Chương 1341 Sự Trở Lại Của Khổng Dịch
Nghe vậy, các tộc lão đều ngây ngẩn cả người, còn tộc trưởng thì xắn tay áo lên chuẩn bị đánh người.
Hài cốt của tổ tiên Huyễn Thứ còn đang chôn dưới tế đàn của nhà thờ tế tổ kia kìa, ngươi còn nói là gặp được nữa chứ. Nhìn mặt ta giống thích nói đùa không? Không đánh không được!
"Tộc trưởng, ngài ngồi xuống, nghe con nói xong cái đã!" Thấy tộc trưởng muốn đánh mình, Yến Mạch vội xua tay nói.
"Nhóc con, ngươi đã là người sắp trở thành tộc trưởng rồi, vậy mà ta thấy ngươi càng ngày càng không ra hồn, ngay cả tổ tiên mà cũng dám đem ra đùa. Xem ta có đánh chết ngươi không nhé!"
Thấy vậy, các tộc lão nhanh chóng tiến lên giữ tộc trưởng đang nổi nóng, khuyên bảo một phen, đều nói là cứ để cho Yến Mạch nói hết lời trước đã.
Lúc này Yến Mạch cũng rất xấu hổ. Suy cho cùng, nếu không phải tận mắt gặp được thì hắn ta cũng sẽ không tin vào chuyện đó đâu.
"Nói mau, còn chần chờ gì nữa, muốn bị đánh thật hả?" Một tộc lão trừng Yến Mạch.
Yến Mạch vội gật đầu, sau đó kể lại một lần những gì mình đã gặp phải và nghe thấy sau khi mai phục ở hải vực Lưu Ly mấy ngày, cuối cùng biến hóa thành hình người, lén lút tiến vào chủ thành của bộ tộc người chơi.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Nếu không phải rất hiểu biết Yến Mạch thì chắc chắn họ sẽ cho rằng Yến Mạch không điên thì cũng bị ngu mất rồi.
Nào là diệt thần, nào là tổ tiên…
Nghe Yến Mạch kể lại, họ đã tưởng tượng ra cảm giác vừa khẩn trương vừa nguy hiểm khi đó.
Kể hết nửa giờ, Yến Mạch mới nói xong toàn bộ quá trình, sau đó nghiêm mặt nói: "Hiện giờ Huyễn Ngư tộc chúng ta rất nguy hiểm. Nếu đầu quân cho một phe trước thì có lẽ sẽ gặp phải nguy cơ diệt tộc!"
Nghe vậy, sắc mặt của các tộc lão và tộc trưởng Huyễn Ngư tộc cũng dần dần trở nên nặng nề.
"Ngươi chắc rằng mình đã thấy thần linh, thấy Nữ Đế của Minh Hải Quốc chứ?" Tộc trưởng không nhịn được muốn xác nhận lại.
"Con bảo đảm người mà con thấy chắc chắn là thần linh trong danh sách bảng Âm Thần. Thần ấn trên trán người đó không có khả năng làm giả. Trước mặt người đó, con thậm chí rất khó hô hấp!"
"Còn cô gái mà con gặp được có phải là Nữ Đế của Minh Hải Quốc hay không thì con cũng không dám chắc. Nhưng cô ta trông giống hệt cô gái trong bức tranh treo ở nhà thờ tế tổ.
Hơn nữa cô ta còn chính miệng nói với con rằng tổ tiên Huyễn Thứ của tộc chúng ta đã từng tùy tùng cô ta!"
Nghe vậy, tộc trưởng của Huyễn Ngư tộc gật đầu: "Cũng không phải là không có cách phân biệt rõ ràng thân phận của nàng ta. Lúc trước Huyễn Ngư tộc chúng ta cũng là một phần tử của Minh Hải Quốc, chẳng qua sau khi Nữ Đế băng hà thì tộc chúng ta tách rời khỏi Minh Hải Quốc mà thôi. Tổ tiên Huyễn Thứ có để lại một viên ngọc Cấm Hồn khi chết, tín vật này vốn là do lúc trước Minh Hải Nữ Đế chế tạo ra để phòng ngừa thuộc hạ phản bội mình, là một loại hồn khí dùng để khống chế thuộc hạ. Nhờ vào viên ngọc này, chúng ta có thể phán đoán được người mà ngươi gặp có thật sự là Minh Hải Nữ Đế hay không!"
"Đi thôi, đến nhà thờ tế tổ cùng ta!" Nói rồi, tộc trưởng Huyễn Ngư tộc đứng dậy từ trên ghế dựa san hô, bước ra ngoài cung điện.
Yến Mạch và các tộc lão cũng lập tức đứng dậy đi theo ông.
Sau khi lặn xuống một đoạn đường sâu bên dưới mắt biển theo tộc trưởng, mọi người đi đến nhà thờ tế tổ của Huyễn Ngư tộc.
Bước vào bên trong nhà thờ tế tổ, trước mặt họ hiện lên từng tấm bia nổi lơ lửng trong nước. Bên dưới mỗi tấm bia đều có một lốc xoáy, bên trong chôn một vị tổ tiên của Huyễn Ngư tộc.
Tộc trưởng Huyễn Ngư tộc lập tức quỳ xuống, dẫn Yến Mạch và các tộc lão quỳ lạy tấm bia ở vị trí trung tâm nhà thờ chín lần. Sau đó đứng dậy, dẫn các tộc nhân bước vào trong lốc xoáy.
Lốc xoáy này nối thẳng xuống lòng đất. Sau khi mọi người bước vào, trước mắt họ hiện lên vô số đốm sáng màu lam.
Nhìn kĩ có thể phát hiện những đốm sáng màu lam này đều là ánh sáng phát ra từ những con bọ nhỏ mấp máy trong nước.
"Cẩn thận, đừng chạm vào bọ tiên bảo vệ biển!"
Đối với những con bọ này, tộc trưởng Huyễn Ngư tộc rất cẩn thận. Ông lấy một khúc xương cá ra vung vẩy về phía trước, thế là những con bọ ở xung quanh lập tức phân tán, không dám đến gần họ.
Đi suốt một mạch, mọi người đến trước tế đàn được làm bằng ngọc.
Vô số hình vẽ được phác họa trên tế đàn, hình người được khắc họa ở chính giữa chính là dáng vẻ khi còn sống của tổ tiên Huyễn Thứ. Ngoài ra, trên tế đàn còn có hai thanh vũ khí, một chiếc áo giáp rách mướp cùng với rất nhiều linh kiện nhỏ chủ chốt.
Những thứ này đều là đồ dùng khi còn sống của tổ tiên Huyễn Thứ của Huyễn Ngư tộc, sau khi chết, chúng cũng trở thành vật bồi táng, được đặt ở đây.
Đây cũng là lần đầu tiên Yến Mạch đến thăm khu mộ của tổ tiên. Vẻ mặt hắn ta trở nên cực kỳ cung kính.