Chương 1368 Đoạn Kết Của Khổng Dịch
Nghe vậy, Huyễn Sát xấu hổ ngẩng đầu lên, nói: "Ta mong rằng các ngươi có thể giúp ta cứu tộc nhân khỏi tay Hải Vương, không thì ta sợ tộc nhân kia sẽ không bao giờ có thể rời khỏi đảo Tân Mạt. Bởi vì Hải Vương sợ ta cho nên sẽ không bao giờ thả hắn ra!"
Nghe vậy, Lưu Sách nở nụ cười.
Trên thực tế, đối với họ mà nói, yêu cầu này thật sự là đơn giản hết nấc.
Chẳng qua trước khi làm chuyện này, gã phải cảm đoan độ tin cậy của Huyễn Ngư tộc mới được.
Nghĩ đến đây, Lưu Sách nhìn Huyễn Sát nói: "Đối với bộ tộc người chơi chúng ta thì chuyện này không hề khó. Có điều trước đó, ông cần phải thề bằng linh hồn, biểu thị trung thành công khai với bộ tộc người chơi chúng ta mới được!"
"Không được!"
"Không có khả năng!"
Huyễn Sát còn chưa trả lời thì các tộc lão Huyễn Ngư tộc đứng sau lưng ông đã tranh nhau nổi giận nói.
Trong mắt họ, đầu quân là một chuyện, thề trước Lục Đạo Luân Hồi lại là một chuyện khác. Chuyện này càng giống như là trở thành nô lệ, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau!
"Vậy thì sao ta có thể tin tưởng các ông được đây?" Lưu Sách hỏi.
Trên thực tế, đứng từ góc độ của Lưu Sách lại cảm thấy lời thề linh hồn chỉ là biến đối phương thành NPC phe mình mà thôi.
Có thể thấy điểm này từ những NPC ban đầu như Mộc Linh tộc, Đồng Quải, Phong Linh vân vân… Lần lượt gia nhập.
Hơn nữa sau khi thề bằng linh hồn thì cuộc sống của họ hoàn toàn không có gì thay đổi, ngược lại khiến các NPC gia nhập vào phe họ vô cùng hưởng thụ, bây giờ có đuổi cũng không chịu đi.
Nhưng suy nghĩ của đám người Huyễn Sát lại hoàn toàn khác với Lưu Sách.
Lời thề linh hồn trong nhận thức của họ chính là biểu thị công khai trước Lục Đạo Luân Hồi – lực lượng cao nhất âm phủ, lấy linh hồn làm đặt cọc. Sau khi đã thề thì sẽ không bao giờ có thể chống cự hay phản bội lại mệnh lệnh được đưa ra, không thì sẽ hồn phi phách tán.
Hơn nữa, những lời thề linh hồn mà họ từng gặp đều mang tính chất nô dịch, cho nên họ mới cảm thấy yêu cầu của Lưu Sách rất quá đáng!
Thấy Huyễn Sát vẫn kiên quyết, Lưu Sách lập tức hết hứng thú.
Trong thế giới này, chỉ có NPC cùng trận doanh mới có thể chung sống hòa bình với người chơi bọn họ.
Cho dù Hải Vương rất được người chơi yêu thích thì đằng trước cũng phải đánh dấu thêm là "Nhân vật phản diện", lập trường vẫn thuộc về phe đối địch.
Hơn nữa họ và Hải Vương vẫn chưa bao giờ dừng việc "yêu nhau lắm cắn nhau đau", đánh nhau là chuyện như cơm bữa!
Cho nên khi nghe Huyễn Sát từ chối, Lưu Sách biết ngay bánh rớt từ trên trời xuống lại bay đi mất rồi!
Bởi vì Huyễn Sát không đồng ý yêu cầu của gã thì gã cũng sẽ không bao giờ cho Huyễn Ngư tộc gia nhập vào quần thể người chơi.
Đúng lúc này, một người đẩy đám đông đi tới, đứng bên cạnh Lưu Sách.
Những người chơi rất quen thuộc với người này, đó chính là thống lĩnh hải quân "Hải Nguyệt". Sau khi tìm hiểu lịch sử của nàng, những người chơi cũng biết nàng đã từng là Nữ Đế của Minh Hải Quốc.
Tính ra nàng cũng là tổ tiên của Hải Vương, xuất xứ từ dòng dõi Mutter.
Sự xuất hiện của Nữ Đế thu hút sự chú ý của Huyễn Sát. Ông quay sang nhìn, không khỏi giật mình.
Đúng như lời Yến Mạch lúc trước, người này trông giống hệt như Nữ Đế của Minh Hải Quốc thượng cổ trong bức tranh treo ở nhà thờ tế tổ mà họ thường xuyên cúng bái, quả thực là giống nhau như hai giọt nước.
Hơn nữa sau lần trước giám định linh hồn, bây giờ Huyễn Sát có thể khẳng định nàng chính là Nữ Đế - đại ma đầu đã từng làm mưa làm gió ở thời Minh Hải Quốc!
Thấy Nữ Đế nhìn chằm chằm mình, Huyễn Sát bỗng nhiên có cảm giác như mình đang bị tổ tiên nhìn chằm chằm.
Ông không khỏi cúi đầu.
"Hậu duệ của Huyễn Thứ, rất không tồi, ngươi đã đạt tới cảnh giới mà Huyễn Thứ chưa từng với tới. Xem ra bộ tộc Huyễn Ngư các ngươi thật sự quật khởi rồi!"
Nghe vậy, Huyễn Sát không khỏi thổn thức, song vẫn trả lời: "May mà ngày xưa có Nữ Đế dẫn dắt, không thì Huyễn Ngư tộc bọn ta sao có được thành tựu như ngày nay!"
"Ngươi nhầm rồi. Ta sẽ không dẫn dắt kẻ yếu. Ngày trước ta phát hiện tư chất của Huyễn Ngư tộc các ngươi nên mới quyết định giúp các ngươi phát triển, bởi vì các ngươi rất có giá trị đối với ta!" Nữ Đế không hề giấu giếm suy nghĩ của mình.
Nghe vậy, Huyễn Sát thoáng sửng sốt, lại cười ngay lập tức: "Dù bất kể lý do gì thì ngài cũng vẫn là ân nhân của Huyễn Ngư tộc bọn ta. Huyễn Ngư tộc bọn ta luôn cúng bái ngài bằng nghi thức thờ cúng tổ tiên cũng vì lẽ đó. Chẳng qua… Chẳng qua không phải ngài đã…" Nói đến đây, Huyễn Sát cẩn thận nhìn Nữ Đế, không nói hết câu.
"Ngươi có biết tại sao ta lại ở chỗ bộ tộc người chơi không?" Nữ Đế không tiếp lời mà dò hỏi.
Nghe vậy, trong lòng Huyễn Sát cũng tràn ngập tò mò.
Trên thực tế, ông cũng rất muốn biết tại sao Minh Hải Nữ Đế đã chết từ lâu lại xuất hiện trong lãnh địa của bộ tộc người chơi. Đối với chuyện này, ông đoán rằng vì thực lực của bộ tộc người chơi đủ mạnh, khiến Nữ Đế sẵn lòng phục tùng cư trú ở đây.