Chương 1340 Cuộc Chiến Cuối Cùng
Lưu Sách mỉm cười nhìn bên dưới.
Thực tế, cốt truyện ban đầu vốn là theo ý kiến của Shin Cậu Bé Bút Chì, cho Yến Mạch vào thành, sau đó mặc cho hắn ta tùy ý điều tra, cho hắn ta một bất ngờ, cuối cùng đóng cửa khiến hắn ta tuyệt vọng.
Một cường giả cấp Quỷ Vương, nói thật, Lưu Sách còn chưa để vào mắt đâu.
Nơi này là thành Minh Phủ, nhưng đã không còn là Minh Phủ ngày xưa nữa. Thực lực của những người chơi đã khác hẳn so với trước kia.
Chuyện Nhật Diệu tùy ý ra vào thành như lần trước sẽ không bao giờ có khả năng xảy ra thêm một lần nữa.
Chẳng qua là do lời đề nghị của "gián điệp" Hải Vương nên họ mới thay đổi sách lược.
Tuy rằng họ hoàn toàn không sợ thương hội Hoàng Tuyền. Có điều bây giờ mà trực tiếp khai chiến với thương hội Hoàng Tuyền thì áp lực sẽ rất lớn. Hiện tại, người chơi vẫn đặt trọng tâm vào việc đánh bại Thi tộc của đại vực Sâm La. Cho nên việc khai chiến với thương hội Hoàng Tuyền có thể kéo dài được bao lâu hay bấy lâu.
Theo lời Hải Vương thì họ cần thiết khiến nhân viên đến tận nơi điều tra của thương hội Hoàng Tuyền ý thức được rằng bộ tộc người chơi cực kỳ hùng mạnh, sau đó mang tin tức giả về cho họ.
Kế tiếp, chuyên gia viết kịch bản Doãn Hiểu Kỳ ra tay sắp đặt diễn biến cốt truyện cho những người chơi.
Thế nên mới có thời khắc thể hiện của Lưu Sách lần này.
Tuy rằng là diễn trò, song Lưu Sách vẫn muốn nói rằng phê vãi linh hồn!
Quả nhiên thể hiện khiến thân thể và tâm hồn đều được sung sướng.
Còn chuyện cơm hộp đùi gà các kiểu, công hội cần phát triển, sắp hết hồn tệ rồi.
Cho nên block tin tức hết, bố mày không thấy gì cả!
⚝ ✽ ⚝
Năm ngày sau, hải vực Thôn Phệ, đảo San Hô Huyễn Ngư.
Sau năm ngày đi đường nhanh chóng không ngừng nghỉ, cuối cùng Yến Mạch cũng trở về lãnh địa của bộ tộc vào lúc này.
Hắn ta ngoi lên mặt nước, bước chân lên đá san hô, đi vào trong đảo.
Thấy hắn ta xuất hiện, những đứa trẻ của Huyễn Ngư tộc đang chơi đùa trên đá san hô đều lộ ra ánh mắt cung kính, không dám làm ầm ĩ nữa mà xếp hàng cúi đầu trước mặt hắn ta.
Huyễn Ngư tộc có quy tắc nghiêm ngặt, chế độ giai cấp rõ ràng. Đối mặt với Yến Mạch có khả năng sẽ trở thành tộc trưởng đời sau, những đứa trẻ này không dám sơ sẩy mà đều biểu thị sự kính trọng của mình.
Thấy vậy, Yến Mạch nhìn chúng mỉm cười, sau đó nhanh chóng đi đến vị trí trung tâm hòn đảo.
Trung tâm của đảo San Hô có một chỗ mắt biển sâu không thấy đáy. Sau khi đến nơi, Yến Mạch bèn nhảy xuống mắt biển, lặn xuống thật sâu.
Trên đường lặn xuống, Yến Mạch gặp mấy nhóm binh lính tuần tra của Huyễn Ngư tộc.
Có điều đối mặt với Yến Mạch, họ đều sẽ cúi đầu hành lễ một cách cung kính chứ không ngăn cản hắn ta.
Lặn xuống khoảng 3000 mét, trước mặt Yến Mạch hiện lên một cung điện được xây dựng bằng san hô ngũ sắc. Mà nơi này cũng chính là mục tiêu của hắn ta khi đến đây.
Bước đến trước cung điện san hô, Yến Mạch bỗng khựng lại, nhìn ba binh lính gác cổng nói: "Báo cho tộc trưởng và tất cả tộc lão rằng ta có chuyện quan trọng cần báo cáo với họ, tổ chức hội nghị trong tộc khẩn cấp!"
Nghe vậy, ba binh lính Huyễn Ngư tộc vội gật đầu, lập tức nhanh chóng tản ra xung quanh, bắt đầu truyền đạt lời căn dặn của Yến Mạch.
Còn Yến Mạch thì cất bước đi vào cung điện san hô.
Bên trong cung điện được trang trí lộng lẫy, vô số trân bảo dưới đáy biển phát ra ánh sáng ngũ sắc đặt ở khắp nơi. Chẳng qua trong mắt Yến Mạch lúc này, cung điện nhỏ này chẳng khác ổ gà là bao, hoàn toàn không thể sánh bằng thành Minh Phủ hùng vĩ của bộ tộc người chơi.
Trong lúc chờ đợi, tộc lão và tộc trưởng trong tộc nhanh chóng chạy tới, hơn nữa sắc mặt đều rất nghiêm túc.
Sau khi điều tra bộ tộc người chơi thì Yến Mạch lại không đến chỗ thương hội Hoàng Tuyền mà ngược lại trở về trong tộc, nhìn kiểu gì cũng thấy có vẻ không đúng lắm.
Không lâu sau, cao tầng của Huyễn Ngư tộc tụ tập trong phòng. Ngoài Yến Mạch ra thì còn mười người khác, lần lượt là chín tộc lão của chín tộc bàng chi của Huyễn Ngư tộc, cùng với người thống trị bộ tộc là tộc trưởng.
Sau khi mọi người đến đông đủ, tộc trưởng có vảy cá màu đen khắp người bèn vội vàng lên tiếng hỏi: "Nói thử xem rốt cuộc là chuyện gì mà ngươi lại gọi chúng ta đến đây? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì hay sao?"
Nghe vậy, Yến Mạch gật đầu, lập tức nói: "Tộc trưởng, ngài đoán xem lần này con ghé qua chủ thành của bộ tộc người chơi thì nhìn thấy những chuyện gì?"
"Đoán tổ tiên nhà ngươi ấy chứ đoán. Mau nói xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!" Tộc trưởng nóng tính lập tức nổi giận.
Nếu không phải Yến Mạch là người thừa kế do ông đích thân đề cử thì không chừng ông sẽ tát cho một phát. Úp úp mở mở kiểu này đáng ghét nhất!
"Tộc trưởng nói đúng, con đã gặp tổ tiên trong chủ thành của bộ tộc người chơi!"