Chương 1432 Lực Lượng Hủy Diệt
Vô số lần cắn răng kiên trì mà không nhận được chút hồi báo nào.
Ngược lại, các đệ tử bắt nạt hắn ta càng thêm ác liệt.
Sau khi hắn ta bị tước đoạt tư cách lớp Thiên thì các đệ tử đó vẫn không chịu ngừng tra tấn hắn ta, ngược lại khi biết hắn ta không có chỗ dựa nên càng ức hiếp hắn ta ác liệt hơn!
Hôm nay, sau khi tu luyện xong, sắc mặt Khắc Phong trắng bệch, muốn rời khỏi phòng tu luyện, nhưng phát hiện cửa phòng tu luyện lại bị đóng kín. Dù hắn ta có dùng sức đến mấy thì cũng không thể mở ra được.
Khắc Phong đang sầu não vì chuyện này thì mấy bóng người mò đến từ đằng sau, cầm gậy đập mạnh vào đầu Khắc Phong khiến hắn ta ngã xuống đất.
Khắc Phong hoảng sợ định đứng dậy, lúc này lại là một cây gậy khác đập trúng mặt hắn ta.
Hai cái răng cửa của Khắc Phong bị đập gãy.
Hắn ta còn chưa hồi phục tinh thần thì sau gáy lại bị đánh trúng, tầm mắt lập tức mơ hồ.
Trước khi hôn mê, hắn ta nghe thấy một câu:
"Diệu ca, nếu không phải tại hắn ta thì huynh đã vào lớp Thiên rồi. Coi như đệ trút giận thay huynh!"
"Đi thôi, đừng bị phát hiện!"
⚝ ✽ ⚝
Khi Khắc Phong tỉnh lại thì đã là đêm khuya.
Hắn ta ngồi dậy, nhìn vũng máu tươi trên mặt đất cùng với hai cái răng gãy ở cách đó không xa, nở nụ cười thê lương.
Hắn ta đã từng là tiên nhân, nhưng cũng chỉ là đã từng!
Bây giờ hắn ta rơi vào cảnh ngộ như thế này, không còn kiêu ngạo như ngày xưa nữa.
Thực tế hắn ta cũng biết rõ mình căn bản là không thể tu luyện ra hình ra dáng. Nhưng hắn ta vẫn không cam lòng, cho nên cắn răng lựa chọn tiếp tục tu luyện để gây tê bản thân, hoặc có thể nói là lừa mình dối người.
Nhưng bây giờ, tâm tính của Khắc Phong đã thay đổi.
"Ha ha… Phế vật ư?" Khắc Phong sờ phần gáy đau đớn, sắc mặt dần dần dữ tợn: "Đừng cho ta cơ hội. Ta sẽ trả thù, ta sẽ trả thù các người!"
Từ tiên nhân lưu lạc thành một đệ tử phổ thông, lại đến những gì đã trải qua trong khoảng thời gian này, trong lòng Khắc Phong tràn ngập oán hận.
Gã thần của Thiên Sách Giám kia nói rằng tu luyện đến cảnh giới cũ thì mới trả lại địa cho hắn ta …
Người phụ trách học phủ nói rằng tài nguyên chỉ dành cho người có tư chất…
Các học viên nói hắn ta là phế vật, sự tồn tại của hắn ta chỉ làm lãng phí tài nguyên…
Tất cả những điều đó đều gắn kết chặt chẽ với thực lực của bản thân.
Giờ đây hắn ta khao khát thực lực, khao khát trở nên mạnh mẽ, khao khát trả thù tất cả những kẻ đó.
Ác niệm nảy sinh trong lòng…
Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, vũng máu tươi trên mặt đất phản chiếu khuôn mặt dữ tợn của Khắc Phong.
Lúc này, nhờ ánh trăng phản chiếu, Khắc Phong phát hiện một có cái răng cửa màu đen mọc trong miệng mình…
⚝ ✽ ⚝
Khắc Phong vẫn tiếp tục tu luyện mỗi ngày, mà các học viên cũng chưa từng giảm bớt ác ý đối với hắn ta.
Nhưng hắn ta lại im lặng chịu đựng.
Giờ đây dường như Khắc Phong đã trở thành nơi trút hết áp lực sau một ngày tu luyện của đám đệ tử này, thả hết tất cả cảm xúc tiêu cực lên người Khắc Phong.
Làm nhục, tra tấn, đùa cợt… Chỉ cần họ nghĩ ra cách gì thì đều sẽ áp dụng lên người Khắc Phong.
Mỗi lần tài nguyên tu luyện được phân phối cho Khắc Phong đều sẽ bị cướp mất trước, không còn dư lại bất cứ thứ gì.
Mặc dù là đệ tử, song ở đây Khắc Phong lại sống còn không bằng một con chó, chịu hết tra tấn.
Tuy nhiên, không một ai biết rằng Khắc Phong đã sớm thay đổi…
Hôm đó, hắn ta bị đánh một trận trong phòng tu luyện, do đó mà gãy mất hai chiếc răng cửa.
Cũng vào thời khắc đó, Khắc Phong phát hiện lại có một chiếc răng cửa mới màu đen mọc trong miệng mình.
Hắn ta không biết tại sao mình lại mọc ra chiếc răng đó.
Nhưng hắn ta lại cảm nhận được lực lượng sôi sục bên trong, bao la bát ngát không giới hạn như biển lớn.
Khi đó, hắn ta thử rút lực lượng ra từ chiếc răng này, thế mà lại thật sự rút ra được một luồng lực lượng cực kỳ tinh khiết. Lực lượng này còn tinh khiết hơn cả lúc hắn ta còn là Bán Thần, quả thực là không thể soi mói chất lượng.
Phát hiện này khiến Khắc Phong lại nhìn thấy hy vọng. Vì thế, hắn ta lại bắt đầu tu luyện.
Điều khiến hắn ta vui sướng hơn còn nằm ở sau. Thân xác suy yếu được đắp nặn cho hắn ta càng ngày càng phù hợp với linh hồn dưới sự cải tạo của chiếc răng này.
Có vẻ như vấn đềlớn nhất đã được giải quyết nhờ sự xuất hiện của nó.
Lần này, Khắc Phong không còn tu luyện vì tương lai mờ mịt hư vô, mà là vì ý tưởng muốn trả thù sục sôi trong lòng.
Nhưng trước khi thực lực còn chưa đầy đủ thì hắn ta vẫn lựa chọn nhẫn nhịn!
Hắn ta biết rõ, ngày ấy sẽ không xa lắm…
Cuộc sống vẫn trôi qua như cũ. Mỗi ngày hắn ta đều ăn cơm ở góc trong cùng của thiện đường, thỉnh thoảng lại có đệ tử trực tiếp đổ cơm thừa canh cặn vào hộp cơm của hắn ta.