Chương 1419 Khởi Động Trận Pháp
Cho nên việc nhận được tiền hồi sinh thực sự là thứ vô bổ đối với họ. Nếu thật sự có thể đổi thành hồn tệ thì mọi người đương nhiên sẽ không thấy bất mãn chút nào, thậm chí còn cười toét miệng tới tận mang tai, cười đến mức không nhặt được mồm ấy chứ.
"Vậy thì bây giờ chúng ta nên làm gì tiếp đây? Chờ Hải Vương ra hay là về Bắc Kỳ?" Con cún dò hỏi.
"Chờ một chút đi. Tôi rất tò mò rau hẹ Hải có thể thành công hay không!" Cổ Ngữ lập tức đáp.
"Ừ, chờ một lát đi. Tôi cũng rất tò mò rau hẹ Hải có thành công hay không!" Lưu Sách tán đồng gật đầu.
Nghe thấy hai boss của công hội đều nói vậy, mọi người đương nhiên là không có ý kiến gì. Thế là mọi người ngồi thành một vòng tròn ngay tại chỗ, bắt đầu chờ đợi Hải Vương xuất hiện.
⚝ ✽ ⚝
Lúc này, trong lăng mộ Ảnh Tử.
Đứa trẻ màu lam đặt tay lên trán Hải Vương, nhắm mắt lại tra xét ký ức linh hồn của gã ta.
Tất cả trí nhớ của Hải Vương từ khi sinh ra đến bây giờ đều nhanh chóng lướt qua mắt của đứa trẻ màu lam như phim đèn chiếu.
Khoảng mười phút sau, đứa trẻ màu lam thu tay lại, lộ ra vẻ kinh ngạc.
Đoạn ký ức từ khi Hải Vương chào đời đến lúc trở thành bá chủ của hải vực Vọng Hư thì nó còn chưa cảm thấy có gì đặc biệt.
Mặc dù Hải Vương đã đạt được thành tựu rất lớn, nhưng nhìn chung toàn bộ lịch sử của hải vực Hoàng Tuyền thì bá chủ hải vực như Hải Vương quả thực là nhiều không kể xiết.
Đa số bá chủ hải vực như thế cũng đều bị vùi lấp trong dòng chảy thời gian, không gây ra bất cứ sóng gió gì mà chỉ nở rộ hào quang ngắn ngủi trong một tiết điểm thời gian nhỏ bé thuộc thời đại của mình mà thôi. Họ càng giống như là một vị khách qua đường, chứ không phải là người thúc đẩy được sử sách ghi lại!
Nhưng sau khi kết thúc giai đoạn thống trị hải vực Vọng Hư, cuộc đời của Hải Vương lại gợi lên hứng thú của đứa trẻ màu lam.
Bắt đầu từ lúc Hải Vương mang theo quyết tâm liều chết đi cướp đoạt năng lực của lãnh chúa Tử Vong, mọi chuyện bắt đầu trở nên thú vị. Sau này, những sự kiện như gã ta mượn sức bảy nước thành lập quốc gia biển Mutter vân vân… Quá trình vực dậy từ dưới đáy vực này là vô cùng đáng quý trong suy nghĩ của đứa trẻ màu lam.
Bởi vì đa số bá chủ, sau khi ngã xuống từ trên đỉnh cao thì kết cục đều cực kỳ thê thảm.
Rất hiếm có người vực dậy trèo lên đỉnh cao một lần nữa.
Tuy nhiên, điều khiến đứa trẻ màu lam cảm thấy kinh ngạc là Hải Vương lại là người thừa kế Ảnh Tử do Ảnh Sư (tức Ảnh trưởng lão) đề cử đến đây.
Nghĩ đến Ảnh Sư, trong mắt đứa trẻ màu lam hiện lên một tia kính trọng.
Nhờ ông ấy nên tất cả vong linh của quân đoàn Ảnh Tử mới có nơi quy túc. Có thể nói rằng mọi thứ trong lăng mộ này đều do một tay Ảnh Sư gây dựng nên.
Sau này, Ảnh Sư thậm chí còn hao phí vô số thời gian để ủ dịch Cầu Hồn bồi bổ linh hồn bọn họ, mới làm cho họ có thể tiếp tục canh giữ lăng mộ cho Ảnh Tử. Bằng không họ đã sớm bị hấp thụ vào Lục Đạo Luân Hồi, đầu thai sang kiếp khác rồi.
Trong mắt nó, tuy rằng Ảnh Sư không phải là thành viên có thực lực mạnh nhất trong quân đoàn Ảnh Tử, nhưng ông ấy tuyệt đối là người trung thành với Ảnh Vương nhất.
Hơn nữa ông ấy đã từng là thầy của Ảnh Vương, đồng thời là nhân vật linh hồn của quân đoàn Ảnh Tử.
Cho nên đối mặt với người được ông ấy đề cử, trong lòng đứa trẻ màu lam không hề có chút nghi ngờ nào, lập tức tán thành Hải Vương.
Sau khi tra xét ký ức của Hải Vương xong, bây giờ nó cũng hiểu được tại sao Ảnh Sư lại lựa chọn Hải Vương làm người thừa kế.
Lúc nãy khi nó hỏi mọi người rằng "Ước mơ của các ngươi là gì", Hải Vương không nói hết suy nghĩ thật sự của mình.
Thực ra trong lòng gã ta còn có một ước mơ, một dã tâm lớn lao chưa nói thành lời.
Gã ta muốn lật đổ thương hội Hoàng Tuyền, thay thế địa vị của nó!
Theo đứa trẻ màu lam thấy, ý tưởng này thực sự là quá phấn khích!
Tuy rằng linh hồn của Ảnh Vương đã bước vào Lục Đạo Luân Hồi, nhưng họ vẫn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện rời khỏi lăng mộ, cũng chưa từng quên mối thù khiến họ khắc cốt ghi tâm năm xưa!
Họ căm thù thương hội Hoàng Tuyền đến mức ăn sâu vào linh hồn. Họ khát vọng báo thù, khát vọng khiến ước mơ ngày xưa của Ảnh Vương trở thành sự thật, ước mơ lật đổ thương hội Hoàng Tuyền.
Vì thế, họ vẫn chờ đợi ngày được nhìn thấy ánh mặt trời.
Mà bây giờ, nó biết cuối cùng cơ hội ấy đã đến!
Nghĩ đến đây, nó bỏ qua việc tiếp tục tra xét ký ức của mấy tên thuộc hạ của Hải Vương. Nó vung tay lên, rút dịch Cầu Hồn trong cơ thể Hải Vương cùng các thuộc hạ ra ngoài.
Nhất thời, linh hồn gần như tan vỡ của Hải Vương và đám Hắc Thúy cuối cùng cũng ổn định.