← Quay lại trang sách

Chương 1413 Hoa An Hồn

Mười mấy giây sau, sức hút yếu đi, tầm mắt trở nên rộng rãi.

Nơi này là một cái hang tràn ngập những đóa hoa màu tím huỳnh quang. Lúc này, đám người Lưu Sách đang đứng cách đó không xa, nhìn gã ta bằng ánh mắt ghét bỏ: "Lề mà lề mề, chỉ còn thiếu mỗi anh thôi đó. Sợ chết thì còn tìm kho báu cái búa!"

Hải Vương: "…"

Chỉ có bộ tộc người chơi mới dám ăn nói kiểu đó. Nếu là thế lực khác, ông đây… Ông đây sẽ giết cả nhà nó!

Sau khi Hải Vương đến, mọi người bắt đầu đi về phía trước theo sự dẫn dắt của Lưu Sách.

Lúc họ bắt đầu di chuyển thì những đóa hoa màu tím huỳnh quang cũng bắt đầu lắc lư, phấn hoa cùng màu lập tức tràn ngập hang động, thậm chí che khuất tầm mắt mọi người.

Loại phấn hoa màu tím huỳnh quang này dường như sở hữu năng lực xoa dịu cảm xúc, mọi người chỉ cảm thấy trong lòng yên tĩnh.

"Tại sao tôi lại nảy sinh suy nghĩ muốn nằm trong bụi hoa này yên nghỉ thế nhỉ?" Lúc này, con cún bỗng lên tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh xung quanh.

"Tôi cũng thế…" Tuyết Lê khẽ nói.

Nghe vậy, Lưu Sách dẫn đầu quyết đoán nhìn những đóa hoa màu tím, đồng thời mở phân tích.

[Hoa An Hồn (Đặc thù)]

Thông tin về linh tài: Một loài hoa đặc thù mọc ở hải vực trung tâm Hoàng Tuyền, gần với thế giới Lục Đạo Luân Hồi, vì thế nên còn được gọi là hoa Vãng Sinh. Thấy đóa hoa này tức là bạn đã sắp bước vào lục đạo, chuyển thế luân hồi! Đồng thời loài hoa còn được trồng trong mộ huyệt để làm bạn với vong linh của người đã khuất, dẫn đường họ bước vào Lục Đạo Luân Hồi.

Công dụng của linh tài: An thần, thôi miên nhẹ

⚝ ✽ ⚝

Đúng như Lưu Sách nghĩ, vấn đề xảy ra do những đóa hoa này.

May mà nó chỉ có tác dụng thôi miên nhẹ nên không cần quan tâm. Gã quay lại thì phát hiện đám Hải Vương đã sớm mở lớp bảo vệ bên ngoài, vẻ mặt cảnh giác.

"Nhìn gì mà nhìn! Các ngươi không sợ chết, nhưng ta sợ!" Thấy ánh mắt khinh thường của Lưu Sách, Hải Vương trừng gã.

Lưu Sách không trả lời mà nhìn đám Cổ Ngữ đằng sau nói: "Cứ đi tiếp đi, hoa này không có độc đâu!"

"Sao ngươi lại biết nó không có độc?" Hải Vương không kìm nổi tò mò hỏi.

"Đoán, tin hay không tùy anh!"

Nghe thấy câu trả lời của Lưu Sách, Hải Vương thật lòng cảm thấy bọn ngốc của bộ tộc người chơi này đang đùa giỡn với tính mạng của mình.

Học không được, học không được…

Đi men theo con đường, Hải Vương thì tràn ngập cảnh giác, còn những người chơi thì ngược lại, cảm nhận tâm thần bình thản trong phấn hoa, thậm chí còn nảy sinh ý định nằm vào bụi hoa yên nghỉ…

Đi được một lát, con cún hơi chịu không nổi, bởi vì cứ muốn nằm xuống quách cho xong…

Thân là Bạch Mị thân cận với thiên nhiên, tác dụng thôi miên của hoa An Hồn ảnh hưởng đến anh ta nhiều hơn là đám Lưu Sách.

Anh ta suy nghĩ một lát rồi mở diễn đàn lên, sau đó bật một ca khúc sôi động phát trong kênh chat.

Mọi người lập tức tỉnh táo lại.

"Giỏi lắm!" Vừa rồi Tuyết Lê cũng buồn ngủ, thế là không nhịn được giơ ngón cái với con cún.

Nghe vậy, con cún đáp lại bằng ánh mắt đắc ý (•̀ω•́)✧, sau đó bắt đầu lắc lư theo nhịp điệu.

Mạc Tiểu Tân: "…"

Con chó ngu si!

Nhưng anh ta chỉ dám nghĩ trong lòng chứ không dám nói ra.

"Con chó ngu si này bị sao thế? Có phải là trúng độc không?" Hải Vương không biết sự tồn tại của kênh chat, cho nên khi thấy con cún bắt đầu lắc lư thì còn tưởng là cây cỏ xung quanh có vấn đề, không khỏi kinh ngạc hỏi.

Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân lặng lẽ giơ ngón cái tặng cho Hải Vương ở trong lòng.

Bởi vì gã ta đã nói thay lời mình muốn nói!

⚝ ✽ ⚝

Con cún đang lắc lư theo nhịp điệu để nâng cao tinh thần, nhưng nghe Hải Vương nói vậy thì sắc mặt tức khắc chuyển sang tái mét, thân hình cũng không lắc lư nữa mà quay sang trừng Hải Vương bằng ánh mắt hung ác, bày ra tư thế muốn nhào lên.

Còn đám Lưu Sách thì đã không nhịn được cười phá lên.

Sau đó, mọi người tiếp tục đi men theo con đường dẫn ra bên ngoài.

Lần này có tuyệt chiêu thần sầu của con cún lên đám Lưu Sách không còn cảm giác buồn ngủ nữa. Mọi người đi theo con đường dẫn ra ngoài, khoảng nửa giờ sau, con đường đằng trước nhất thời trở nên rộng rãi hơn hẳn.

Khi hoàn toàn ra khỏi hang, một bãi đất trống xuất hiện trước mắt mọi người. Khi thấy khung cảnh trước mặt, đám Lưu Sách đều bị rung động.

Đưa mắt nhìn ra xa là vô số tượng binh mã mặc áo giáp màu đen đang im lặng đứng cách đó không xa, đông đúc đến mức không thể nhìn thấy điểm cuối.

Ở khu vực chính giữa đám tượng binh mã này có một quan tài thủy tinh màu đen khổng lồ lơ lửng trong không trung, mấy dải năng lượng màu lam rũ xuống hình thành một quả cầu năng lượng đặt bên dưới, nâng quan tài thủy tinh nhẹ nhàng đong đưa.

Cảnh tượng trước mắt nhất thời khiến mọi người líu lưỡi.

Ngay cả Hải Vương thấy nhiều biết rộng thì cũng phải kinh ngạc.

Thực tế lúc thông qua đường hầm truyền tống, gã ta đã nghĩ rằng chủ nhân ngôi mộ này không đơn giản chút nào. Song khi thấy tượng binh mã cùng với quan tài thủy tinh thì gã ta lại thấy mình vẫn coi nhẹ thân phận của chủ nhân ngôi mộ này.