← Quay lại trang sách

Chương 1369 Lời Tạm Biệt Cuối Cùng

Chẳng qua Huyễn Sát không dám khẳng định suy đoán này.

Bởi vì nó khác hẳn với Nữ Đế trong truyền thuyết.

Khi đó, Nữ Đế quả thực là điên cuồng đến tột độ, khuếch trương lãnh địa một cách vô tội vạ, cứ như thể không sợ hãi thần linh chút nào. Vậy thì sao Nữ Đế lại lựa chọn sống ở đây chỉ vì bộ tộc người chơi đủ mạnh được chứ.

Bây giờ nghe Nữ Đế chủ động nhắc tới chuyện này, Huyễn Sát không nén nổi tò mò ngẩng đầu lên, chờ Nữ Đế đưa ra đáp án.

"Rất đơn giản, ta lựa chọn lời thề linh hồn, cho nên họ cho phép ta cư trú ở đây!"

Nữ Đế nói câu này bằng giọng điệu bâng quơ, lại khiến Huyễn Sát sợ ngây người.

Nữ Đế cam nguyện bị bộ tộc người chơi nô dịch ư???

"Ta nghĩ có lẽ ngươi vẫn luôn hiểu lầm chuyện này. Lời thề linh hồn không có nghĩa là bị nô dịch, trên thực tế nó cũng là một loại hợp tác, hoặc là cùng tồn tại với nhau!" Nhìn Huyễn Sát, Nữ Đế lại lên tiếng.

"Ý ngài là gì?" Huyễn Sát kinh ngạc nhìn nàng.

"Ta không tiện nói rõ ràng cụ thể. Nhưng nếu ngươi tin tưởng ta thì hãy thỏa hiệp đi, ngươi sẽ không hối hận đâu!" Dứt lời, Nữ Đế không hề nhiều lời nữa mà xoay lưng đẩy đám đông rời đi.

Nhìn Nữ Đế rời đi, tâm trạng Huyễn Sát vô cùng phức tạp.

Thực tế đến giờ phút này, nếu họ không chịu đồng ý thì chỉ còn lại một con đường lui.

Đó chính là dẫn dắt tộc nhân chạy đến vùng biển xa xôi, không bao giờ trở lại nơi này.

Nhưng dù vậy, họ vẫn có khả năng bị thương hội Hoàng Tuyền trả thù.

Hơn nữa, tộc trưởng đời kế tiếp là Yến Mạch vẫn còn đang ở trong tay Hải Vương. Ông không thể cứ thế rời đi được.

Nghĩ đến đây, Huyễn Sát lại cảm thấy nhức đầu.

Gặp phải nhiều vấn đề đến thế trong một thời gian ngắn, khiến ông cảm thấy hao tổn tinh thần.

Bây giờ phải lựa chọn con đường nào, trong lúc nhất thời, Huyễn Sát không thể hạ quyết tâm.

"Hãy để ta thương lượng với tộc nhân trước đã, sau đó lại cho ngươi câu trả lời!" Nói xong, Huyễn Sát lập tức xoay người, cùng các tộc lão lặn xuống nước.

⚝ ✽ ⚝

Khoảng một canh giờ sau, Huyễn Sát và chín tộc lão bàn bạc xong, lại ngoi lên mặt nước, đi đến trước mặt Lưu Sách nói: "Bọn ta tin tưởng Nữ Đế, cho nên đồng ý sẽ thề bằng linh hồn. Có điều trước đó, ta mong rằng bộ tộc người chơi các ngươi có thể giải cứu tộc nhân của ta từ tay Hải Vương ra trước, sau đó Huyễn Ngư tộc bọn ta lại thực hiện lời thề linh hồn, có được không?" Sau khi đưa ra điều kiện, Huyễn Sát nhìn thẳng vào mắt Lưu Sách, chờ câu trả lời của gã.

Chỉ cần Lưu Sách không đồng ý thì ông sẽ lập tức xoay người dẫn dắt tộc nhân rời đi, sẽ không bao giờ đến nơi này nữa.

Còn Yến Mạch, họ sẽ tự nghĩ cách cứu hắn ta ra ngoài. Sau đó họ sẽ rời khỏi vùng biển gần đây, trốn đến những vùng biển xa xôi an toàn hơn, để khỏi bị ngộ thương bởi cuộc tranh đấu giữa bộ tộc người chơi và thương hội Hoàng Tuyền.

Nghe Huyễn Sát nói đồng ý yêu cầu của mình, Lưu Sách không nhịn được nở nụ cười.

"Ha ha, được thôi, vậy chúng ta xuất phát đến đảo Tân Mạt, dẫn các ông đi nhận tộc nhân của các ông về nhà!"

Nói xong câu này, Lưu Sách lên tiếng trong kênh chat công cộng: "Mọi người giải tán thôi, không cần đánh nhau đâu. Tôi nghĩ không lâu sau chúng ta sẽ có NPC mới gia nhập đấy!"

Nghe vậy, biểu cảm của quần thể người chơi trở nên cực kỳ phấn kích.

Họ vốn định "đánh" Huyễn Ngư tộc, nhưng không ngờ Huyễn Ngư tộc lại muốn gia nhập phe mình, trở thành người nhà mình.

Sau khi người chơi quần chúng lần lượt giải tán, Lưu Sách quay sang nhìn Huyễn Sát nói: "Đi, dẫn ông đi nhận người!"

Nghe vậy, Huyễn Sát đần mặt ra: "Chỉ có một mình ngươi đi thôi hả? Không dẫn theo cường giả trong tộc các ngươi à?"

"Tôi bảo là đi nhận người chứ có phải đánh nhau đâu, một mình tôi là đủ rồi!"

⚝ ✽ ⚝

Nghe thấy Lưu Sách bình tĩnh nói rằng chỉ đi nhận người chứ không bùng nổ chiến đấu.

Vẻ mặt của Huyễn Sát trở nên cực kỳ phấn khích.

Từ trong tình báo nhận được, ông biết quan hệ giữa bộ tộc người chơi và Hải Vương cực kỳ kém cỏi.

Lúc trước, Hải Vương phải rời khỏi hải vực Vọng Hư tiến đến hải vực Khuê Long cũng là vì bị người chơi diệt quốc. Bây giờ thuyền buôn do gã ta bảo vệ cũng bị người chơi cướp bóc. Cho nên nhìn kiểu gì cũng sẽ cho rằng, quan hệ giữa Hải Vương và bộ tộc người chơi cực kỳ tồi tệ.

Đây cũng là lý do tại sao ông lại lựa chọn ra tay với thế lực của Hải Vương để chứng minh lập trường của Huyễn Ngư tộc cho bộ tộc người chơi thấy.

Cho nên bây giờ nghe Lưu Sách nói chỉ cần một người là đủ, Huyễn Sát rất là khó hiểu.

Nhìn vẻ mặt đầy tin tưởng của Lưu Sách, Huyễn Sát gật đầu với vẻ phức tạp.

Tuy rằng ông cảm thấy làm như vậy không đáng tin chút nào, song nghĩ tới lực lượng tiềm ẩn của bộ tộc người chơi, cuối cùng ông vẫn gật đầu.

Chung quy cho dù lúc đó xảy ra tình huống đột phát thì bộ tộc người chơi cũng sẽ phái cường giả trong tộc nghĩ cách giải quyết, không cần mình lo lắng gì cả.