Chương 1371 Ngọn Lửa Chiến Đấu
Lúc này, tiếng báo cáo của cấp dưới truyền ra từ ốc biển.
"Lam lãnh chúa, đó là chiến hạm của bộ tộc người chơi, trước kia từng ghé qua đảo Tân Mạt chúng ta rất nhiều lần!"
Nghe vậy, Lan Hô Sam ngẩn ra, sau đó tràn đầy vui sướng.
Trong mắt hắn ta, tuy rằng bộ tộc người chơi cực kỳ không đáng tin, nhưng nếu họ đã đến vào thời điểm này thì không chừng có thể giúp họ một tay.
Vào lúc Hải Vương đang bị thương như thế này, có lẽ hắn ta sẽ đề phòng những thế lực khác, nhưng sẽ không bao giờ đề phòng thế lực của bộ tộc người chơi.
Bởi vì đã từng có mấy lần chứng minh rằng mỗi lần gặp nguy cơ thì sự xuất hiện của bộ tộc người chơi sẽ luôn mang lại hy vọng cho họ.
Từ lúc ban đầu kiến quốc, đến lúc Hải Vương gặp mai phục ở di chỉ Minh Hải Quốc, rồi lại đến khi hạm đội Yên Long xuất hiện… Vô số lần chứng minh rằng bộ tộc người chơi đứng trên cùng một chiến tuyến với họ.
Tuy rằng Hải Vương vẫn không chịu thừa nhận điều này, song Lan Hô Sam lại cảm thấy đây là sự hữu nghị đầy ăn ý giữa hai bên.
Thế là hắn ta lập tức nói: "Bảo họ dừng lại. Khoan đã, để ta đích thân ra ngoài nghênh đón!"
Sau khi căn dặn thuộc hạ, Lan Hô Sam lập tức đứng dậy rời khỏi phòng, xuyên qua kết giới phòng ngự đi thẳng tới bờ biển.
⚝ ✽ ⚝
Nhìn hải vực càng ngày càng gần, Huyễn Sát tràn ngập hoang mang, không kìm lòng nổi hỏi Lưu Sách: "Sao họ lại không ngăn cản thuyền của ngươi?"
Lưu Sách cười thản nhiên: "Đừng sốt ruột, ông sẽ hiểu được thôi. Bây giờ tôi không thể giải thích một cách rõ ràng cho ông trong thời gian ngắn được đâu!"
Kìm nén sự khó hiểu trong lòng, Huyễn Sát gật đầu, đồng thời nảy sinh rất nhiều suy đoán.
Sau khi tiếp tục tiến lên một lúc, chiến hạm chậm rãi dừng lại bên bờ biển của đảo Tân Mạt. Mãi cho đến khi đám người Lưu Sách xuống tàu thì vẫn không xuất hiện kẻ nào đi ra ngăn cản.
Thậm chí một đội ngũ canh gác cách đó không xa chỉ nhìn họ một cái rồi gật đầu, không có bất cứ hành động quá khích nào.
Giờ khắc này, Huyễn Sát ngây ra như phỗng.
Cho dù không tính cả ân oán ban đầu của Hải Vương và bộ tộc người chơi thì bây giờ, quốc gia biển Mutter là thế lực cấp dưới của thương hội Hoàng Tuyền, đáng lẽ phải là kẻ địch của bộ tộc người chơi luôn đối đầu với thương hội Hoàng Tuyền mới đúng.
Thế mà các ngươi lại ăn ý gật đầu chào hỏi là sao hả???
Lúc này, một tia sáng bay ra từ trong đảo, dừng lại trước mặt Lưu Sách.
Người này chính là Lan Hô Sam.
"Chào mừng các vị!" Sau khi đứng vững, Lan Hô Sam mỉm cười nói với Lưu Sách.
Lưu Sách cũng cười gật đầu: "Tôi đến tìm Hải Vương!"
"Quốc chủ đang ở bên trong. Mời ngài vào!" Nói rồi, Lan Hô Sam xoay người bày ra động tác mời.
Huyễn Sát cùng với chín vị tộc lão của Huyễn Ngư tộc đều đần mặt ra.
"Mời vào á?"
Trong suy nghĩ của họ, với ân oán giữa quốc gia biển Mutter và bộ tộc người chơi, chẳng lẽ hai bên gặp mặt thì không nên xỉ vả nhau tận mạng hay sao?
Mời vào là ý gì?
Dưới sự dẫn dắt của Lan Hô Sam, họ đi theo Lưu Sách bước vào trong đảo với tâm trạng khó hiểu.
Xuyên qua mấy trạm canh phòng nghiêm ngặt, đám người đi đến trước kết giới phòng ngự trung tâm của hòn đảo. Lúc này, Lan Hô Sam lấy một tấm lệnh bài tạo ra một lỗ hổng trên kết giới, mọi người cất bước đi vào.
Có thể nói rằng đám người Huyễn Sát ngụy trang cực kỳ thành công.
Mãi cho tới bây giờ, Lan Hô Sam vẫn không hề phát hiện mấy người đi theo sau lưng Lưu Sách chính là mấy vị cường giả mà hôm trước suýt nữa giết chết Hải Vương.
Trên đường dẫn tới cung điện của Hải Vương, phòng ngự rõ ràng nghiêm ngặt hơn trước rất nhiều.
Có điều đối với đám người Lưu Sách được Lan Hô Sam dẫn dắt, lính canh gác không hề hỏi han đến họ.
Thân là một trong sáu vị lãnh chúa nắm giữ quyền lực chỉ dưới Hải Vương, Lan Hô Sam có quyền dẫn người khác ra vào một cách tùy ý.
Sau khi đi đến trước cung điện, Lan Hô Sam dừng chân, áy náy quay lại nhìn Lưu Sách nói: "Xin hãy chờ một chút, để ta đi thông báo cho quốc chủ. Mấy ngày trước có kẻ gian đánh lén khiên quốc chủ bị thương, cho nên bây giờ quốc chủ đang tĩnh dưỡng ở bên trong. Mong ngài thứ lỗi cho!"
Lưu Sách lập tức gật đầu: "Tôi không ngại đâu. Làm phiền ngài đi thông báo một tiếng!"
Lan Hô Sam gật đầu, nhanh chóng bước vào cung điện.
Lúc này, Huyễn Sát không thể nhịn được nữa, hỏi Lưu Sách: "Quan hệ giữa các ngươi không phải là đối đầu với nhau sao?"
"Đúng là đối đầu thật, nhưng hơi đặc thù. Sau này ông sẽ hiểu!" Lưu Sách trả lời.
Không phải gã không muốn giải thích, mà là cho dù có nói cho Huyễn Sát biết về "thuyết rau hẹ" thì chưa chắc Huyễn Sát đã hiểu được. Chỉ khi nào gia nhập vào Bắc Kỳ, trở thành NPC thì ổng mới hiểu được đối với người chơi, rau hẹ có ý nghĩa như thế nào.
Chờ khoảng mười phút sau, Lan Hô Sam vội vàng đi ra cung điện, đến trước mặt Lưu Sách nói: "Quốc chủ đã chờ ở bên trong. Mời đi theo ta!"