← Quay lại trang sách

Chương 1428 Nghệ Thuật Nhiếp Phong

Bởi vì hắn ta không nhìn thấy hy vọng có thể giết chết Lục Vô.

Đúng lúc này, tranh thủ lúc Khắc Phong hoảng hốt trong chớp mắt, Lục Vô bỗng uốn người, sau đó đấm một phát trúng cổ tay của Khắc Phong.

Thừa dịp Khắc Phong rụt tay lại, Lục Vô bắt chước cách tấn công của hắn ta đổi quyền thành chưởng đập lên bụng hắn ta, sau đó là ngực trái, dưới nách bên phải, ấn đường…

Bị chiêu thức này đánh qua đánh lại mấy trăm lần, Lục Vô đã sớm nhớ kỹ thứ tự và vị trí ra tay.

Bây giờ, hắn muốn đáp trả Khắc Phong bằng chính phương thức này.

Sau mỗi lần tấn công, Nhân Hoàng khí trong người Lục Vô sẽ rót vào người Khắc Phong, chuẩn bị cho sự bùng nổ cuối cùng.

Tuy rằng Lục Vô dùng chiêu này không quen tay, song Khắc Phong đã sớm kiệt sức nên không thể tránh né, chỉ cảm thấy chỗ bị đánh trúng tê dại, cảm giác mất hết sức lực.

Sau khi bị đánh trúng 108 phát liên tiếp, sắc mặt Khắc Phong bỗng trắng bệch. Hắn ta cảm nhận được một loại lực lượng nào đó liên kết trong người mình, sau đó bùng nổ uy lực khủng khiếp.

Khắc Phong mở to mắt, trong mắt tràn ngập tơ máu, từng tia máu đỏ tươi chảy ra từ lỗ chân lông trên người, thân thể căng phồng như bong bóng.

"Phụt!" Khắc Phong há mồm phun một ngụm máu tươi, vẻ mặt lập tức biến thành xám ngắt.

Ngũ tạng lục phủ trong người hắn ta bị chấn động, trực tiếp mất nửa cái mạng.

Trong lòng hắn ta tràn ngập hoảng sợ, không ngờ Lục Vô lại đáp trả bằng chính chiêu thức của hắn ta.

Điều khiến hắn ta khó tin hơn nữa là linh khí do Lục Vô để lại trong người hắn ta.

Linh khí này tinh khiết đến mức khó tin, sau khi liên kết với nhau thì lại bùng nổ uy lực lớn đến mức khó có thể tưởng tượng, lớp gấp mười lần linh khí của hắn ta. Chỉ một chiêu này đã khiến bên trong cơ thể hắn ta tan tành, không thể tiếp tục chiến đấu.

"Khụ khụ… Rốt cuộc loại linh khí đặc thù này là gì… Khụ khụ…"

Lúc này, Khắc Phong biết mình khó mà khoát chết. Hắn ta gù lưng, vừa nhìn Lục Vô bằng đôi mắt đầy tơ máu vừa hỏi.

Lục Vô không trả lời mà cười chỉ ra sau lưng hắn ta.

"Đừng sốt ruột, xem một trận pháo hoa trước đã, sau đó ta sẽ nói cho ngươi biết đáp án!"

Nghe vậy, Khắc Phong run rẩy nhổm dậy, chậm rãi xoay người.

Sau đó hắn ta thấy trên bầu trời nơi xa, một quả cầu màu đen khổng lồ đang chậm rãi rơi xuống mặt đất.

⚝ ✽ ⚝

Nhìn đỉnh luyện dược rơi xuống, Nhiếp Phong huênh hoang dang hai tay ra.

Biết cảnh tượng sắp xảy ra, rất nhiều người chơi trẻ trâu cũng bắt chước Nhiếp Phong dang hai tay lên, cùng Nhiếp Phong kiêu ngạo hô to: "Shinra Tensei!"

⚝ ✽ ⚝

Nghe Lục Vô nói, Khắc Phong lập tức quay đầu nhìn đằng sau.

Trong tầm mắt của hắn ta, một quả cầu khổng lồ màu đen chậm rãi rơi xuống, lập tức phát ra ánh sáng màu đen chói mắt.

Trong ánh mắt khó tin của Nhiếp Phong, ánh sáng màu đen này nhanh chóng lan tràn ra xung quanh bằng tốc độ nhanh thần tốc, nuốt chửng mọi thứ trước mắt… Không lâu sau, tầm mắt của hắn ta cũng bị bóng tối xâm lấn.

Cuối cùng, hắn ta nghe thấy tiếng trận pháp tan vỡ, cùng với vô số tiếng hét hoảng sợ.

"Ầm!"

Theo tiếng nổ vang lên, Khắc Phong nhắm đôi mắt đau đớn vì bị ánh sáng tổn thương, hai lọn tóc mai trắng muốt tung bay trong gió.

Một luồng lực lượng cuồng bạo cũng ập đến theo gió mạnh vào lúc này, xâm nhập vào bên trong, phá vỡ thân thể vốn đã cạn kiệt linh lực của hắn ta.

Cảm nhận sinh mệnh dần dần trôi qua, Khắc Phong vẫn nhắm chặt đôi mắt.

Bây giờ hắn ta biết mình khó thoát khỏi cái chết.

Nhưng nỗi sợ hãi khi tử vong ập đến vẫn tràn ngập khắp trái tim, khiến hắn ta không nhịn được run rẩy.

Thân thể của hắn ta dần dần thối rữa vì bị lực lượng pháp tắc bóng tối ăn mòn, hơn nữa già cả với tốc độ cực nhanh…

Quá trình này bị kéo dài vô tận trong lòng Khắc Phong, khiến hắn ta cảm giác như bị tra tấn.

⚝ ✽ ⚝

Thời gian trôi qua, không biết đã bao lâu, Khắc Phong nhận ra thân thể không còn cảm giác đau đơn, thậm chí không thể cảm nhận được sự tồn tại của thân thể.

Lúc này, hắn ta muốn thử mở mắt ra.

Nhưng hành động đơn giản đó lại trở nên cực kỳ khó khăn vào thời điểm này.

Hắn ta thử đi thử lại nhiều lần, khi bóng tối bị xé rách, ánh sáng thẩm thấu vào, tầm mắt của hắn ta như bị che một lớp màng trắng mơ hồ, khiến đầu óc hắn ta choáng váng.

Thời gian trôi qua, tầm nhìn dần dần trở nên rõ ràng, lúc này hắn ta nhìn thấy địa hình đã hoàn toàn bị biến dạng của sao Ngọc Nát, cũng phát hiện thân thể biến thành than đen của mình.

Mình… Chưa chết!

Nhìn thế giới tĩnh mịch này, Khắc Phong muốn chống người đứng dậy, nhưng dù hắn ta có cố gắng đến mấy thì cũng không thể làm được.

Khát quá, mệt quá!

Lúc này, Khắc Phong bỗng ý thức được một chuyện, những sinh vật quái dị xung quanh đều đi đâu hết rồi? Sao lại không thấy đâu?

Chờ đợi chốc lát, Khắc Phong vẫn không thấy đám thần chết kết liễu sinh mệnh của hắn ta ở đâu.