← Quay lại trang sách

Chương 1308 Đông Hoàng Phản Công

Tuy rằng họ vẫn có thể quan sát chiến đấu bằng thần khí, song vì khoảng cách quá xa nên họ không thể triệu hồi người chơi được nữa.

Biến cố bất thình lình này khiến họ trở tay không kịp.

Tiểu Bắc Ly lập tức tiếp nhận quyền khống chế thần khí, bắt đầu đốt cháy hồn tệ, cường hóa đường hầm xuyên thế giới, muốn củng cố lại liên hệ với những người chơi.

⚝ ✽ ⚝

Bên ngoài kết giới màu trắng chói mắt, một bóng người xuyên qua ánh sáng trắng bước đến.

Người này khoanh chân ngồi trên đám mây ngũ sắc, mười viên tràng hạt bay lượn quanh người. Lúc này, hắn ta đang mỉm cười nhìn Khổng Dịch đứng sừng sững trên mặt đất cùng với quân đoàn người chơi sau lưng hắn ta.

"Khổng Dịch, không phải ngươi đã chết rồi à? Rốt cục ngươi đã làm gì mà lại sáng lập ra một quân đội nhân tộc khổng lồ đến mức này chỉ trong thời gian ngắn?" Đông Hoàng Thái Nhất mỉm cười cất tiếng hỏi.

"Ngươi không phải là Đông Hoàng Thái Nhất!" Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, Khổng Dịch giơ rìu chỉ về phía bóng người nơi xa, gằn giọng nói.

Đông Hoàng Thái Nhất gật đầu: "Ta là hóa thân của ngài, đặt cái bẫy này ở đây chính là để chờ các ngươi. Ý định ban đầu là muốn bắt được Thiếu Hạo còn đang chạy trốn, nhưng không ngờ hiện giờ xuất hiện ở đây lại là ngươi – kẻ mà ta cho rằng đã chết. Hơn nữa ngươi còn dẫn theo quân đội nhân tộc với quy mô như thế này nữa, đúng là một niềm vui bất ngờ!"

Nhìn vẻ mặt mỉm cười của Đông Hoàng Thái Nhất, Khổng Dịch siết chặt chiến phủ.

Vừa rồi, một tin tức được truyền vào đầu hắn ta.

Người kia báo cho hắn ta biết một tin xấu, đó chính là thần khí liên kết chặt chẽ với người chơi đã bị cách ly. Bây giờ người đứng sau màn đang dùng hồn lực chữa trị nó.

Nói cách khác, tuy rằng nếu chết trận ở đây thì vẫn có thể hồi sinh sau khi chiến đấu kết thúc.

Song nếu hồn phi phách tán sau khi chết ở nơi ngoại vực xa xôi này thì với cường độ hồn phách của những người chơi này, họ sẽ khó có thể trở lại Lục Đạo Luân Hồi.

Nghĩ đến đây, Khổng Dịch siết chặt chiến phủ, sắc mặt nghiêm nghị nói: "Nhân tộc bất diệt!"

Dứt lời, hắn ta tiến lên trước một bước, che chở trước mặt người chơi như một chiếc khiên khổng lồ.

Những người chơi hoàn toàn không hay biết về nguy cơ lớn lao đang xảy ra. Họ phản xạ muốn bước về phía trước theo người này, nhưng lại có một vách ngăn màu đỏ xuất hiện sau lưng Khổng Dịch, ngăn cản những người muốn đi theo.

Ngọn lửa đỏ rực và chiến ý cháy hừng hực, Khổng Dịch tiến lên với vẻ đầy kiên định, đi về phía Đông Hoàng Thái Nhất.

"Trong chiến tranh tam giới, ta thua trận dưới tay ngươi, ta thừa nhận ngươi mạnh hơn ta, nhưng chỉ dựa vào hóa thân của ngươi thì còn chưa đủ đâu!"

Nghe vậy, Đông Hoàng Thái Nhất xoay cổ tay, một viên tràng hạt lơ lửng trên tay trái của hắn ta, nhẹ nhàng bắn ra, không gian xung quanh lập tức rung chuyển mãnh liệt, trở nên cực kỳ bất ổn, từng kẽ nứt không gian màu đen xuất hiện xung quanh.

"Huhh!"

Khổng Dịch xoay người, chém một nhát rìu bốc lửa. Chiến ý vượt qua ngăn cách không gian bay về phía Đông Hoàng Thái Nhất!

Lúc này, tràng hạt trong tay Đông Hoàng Thái Nhất lại xoay tròn, không gian chấn động mãnh liệt.

Chiến ý đỏ rực không ngừng yếu dần trên đường đi, đến khi bay đến trước mặt Đông Hoàng Thái Nhất thì chỉ còn lại một luồng gió nhẹ, thổi bay mái tóc dài của hắn ta.

"Ngươi trở nên yếu đi!" Đông Hoàng nhìn Khổng Dịch nói.

"Đủ để tiêu diệt ngươi!" Dứt lời, Khổng Dịch sải bước, chạy về phía Đông Hoàng Thái Nhất.

⚝ ✽ ⚝

Trước khi những người chơi đến sao Lãng Du, Lục Vô đã tra xét hành tinh này rõ ràng.

Nhưng không ngờ hóa thân của Đông Hoàng Thái Nhất đã sớm mai phục ở đó mấy năm, chỉ vì chờ đợi chiến sĩ nhân tộc chạy trốn ở ngoại vực xông đến cứu viện tộc nhân.

Lúc này, những người chơi đang lâm vào nguy cơ lớn đến mức xưa nay chưa từng có.

Những người chơi từng tự hào về năng lực hồi sinh, hồi sinh liên tục như động cơ vĩnh cửu, có thể chiến đấu liên tục.

Nhưng giờ đây, đối mặt với kết giới do hóa thân của Đông Hoàng Thái Nhất bố trí một cách tỉ mỉ, cho dù là thần khí cũng bị ngăn cách ở bên ngoài trong chốc lát, hoàn toàn không thể kết nối với tất cả người chơi cùng một lúc xuyên qua kết giới này.

Tuy rằng có thể mang một trăm nghìn người chơi cùng một lúc, song số lượng của người chơi lại lên đến mấy trăm triệu, cho nên Lục Vô cũng phải bất lực.

Hiện giờ Bắc Ly đang không ngừng đốt cháy hồn tệ để cường hóa kết nối giữa thần khí và người chơi, lòng nóng như lửa đốt, chỉ muốn nhanh chóng cứu vãn tình hình.

Nhưng nguy cơ đã ập đến.

Đúng lúc này, Khổng Dịch đứng ra.

Tuy rằng đã trải qua nhiều sóng gió, song suy cho cùng thì hắn ta vẫn là Nhân Tổ.

Đó không phải là danh hiệu, hắn ta cần phải làm trụ cột cho nhân tộc, gánh vác trọng trách bảo vệ nhân tộc.

Lần này, hắn ta vẫn lựa chọn tiếp tục bảo vệ nhân tộc, tranh thủ thời gian cho Lục Vô.