Chương 1420 Đánh Thức Quân Đoàn
Lúc này, Hải Vương và đám Hắc Thúy vừa hồi phục tinh thần đều không nhịn được cất tiếng hét thảm.
Đau đớn đến từ linh hồn khiến cơ bắp trên người họ co rút lại, cứ như thể bị vô số cây kim li ti đâm xuyên qua người. Đau đớn khó có thể chịu đựng tràn ngập khắp cơ thể, kích thích thần kinh của họ.
Cứ thế kéo dài khoảng nửa giờ sau, đám người Hải Vương mới ngừng giãy giụa, trong mắt đầy tơ máu.
"Ngươi đã làm gì bọn ta?" Hải Vương ngẩng đầu hỏi bằng giọng khàn khàn.
Đứa trẻ màu lam mỉm cười: "Xin tự giới thiệu một chút, ta là Ảnh Sát, thống soái của quân đoàn Ảnh Tử!"
Nghe thấy đứa trẻ màu lam tự giới thiệu, Hải Vương vẫn mặt lạnh như tiền, tiếp tục hỏi: "Người của bộ tộc người chơi đâu mất rồi?"
"Ngươi đang hỏi những người bạn cùng tiến vào lăng mộ với ngươi hả? Họ không đủ tư cách nên đã bị ta đưa ngoài rồi. Ngươi yên tâm đi, ta không làm gì họ đâu." Ảnh Sát lập tức giải thích.
Nghe đến đây, Hải Vương bỗng nhiên ý thức được điều gì, trái tim đập thình thịch.
Không đủ tư cách thì bị đưa ra ngoài ư? Mình vẫn ở lại chỗ này, chẳng lẽ là được tán thành rồi?
Có điều khi quay lại thấy đám Hắc Thúy, gã ta lại cảm thấy hình như cũng không phải là thế.
"Ngươi đã được tán thành, Hải Vương!" Thấy vẻ mặt nghi hoặc của Hải Vương, Ảnh Sát bỗng cười nói.
"Tán thành á? Đúng rồi, sao ngươi lại biết tên của ta?"
Ảnh Sát không hề giấu giếm mà nói thật: "Vừa rồi ta đã quan sát toàn bộ ký ức của ngươi kể từ khi chào đời đến bây giờ, cho nên ngươi đã được ta thừa nhận!"
"Trời má!" Nghe vậy, Hải Vương không khỏi mắt tròn mắt dẹt, buột miệng thốt ra.
"Không ngờ ngươi lại muốn lật đổ thương hội Hoàng Tuyền, thay thế địa vị của chúng. Ý tưởng cực kỳ tuyệt vời, ta rất coi trọng ngươi đấy!" Ảnh Sát cười phá lên, nói bằng giọng rất hài lòng.
Lời nói của Ảnh Sát khiến Hải Vương xác định Ảnh Sát thực sự đã từng đọc ký ức của mình.
Bởi vì gã ta chưa bao giờ tiết lộ cho kẻ nào biết về ý định lật đổ thương hội Hoàng Tuyền của mình.
Chung quy ngay cả chính gã ta cũng cho rằng ý tưởng này quá điên rồ.
Cho nên mặc dù là mấy vị lãnh chúa thuộc hạ thân cận với mình nhất thì gã ta cũng chưa từng nhắc tới dù chỉ một câu.
Thế nhưng bây giờ Ảnh Sát lại biết chuyện đó.
Nếu không phải là mình bị thôi miên, tự nói ra ý tưởng trong lòng thì cũng là Ảnh Sát thực sự đã từng đọc tất cả ký ức của mình.
Hơn nữa theo Hải Vương thấy, chuyện Ảnh Sát quan sát tất cả ký ức của mình nghe càng đáng tin hơn.
Bởi vì thôi miên sẽ không khiến linh hồn của gã ta đau đớn đến mức này.
Lúc này, Hải Vương bắt chước những người chơi bày ra tư thế kiêu ngạo, giơ ngón giữa với Ảnh Sát, sau đó kêu một câu: "Đệch mợ mi!"
Nếu Ảnh Sát đã xem hết ký ức của mình, vậy thì đối với Ảnh Sát mình chẳng có bất cứ bí mật nào cả, tương đương với việc ở trần trước mắt nó…
"Đừng tức giận, ngươi đã nhận được sự tán thành của ta, nói cách khác từ nay trở đi, ngươi chính là chủ nhân của quân đoàn Ảnh Tử!"
Nghe thấy Ảnh Sát nói vậy, trái tim Hải Vương đập bình bịch, không nhịn được nói: "Vậy thì ta có thể điều động tất cả binh lính ở đây đúng không?"
Ảnh Sát gật đầu: "Có thể, nhưng không phải là bây giờ!"
"Tại sao?" Hải Vương kinh ngạc hỏi lại.
Theo gã ta thấy, nếu không thể điều động quân đoàn Ảnh Tử này thì làm chủ nhân của quân đoàn Ảnh Tử có ích lợi gì đâu? Để trưng cho đẹp chắc?
"Ngươi cứ tiếp tục phát triển đi. Hiện tại ngươi còn chưa thể chống cự thương hội Hoàng Tuyền, cho nên nếu quân đoàn Ảnh Tử xuất thế thì sẽ chỉ mang lại vô vàn phiền toái cho ngươi chứ không phải là ích lợi. Do đó, bây giờ còn chưa phải là lúc vận dụng quân đoàn Ảnh Tử!"
Nghe vậy, Hải Vương nhíu mày.
Gã ta bỗng hiểu được ý của Ảnh Sát.
Lúc trước nghe Tuyết Lê kể lại câu chuyện về vương triều Ảnh Tử, thế nên gã ta cũng biết một chuyện.
Đó là quân đoàn Ảnh Tử chính là kẻ địch lớn nhất của thương hội Hoàng Tuyền ngày xưa!
Cho nên nếu bây giờ gã ta mang quân đoàn Ảnh Tử ra ngoài thì chắc chắn sẽ bị thương hội Hoàng Tuyền chú ý, vậy thì kế tiếp gã ta sẽ phải đối mặt với sự chèn ép và truy sát của thương hội Hoàng Tuyền.
Nghĩ đến đây, Hải Vương không nhịn được liếc quan tài thủy tinh nổi lơ lửng trong không trung ở cách đó không xa.
Gã ta nghĩ nếu mình thực sự làm thế thì người tiếp theo nằm vào đó chắc sẽ là mình chứ không phải ai khác.
Ừm, cũng có mặt mũi đấy chứ!
⚝ ✽ ⚝
Hiểu được hàm ý của Ảnh Sát, Hải Vương không nhịn được gật đầu.
Tuy rằng gã ta thực sự có ý tưởng thay thế địa vị của thương hội Hoàng Tuyền, nhưng nếu bảo gã ta trở thành kẻ địch với thương hội Hoàng Tuyền ngay bây giờ thì rõ ràng là không thực tế chút nào.
Hiện giờ gã ta chỉ là hội trưởng của thương hội chiến tranh lệ thuộc vào phân đà Hoàng Tuyền ở hải vực mà thôi. Gã ta chẳng những không có thực lực, lại càng không có tư cách trở thành kẻ địch của chúng!