Chương 1299 Kết Thúc
Nghe vậy, Lục Vô rất kinh ngạc.
"Lợi hại thế cơ à?"
Tiểu Bắc Ly gật đầu: "Lợi hại hơn anh nghĩ nhiều. Hắn ta đã dùng Thánh Linh Thông Tâm Pháp để giết chết rất nhiều người biết chân tướng!"
"Có phải Đồ Diệt cũng đã bị hắn ta giết chết rồi không?" Lục Vô không kìm được tò mò hỏi.
"Đừng hỏi, hỏi cũng không biết đâu!" Dứt lời, Bắc Ly thò tay vào bịch snack, cầm một đống nhét vào miệng mình!
⚝ ✽ ⚝
Hôm nay là ngày kết thúc khoảng thời gian mười ngày học tập trước khi thí luyện chức nghiệp sinh hoạt.
Mấy giờ sau, thí luyện Phân Giải Sư và Giả Kim Thuật Sư sẽ được mở ra.
Bởi vì hai chức nghiệp này hỗ trợ lẫn nhau nên lần này Lục Vô không thiết lập yêu cầu chỉ được phép lựa chọn một chức nghiệp.
Tuy vậy, những người chơi đều biết nếu học cả hai thì chắc chắn tốc độ sẽ cực kỳ chậm, dẫn đến việc mình không thể thành công chuyển chức thành bất cứ chức nghiệp sinh hoạt nào. Cho nên hầu hết đều chuyên chọn một cái để học tập.
Lúc này, sau khi đã trải qua mười ngày học tập, những người chơi đều xoa tay chờ đợi thí luyện bắt đầu.
Chỉ cần lần này thành công thì vận mệnh trong trò chơi, thậm chí là vận mệnh trong hiện thực của họ đều sẽ thay đổi.
Tuy rằng chức nghiệp sinh hoạt rất đốt tiền, song chỉ cần không làm độc hành hiệp, có công hội lớn bồi dưỡng thì hoàn toàn không cần phải lo nghĩ chuyện hồn tệ.
Đương nhiên, tiền đề là năng lực của bản thân phải vững chắc, phải không ngừng tăng cường học tập theo tiến độ của trò chơi.
Cho nên những người chơi đều rất khát vọng có thể chuyển chức sang chức nghiệp sinh hoạt.
Đối với những người chơi thì lần chuyển chức sang Phân Giải Sư và Giả Kim Thuật Sư này chính là một cơ hội hiếm hoi.
Hiện tại, nguyên liệu đá Lửa Băng dùng để cường hóa trang bị có thể nói là cực kỳ thiếu thốn.
Nhưng chỉ cần có hai chức nghiệp này, lại thêm một chút nguyên liệu thiết yếu thì họ có thể chế tạo ra từng lô đá Lửa Băng, có thể nghĩ xem tiền lời sẽ nhiều cỡ nào.
Tuyệt đối là ngành nghề món lãi kếch xù.
Cho dù là người chơi cực kỳ thích PVP thì cũng rất khao khát hai chức nghiệp sinh hoạt này.
Bởi vì chỉ cần chuyển chức thành công thì sau này chắc chắn sẽ không thiếu thốn trang bị, cũng có hồn tệ tha hồ tiêu xài.
Không chừng còn có thể dựa vào cơ hội lần này để bước chân vào hàng ngũ người chơi cao cấp.
Tuy rằng mỗi người chơi đều có ý tưởng khác biệt, song sự khao khát đối với chức nghiệp sinh hoạt lại giống nhau.
Cạnh tranh giữa mọi người cực kỳ kịch liệt.
Mọi người đều bắt đầu từ con số 0, mà lần thí luyện này chính là cơ hội để nghiệm chứng thành quả sau mười ngày cố gắng.
Lúc này, bên trong Minh Phủ toàn là người, có thể thấy bóng người ôm sách ôn tập ở khắp nơi.
Mạc Tiểu Tân chuẩn bị tham dự đợt thí luyện Phân Giải Sư lần này cùng với bà mẹ ruột Mạc Lan Lan, họ đang ở trong một góc của quảng trường trung tâm Minh Phủ nói chuyện với nhau.
Mạc Lan Lan ghét bỏ nhìn Mạc Tiểu Tân ôm sách trầm tư suy nghĩ, nói: "Con trai à, rốt cuộc mày có làm được không hả? Chơi game ba năm trời, tham dự bao nhiêu lần thí luyện chức nghiệp sinh hoạt rồi, sao mà chẳng thành công được một lần nào hết vậy? Có phải là do huyết thống của mày không thuần khiết không hả? Nhìn mà xem, mẹ ruột của mày vĩ đại biết mấy, chỉ một lần là đậu, còn giành được hạng nhất ngon ơ đây này!"
Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân trợn trắng mắt, đặt sách xuống: "Mẹ à, đó là hai chuyện khác nhau. Mẹ đúng dịp gặp phải chức nghiệp nấu ăn mà mẹ am hiểu, nếu mẹ gặp phải chức nghiệp sinh hoạt cần khả năng phân tích logic cực mạnh như Phân Giải Sư thì mẹ có thi trăm lần cũng không thi đậu được đâu. Cho nên mới nói mẹ chỉ ăn may thôi!"
"Ha ha, con trai, thế thì khi nào mày mới ăn may gặp phải chức nghiệp mày am hiểu hả? Hoặc là nói, mày am hiểu cái gì?" Mạc Lan Lan chế nhạo con trai.
"Con… Con am hiểu phân tích! Cho nên thí luyện Phân Giải Sư lần này chắc chắn con sẽ vượt qua!" Mạc Tiểu Tân xấu hổ nói.
Nghe vậy, Mạc Lan Lan khinh thường: "Con trai nè, không phải là mẹ hạ thấp con đâu, thân là người hiểu con nhất, nếu Chinh Chiến đưa ra chức nghiệp sinh hoạt có thể thu thập cảm xúc tiêu cực nhờ vào 'Cà khịa' để chế tác vật phẩm thì mẹ cảm thấy mày chắc chắn sẽ thi đậu, thậm chí giành hạng nhất cũng không thành vấn đề. Còn những cái khác thì mày không có hy vọng nào đâu con ạ. Mày chính là một kẻ tầm thường hết sức, lại không có bất cứ thứ gì đặc biệt, hãy nhận rõ sự thật đó đi. Sống một cách bình thường, đừng có ý tưởng hão huyền nào khác!" Mạc Lan Lan không hề do dự đả kích con trai.
Giờ khắc này, mạch máu nổi lên trên trán Mạc Tiểu Tân. Anh ta không nhịn được rít gào: "Mẹ, đủ rồi, chừa chút sĩ diện lại cho con ruột của mẹ đi!"
"Hầy, các cụ ngày xưa thường nói thuốc đắng dã tật, lời thật thì khó nghe. Bây giờ mẹ đang nói lời tâm huyết với mày mà mày lại không muốn nghe. Quả nhiên tình thương của mẹ chính là trả giá một cách vô tư, nhưng bình thường thằng con bất hiếu đều không thấy được. Chắc tại mẹ quá cưng chiều mày nên mới khiến mày biến thành như bây giờ!" Mạc Lan Lan ra vẻ buồn bã nói.