← Quay lại trang sách

Chương 1417 Đứa Trẻ Màu Lam

Những người chơi lập tức gật đầu, sợ nói sai sẽ khiến rau hẹ Hải chết non ngay tại chỗ.

"Vô tình tiến vào ư?" Đứa trẻ màu lam nghi ngờ nhìn họ, sau đó lại hỏi: "Các ngươi chắc chắn về lời nói của mình chứ?"

"Đúng là vô tình tiến vào chứ không phải cố ý đâu!" Hải Vương vội trả lời.

"Vậy thì thật đáng tiếc, các ngươi vốn dĩ nhận được cơ hội kế thừa quân đoàn Ảnh Tử, nhưng nếu đã vô tình tiến vào thì hãy rời khỏi nơi này đi!"

Dứt lời, đứa trẻ màu lam vung tay lên, toàn bộ tượng lính trước cửa hang tức khắc biến mất, lại trở về vị trí ban đầu của chúng.

Hải Vương: "…"

Những người chơi: "…"

Cua khét lẹt, từ nguy cơ sống còn đến đột nhiên an toàn, Hải Vương với những người chơi không kịp đội mũ bảo hiểm, bị té xe dập mặt.

"Khoan đã, đúng là chúng tôi đến vì truyền thừa đấy. Để rau hẹ Hải rời đi là được rồi!" Lúc này, con cún bỗng đứng dậy, nghiêm túc nhìn đứa trẻ màu lam nói.

"Đúng đúng đúng, chúng tôi tiến vào có mục đích chứ không phải vô tình đâu. Làm ơn đừng hiểu nhầm!"

"Không ngờ chỗ này thực sự có truyền thừa, xem ra chúng ta đến đây là đúng rồi!"

⚝ ✽ ⚝

Thấy đám người chơi bắt đầu diễn sâu, Hải Vương trợn mắt há hốc mồm.

Gã ta phản xạ quay sang nhìn cửa hang, sau đó lại đưa mắt nhìn đám người chơi, cuối cùng tập trung trên người đứa trẻ màu lam.

"Ừm… Ta không đi đâu!"

Những người chơi: "…"

"Các ngươi đều muốn có truyền thừa của quân đoàn Ảnh Tử đúng không?" Lúc này, đứa trẻ màu lam cười hỏi.

"Muốn!"

"Cũng được, ta đồng ý. Tuy nhiên các ngươi phải vượt qua một bài khảo sát nhỏ của ta trước đã!"

Nghe vậy, mọi người lập tức dỏng tai lên, nghiêm túc nhìn đứa trẻ màu lam, chờ nghe nội dung khảo sát.

"Khảo sát rất đơn giản. Nói cho ta biết, ước mơ của các ngươi là gì?"

Nghe thấy câu hỏi của đứa trẻ màu lam, mọi người đều ngây ra như phỗng.

"Bắt đầu từ ngươi đi!" Thấy mọi người đều ngây ra, đứa trẻ màu lam chỉ về phía con cún đứng đằng trước.

Con cún cười xấu hổ, chuẩn bị thật lâu rồi mới nói: "Nếu là hồi nhỏ thì ước mơ của tôi là làm nhà khoa học. Chẳng qua ước mơ của tôi bây giờ là nhận được một truyền thừa cường đại, ví dụ như quân đoàn Ảnh Tử!"

Nghe con cún nói, ba chữ "vô liêm sỉ" lập tức bị spam trong kênh chat.

Đứa trẻ màu lam lại chỉ mỉm cười, chỉ về phía Tuyết Lê nói: "Còn ngươi?"

Bị điểm danh, sắc mặt Tuyết Lê bỗng trở nên cực kỳ nghiêm túc: "Thực ra năng lực của tôi rất giống với năng lực của các chiến sĩ trong quân đoàn Ảnh Tử.

Mà ước mơ từ xưa tới nay của tôi cũng là nhận được truyền thừa tương tự như quân đoàn Ảnh Tử, nó cực kỳ phù hợp với tôi!"

Kênh chat lại bắt đầu spam "Vô liêm sỉ".

"Còn ngươi?" Lúc này, đứa trẻ màu lam chỉ về phía Viên Phương vẫn đứng im lặng trong đội ngũ.

Nghe vậy, Viên Phương gãi cái đầu trọc lóc, nói: "Ước mơ của tiểu tăng… Thực ra tiểu tăng không có ước mơ to lớn gì đâu, chỉ mong rằng sư phụ cho phép tôi ăn thịt thôi!"

Mọi người: "…"

"Còn ngươi?" Đứa trẻ màu lam chỉ vào Cổ Ngữ.

Cổ Ngữ cười xấu hổ: "Ước mơ của tôi bây giờ là vô địch thiên hạ, không ai thắng được tôi!"

Thực tế, câu trả lời này hoàn toàn là lời thật lòng của Cổ Ngữ.

Gã đã có truyền thừa của Ác Thần rồi nên không mấy hứng thú với những truyền thừa khác, cho nên bèn ăn ngay nói thật.

Chẳng qua gã vẫn còn che giấu một ý tưởng khác.

Đó là thành lập công hội mạnh nhất Chinh Chiến!

"Còn ngươi?"

"Còn ngươi?"

"Còn ngươi?"

Người chơi ở đây lần lượt bị điểm danh, hơn nữa đều bày tỏ ước mơ của mình.

Nhưng ước mơ của đa số người chơi đều liên quan tới quân đoàn Ảnh Tử, hầu như đều là lời thoại đột nhiên nghĩ ra với khát vọng nhận được truyền thừa.

Sau khi những người chơi đều bị điểm danh, đứa trẻ màu lam đưa mắt nhìn Hải Vương cùng với đám Hắc Thúy đứng sau lưng gã ta.

Thấy vậy, Hải Vương hé miệng, lại không biết nên nói như thế nào.

Trên thực tế, khi những người chơi trả lời câu hỏi này thì gã ta đang tự hỏi ước mơ của mình là gì.

Ước mơ sẽ thay đổi theo quá trình trưởng thành và những việc mình đã trải qua.

Ban sơ, ước mơ lớn nhất của gã ta là kế thừa quốc gia biển Mutter. Tuy nhiên ước mơ này lại tan biến vì sự xuất hiện của Mục Chi Quang.

Sau đó, ước mơ của gã ta là xưng bá hải vực Vọng Hư.

Gã ta cũng thành công thực hiện ước mơ này.

Nhưng sau khi thành công thì gã ta lại có ước mơ lớn hơn nữa. Nói nó là ước mơ, chi bằng nói là dã tâm thì đúng hơn. Gã ta muốn thành lập một siêu thế lực trải rộng qua nhiều hải vực!

Chẳng qua ước mơ này đã bị vỡ tan theo sự xuất hiện của bộ tộc người chơi.

Sau đó, ý niệm chống đỡ Hải Vương tiếp tục tăng cường thực lực chính là lật đổ bộ tộc người chơi!

Nhưng sau khi trải qua rất nhiều chuyện, ý tưởng đó cũng đã thay đổi.

Có thể nói rằng ước mơ của gã ta luôn thay đổi theo những gì gã ta đã trải qua, hoàn toàn không thể nói cụ thể ước mơ là gì.