← Quay lại trang sách

Chương 1363 Nhân Hoàng Đứng Vững

Nhưng dù sao tình thế cũng không lạc quan. Đối mặt với cuộc chiến đấu không hề có phần thắng, Hải Vương rất thức thời lựa chọn khuất phục, đồng thời bày ra danh tiếng thương hội chiến tranh của mình. Gã ta tin rằng, dù kẻ địch có mạnh đến mấy thì cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ sau khi nghe thấy tên tuổi của thương hội Hoàng Tuyền.

Nghe vậy, Huyễn Sát không nhịn được nở nụ cười.

"Thật xin lỗi, chính vì ngươi là thành viên của thương hội Hoàng Tuyền cho nên bọn ta mới muốn giết ngươi!"

Dứt lời, thân hình Huyễn Sát dần dần trong suốt, dung nhập vào bóng đêm, nhanh chóng biến mất tại chỗ. Đến khi xuất hiện thì đã ở bên cạnh Hải Vương.

"Phập!"

Một kích này cực kỳ hung mãnh, hơn nữa không hề tung tích dưới trạng thái tiềm hành. Hải Vương suýt nữa trúng chiêu, may mà gã ta kịp thời triệu hồi vòng sáng chết chóc chặn trước mặt, ngăn cản đòn tấn công.

Thấy Hải Vương bị đánh bay, đám người Hắc Thúy tức khắc rống giận vung nắm đấm về phía Huyễn Sát.

Thấy vậy, con ngươi của Huyễn Sát co rụt lại, gai thép lập tức biến thành ảo ảnh, để lại vô số vết thương li ti trên người của đám Hắc Thúy.

"Dừng tay!"

Thấy đám người Hắc Thúy bị tổn thương, Hải Vương lại rống lên, sau đó vội vàng thao túng vòng sáng đánh về phía Huyễn Sát.

Thấy vòng sáng lao tới, thân hình Huyễn Sát lại biến thành trong suốt, bỗng nhiên biến mất tại chỗ. Đến khi xuất hiện lần nữa thì đã đứng sau lưng Hải Vương.

"Chết đi!"

"Phập!"

Cổ Hải Vương bị gai thép đâm xuyên. Gã ta không nhịn được trợn mắt, máu tươi trào ra từ miệng.

Thân hình của gã ta lập tức mềm oặt, hạ xuống từ không trung, rơi vào trong nước.

Thấy cảnh này, đám người Hắc Thúy vô cùng bi phẫn, tức khắc gầm lên xông về phía Huyễn Sát.

Đi theo Hải Vương đến nay, từ ban đầu bất mãn lại đến bây giờ tự hào, họ đã tận mắt chứng kiến quốc gia này dần dần quật khởi, mà Hải Vương chính là linh hồn của thế lực này.

Không có Hải Vương thì cũng không có quốc gia biển Mutter.

Bây giờ thấy Hải Vương lại bị chém giết, họ biết mọi chuyện đã xong rồi, tất cả cố gắng đều biến thành bọt nước!

"Yến Nhi, lấy đầu của hắn đi!" Lúc này, Huyễn Sát cất tiếng thét dài.

"Vâng!" Yến Mạch ở bên dưới nghe vậy thì tung tăng bơi đến chỗ Hải Vương rơi xuống nước.

Sau khi đến gần Hải Vương, Yến Mạch lập tức giơ gai thép đâm về phía cổ gã ta, muốn chém đứt đầu gã ta làm quà gặp mặt cho bộ tộc người chơi.

Đúng lúc này, Hải Vương – kẻ đã chết trong mắt hắn ta bỗng mở mắt ra, vươn tay hất bay gai thép của hắn ta, đồng thời bóp chặt cổ hắn ta!

Hải Vương kế thừa lực lượng của Lãnh Chúa Chế Chóc, sao có thể chết một cách dễ dàng như thế được chứ.

Giờ phút này, tuy rằng gã ta cảm thấy thân thể rất suy yếu, song tình trạng thương tích như vậy còn chưa đủ để lấy mạng của gã ta!

Thấy cảnh này, Huyễn Sát đang định giết chết đám người Hắc Thúy thoáng chốc khựng lại.

Ông có thể khẳng định rằng chiêu thức của mình đã đâm thủng cổ Hải Vương, cho nên ông không tài nào hiểu được tại sao Hải Vương vẫn còn có thể cử động, thậm chí còn có sức phản kháng!

"Chúng ta nói chuyện đi!" Hải Vương bóp cổ Yến Mạch, quay sang nhìn Huyễn Sát nói bằng giọng khàn khàn.

"Được!" Huyễn Sát không hề do dự mà quyết đoán đồng ý.

Trong mắt ông, kẻ nào chết cũng được, chỉ có mình Yến Mạch là không thể chết. Bởi vì hắn ta chính là người thừa kế vị trí tộc trưởng đời kế tiếp do chính mình khâm định, có địa vị rất đặc thù!

Nghe thấy Huyễn Sát đồng ý, Hải Vương bóp cổ Yến Mạch bay lên không trung. Nhưng lúc này gã ta rất cảnh giác, quan sát đám người Huyễn Sát mỗi thời mỗi khắc.

Thủ đoạn ám sát của họ quá cao siêu, khiến Hải Vương vẫn còn sợ hãi, chỉ sợ lại bị đánh lén thêm lần nữa.

"Nói đi, rốt cuộc lý do của các ngươi là gì? Ta nghĩ chắc hẳn chúng ta chưa bao giờ kết thù kết oán mới đúng." Hải Vương nhổ máu tươi trào lên miệng, nhìn Huyễn Sát nói bằng giọng khàn khàn.

"Bởi vì ngươi là thành viên của thương hội chiến tranh, mục đích của bọn ta lần này chính là thương hội chiến tranh!"

Nghe thấy câu nói này, Hải Vương vừa cảm thấy phẫn nộ lại vừa hết sức khó hiểu: "Chẳng lẽ các ngươi không sợ thương hội Hoàng Tuyền trả thù hay sao?"

"Nếu đã làm rồi thì bọn ta cũng chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với sự trả thù của chúng!" Huyễn Sát thản nhiên nói, đồng thời nhìn chằm chằm Hải Vương, dường như đang tìm kiếm cơ hội ra tay.

"Đừng nhúc nhích!" Lúc này, Hải Vương bỗng quay sang trái hét lên giận dữ, đồng thời siết chặt bàn tay đang bóp cổ Yến Mạch, khiến Yến Mạch không nhịn được bắt đầu ho khan.

Nghe thấy tiếng rống của Hải Vương, đám người Hắc Thúy vội vàng bay đến trước mặt Hải Vương, đồng thời cảnh giác nhìn sang bên trái.

Lúc này, một bóng người chậm rãi xuất hiện bên trái.

Thấy đánh lén thất bại, vị tộc lão của Huyễn Ngư tộc này giơ hai tay lên, chậm rãi lùi về sau.

Đê ma ma, một đám già mà mất nết. May mà gã ta quan sát tỉ mỉ, không thì lại trúng chiêu của chúng rồi!