← Quay lại trang sách

Chương 1421 Tương Lai Của Hải Vương

Cho nên ý của Ảnh Sát rất rõ ràng, muốn vận dụng lực lượng của quân đoàn Ảnh Tử thì còn phải chờ đến khi thực lực của bản thân đủ mạnh mới được.

Nghĩ đến đây, Hải Vương không nhịn được trợn mắt xem thường.

Gã ta bỗng nảy sinh cảm giác uất ức vì chiếm được một kho báu lớn mà lại không tài nào sử dụng được, chỉ có thể giương mắt nhìn.

"Chẳng lẽ ngoài truyền thừa này ra thì không còn thứ gì khác sao?" Hải Vương không cam lòng hỏi tiếp.

Nghe vậy, Ảnh Sát mỉm cười lắc đầu, lập tức vung tay về phía quan tài thủy tinh. Nhất thời, một viên thủy tinh màu đen hiện ra từ trong quan tài thủy tinh, chậm rãi bay vào lòng bàn tay gã ta.

"Đây là tâm huyết cả đời của Ảnh Vương. Sau khi nhận được truyền thừa của người, ngươi chính là tân Ảnh Vương, có thể huy động quân đoàn Ảnh Tử lúc nào tùy thích. Chỉ cần ngươi muốn thì quân đoàn Ảnh Tử có thể xuất thế bất cứ lúc nào. Tuy nhiên ta vẫn mong rằng ngươi có thể suy xét thận trọng rồi hãy quyết định!"

Nghe vậy, Hải Vương gật đầu, vươn tay nhận lấy viên thủy tinh màu đen lơ lửng trước mặt mình.

Khi vừa chạm vào, viên thủy tinh bỗng tan biến thành vô số đốm sáng khuếch tán ra xung quanh, sau đó cứ như thể bị tác động, tất cả đốm sáng đều tụ tập lại rồi ùa về phía Hải Vương.

Ký ức truyền thừa về vô số phép thuật, kiến thức… đều lần lượt ập đến, không ngừng lan tràn trong đầu Hải Vương.

Trong lúc Hải Vương tiếp thụ truyền thừa, ánh mắt Ảnh Sát khi nhìn Hải Vương cũng bắt đầu thay đổi.

Không còn tùy ý mà trở nên cực kỳ trịnh trọng.

Bởi vì sau khi nhận được truyền thừa Ảnh Vương thì Hải Vương chính là tân Ảnh Vương, cũng chính là chủ nhân của nó!

Thời gian trôi qua, khi Hải Vương hồi phục tinh thần thì đã là hai tiếng sau.

Tuy rằng ký ức trong đầu còn chưa được tiêu hóa hết, song trong lòng Hải Vương lại vô cùng sung sướng.

Trong truyền thừa, ngoài phép thuật của Ảnh tộc ra thì Ảnh Tử còn để lại vô số kiến thức về hải vực, gã ta cho rằng đây cũng là di sản cực kỳ phong phú, sẽ giúp đỡ gã ta rất nhiều cho việc phát triển thế lực trên biển sau này.

Giờ khắc này, Hải Vương biết rằng mình thật sự lời to rồi.

Đúng lúc này, Ảnh Sát cúi người xuống, bay đến trước mặt gã ta đứng yên, sau đó quỳ một chân xuống, cúi đầu nói: "Ngô vương!"

"Ầm!"

Ảnh Sát vừa dứt lời thì tất cả tượng lính trong lăng mộ vương triều cũng đồng thời quay về phía Hải Vương, quỳ một chân xuống, bày tỏ lòng trung thành với chủ nhân mới trong im lặng.

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, Hải Vương nở nụ cười, vẻ mặt dần dần kiêu ngạo…

⚝ ✽ ⚝

Trong không gian dưới đáy biển, những người chơi còn đang chờ Hải Vương trở về.

Giữa chừng, có người tán dóc trong kênh chat, có người đi dạo diễn đàn, xem video, nghe nhạc vân vân… Để giết thời gian.

Mạc Tiểu Tân cực kỳ thấp thỏm.

Bởi vì không thân quen với thành viên của các công hội này nên anh ta không phát ngôn trong kênh chat, cũng không mở diễn đàn ra tiêu khiển.

Nếu mở diễn đàn ra thì cho dù anh ta có bao nhiêu cơ hội hồi sinh ngay tại chỗ cũng không đủ cho họ giết, sau này cuộc sống cũng sẽ cực kỳ thê thảm.

Không phải anh ta chém gió đâu.

Nói thật chứ, tất cả những người chơi đang ngồi ở đây đều từng bị anh ta cà khịa trên diễn đàn rồi.

Cho nên anh ta chỉ có thể ngồi yên tại chỗ, không làm được cái gì cả.

"Anh bạn à, sao cậu không kiếm chuyện gì mà làm đi?" Lúc này, giọng nói của con cún bỗng vang lên từ bên cạnh.

Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân thoáng căng thẳng, lập tức mỉm cười quay sang nhìn con cún đang lắc lư theo điệu nhạc.

"Sao vậy? Cậu có việc gì à?"

"Không có việc gì, chẳng qua thấy cậu không tán gẫu trong kênh chat, cũng không giết thời gian trên diễn đàn nên tôi mới muốn hỏi cậu là không thấy chán à?" Con cún vừa nói chuyện vừa tiếp tục lắc lư đầu, toàn thân tỏa ra mùi ngáo đá.

Thấy nguy hiểm đến gần, Mạc Tiểu Tân lập tức cái khó ló cái khôn nói: "Thực ra tôi đang chat riêng với bạn bè, chứ không phải là không làm việc gì đâu!"

"À, thì ra là thế, làm phiền cậu rồi, cậu chat tiếp đi!" Con cún không nghi ngờ mà vừa lắc lư đầu vừa rời đi.

Thấy con cún rời đi, Mạc Tiểu Tân thở phào một hơi.

Quả nhiên ở cùng một chỗ với đám người này rất nguy hiểm. Sau này phải cố gắng ít tiếp xúc với mấy người này mới được!

Trong lúc Mạc Tiểu Tân đang suy nghĩ miên man thì bỗng xuất hiện dao động năng lượng từ cửa truyền tống, sau đó mấy bóng người lập tức xuất hiện.

Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía cửa truyền tống.

Đúng như họ nghĩ, người xuất hiện chính là Hải Vương và các thuộc hạ của gã ta.

Giờ khắc này, những người chơi đồng loạt giơ ngón giữa với gã ta.

Thấy vậy, Hải Vương cười lúng túng.

Tới tận bây giờ, gã ta vẫn không biết rằng truyền thừa này vốn được chuẩn bị cho riêng gã ta mà còn tưởng rằng mình giành mất truyền thừa vốn nên thuộc về bộ tộc người chơi, cho nên trong lòng gã ta khó tránh khỏi ngượng ngùng.