← Quay lại trang sách

Chương 1429 Thi Tộc Phòng Thủ

Giờ khắc này, khát vọng sống sót dâng lên trong lòng hắn ta.

Chẳng lẽ chúng cho rằng mình đã chết… Nên đã bỏ đi rồi sao?

Nghĩ đến đây, hắn ta cố nhịn sự mệt mỏi, quay sang nhìn cửa truyền tống.

Khi phát hiện trận pháp do Thiên Huyền Tiên Quân bố trí vẫn bình yên vô sự, khát vọng sống sót trong lòng Khắc Phong dâng lên cao nhất.

Hắn ta chậm rãi quỳ trên mặt đất, dần dần bò về phía cửa truyền tống.

Nhưng khi bò đến gần cửa truyền tống, trong lòng Khắc Phong lại nảy sinh sợ hãi.

Lúc hắn ta cho rằng mình chết chắc rồi thì nỗi sợ hãi đều biến mất.

Nhưng bây giờ có hy vọng sống sót, đồng thời cũng khiến hắn ta sợ hãi cái chết.

Hắn ta sợ khi mình sắp thành công thì những sinh vật quái dị kia sẽ quay lại giết chết hắn ta.

Nhanh lên… Nhanh hơn chút nữa!

Giờ khắc này, ý chí cho hắn ta sức mạnh tiếp tục hoạt động. Tuy rằng tốc độ không nhanh, nhưng Khắc Phong đã dùng hết sức mình.

Thời gian dần dần trôi qua, Khắc Phong không biết mình đã bò bao lâu rồi.

Khi hai tay chạm vào cửa truyền tống, không biết Nhiếp Phong lấy sức mạnh từ đâu ra mà lại kéo lấy cánh cửa, nhổm dậy nhảy vào cửa truyền tống.

Sau khi tiến vào đường hầm không gian, cuối cùng hắn ta không thể chịu được nữa, ngất xỉu trong đường hầm truyền tống.

Nhưng Khắc Phong biết mình còn sống, vẫn còn sống.

Hắn ta lại không biết rằng trong sâu xa, có một đôi mắt luôn dõi theo hắn ta gian nan bò trên mặt đất, theo cửa truyền tống rời đi.

Lúc Khắc Phong cho rằng rốt cuộc sống sót thì người đứng sau màn kia cũng nở nụ cười.

⚝ ✽ ⚝

Đến khi mở mắt ra, Khắc Phong phát hiện mình đang nằm ở giữa trận pháp, xung quanh là tám y giả đang thôi thúc trận pháp.

Hắn ta khó hiểu há mồm, nhưng phát hiện mình không cảm nhận được sự tồn tại của thân thể.

Lúc này, một y giả trước mặt bỗng quay lại nhìn hắn ta.

"Ngươi tỉnh lại rồi đấy à?"

Khắc Phong còn muốn hỏi rốt cuộc mình bị sao vậy, nhưng hắn ta lại không thể nói chuyện.

Dường như hiểu được Khắc Phong muốn hỏi gì, người y giả này nghiêm túc nhìn hắn ta nói: "Thân thể của ngươi đã bị hủy hoại rồi, bọn ta không có năng lực hồi phục nó. Chẳng qua bọn ta đang thử đúc thân thể mới cho ngươi. Thả lỏng đi, ngủ một giấc là xong xuôi thôi!"

Nghe vậy, tâm thần của Khắc Phong chấn động mãnh liệt, linh hồn không nhịn được run rẩy.

Thân thể bị hủy ư? Sao có thể thế được!

Khắc Phong biết rõ không có thân thể đồng nghĩa với điều gì.

Đồng nghĩa với việc công lực cả đời của hắn ta đều biến mất, kể cả thần ấn sắp thắp cháy thần hỏa.

Từ nay về sau, hắn ta chẳng những không có hy vọng thành thần mà còn phải bắt đầu lại từ đầu… Không, thậm chí ngay cả khả năng bắt đầu lại cũng không có!

Bởi vì những y giả này hoàn toàn không có khả năng chế tạo ra một thân thể khác phù hợp với linh hồn của hắn ta … Hắn ta đã không còn tương lai nữa…

Nghĩ đến đây, linh hồn của Khắc Phong không kìm được dao động kịch liệt, khiến mấy y giả nhíu mày.

"Cho linh hồn của hắn ta ngủ một giấc đi. Cứ thế này thì chúng ta khó mà tiếp tục tiến hành công việc!"

Gã vừa dứt lời thì Khắc Phong còn đang hoảng sợ chỉ cảm thấy mọi thứ xung quanh đều mơ hồ, cho đến khi biến mất…

⚝ ✽ ⚝

Khi thức tỉnh, Khắc Phong phát hiện mình đã biến thành một tiên đồ không có linh khí trong người, những thứ từng có đều không còn nữa.

Sau khi tỉnh lại, thay vì được đưa đi khám xét khả năng thích ứng với thân thể mới theo lưu trình bình thường thì hắn ta lại bị đưa đến Thiên Sách Giám để nhận thẩm vấn.

Khắc Phong không hề giấu giếm mà kể lại những gì gặp được ở sao Ngọc Nát.

Sau khi biết được điều mình cần biết, vị thần phụ trách thẩm vấn nhìn Khắc Phong nói: "Sinh vật chưa từng thấy bao giờ ư? Thế thì chắc là ngoại vực xâm lược rồi. Kế tiếp chúng ta sẽ tiến hành điều tra, ngươi về trước đi!"

Nghe vậy, Khắc Phong vội dò hỏi: "Tiên Quân, thế còn ta thì sao?"

"À, bọn ta đã ghi danh cho ngươi vào Thiên Khuyết học phủ, ngươi cứ bắt đầu tu luyện lại lần nữa đi. Bọn ta vẫn sẽ giữ chức vị cho ngươi, chờ ngươi tu luyện tới cảnh giới Bán Thần thì lại đưa ngươi lên vị trí đó!"

Nghe vậy, Khắc Phong mở to mắt.

Tu luyện đến cảnh giới Bán Thần ư?

Bây giờ hắn ta chỉ là một tiên đồ phổ thông mà thôi. Hắn ta không dám tưởng tượng cần bao nhiêu thời gian thì mình mới tu luyện đến cảnh giới Bán Thần như trước.

Hơn nữa thân thể này không thể dung hợp hoàn hảo với linh hồn, tu luyện càng khó khăn hơn, cho nên hắn ta cảm thấy lời nói của Tiên Quân trước mắt này quả thực là bậy bạ!

"Chẳng lẽ không có sắp đặt khác sao?" Khắc Phong không cam lòng hỏi lại.

"Ngươi cứ chú tâm tu luyện đi, đừng nghĩ quá nhiều, ta đi báo cáo tình hình trước đã. Nếu bên trên có thu xếp thì sẽ báo cho ngươi." Vị thần này nhíu mày, không kiên nhẫn nói.

"Vâng!"

Tuy rằng không cam lòng, nhưng Khắc Phong vẫn kìm nén cơn giận, gật đầu, sau đó xoay người rời đi.