăn đầy mồm, chột dạ nhìn Lục Vô, đồng thời nói bằng giọng ngọng nghịu: "Anh nghêu tui nàm gì?"
"Em sửa lại linh hồn của Khổng Dịch đúng không?"
"Nàm gì cóa, rõ ràng ngừi ta đang ở đây ăn quà dzặt, anh không thể dzu khống cho người tốt nha!"
"Thật hả?"
"Chắc chắn trăm phần trăm!"
"Vậy thì tại sao em chỉ chặn tin tức về Đồ Diệt?"
"Bởi vì…" Nói rồi, sắc mặt Tiểu Bắc Ly bỗng đỏ ửng, ấp úng không nói được nữa.
"Nói đi. Tại sao hả?" Lục Vô nở nụ cười.
Tiểu Bắc Ly đành phải thở dài: "Ngoại vực có bộ tộc Thánh Linh. Hiện tại anh biết càng ít càng tốt. Hơn nữa anh đã xem đoạn thông tin trong linh hồn của Khổng Dịch nên chắc cũng phát hiện một điều, đó chính là trong chiến tranh tam giới, có hai vị Nhân Hoàng mất tích một cách bí ẩn, tộc nhân đều không biết họ đã đi đâu!"
Lục Vô gật đầu. Đúng là hắn có phát hiện điều đó.
Theo lý thuyết, cho dù hai vị Nhân Hoàng Hiểu Dã và Nhân Hoàng Đế Hồng muốn rời đi thì ít ra cũng phải nói với tộc nhân một tiếng mới đúng. Cho nên việc họ rời đi một cách lặng lẽ có vẻ cực kỳ quái dị.
"Bởi vì họ không thể nói ra. Ngoại vực có bộ tộc Thánh Linh, thánh chủ của họ có một năng lực, đó là cảm ứng được tất cả những người biết được chuyện kia. Đó cũng là lý do mà tôi vẫn không thể nói cho anh biết tất cả mọi chuyện. Nếu bị kẻ đó phát hiện sự tồn tại của anh thì anh chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ. Mà tin tức kia có liên quan tới Đồ Diệt, cho nên hiện tại anh đừng nên biết thì tốt hơn."