← Quay lại trang sách

Chương 1455 Phong Tỏa Ác Thần

Dù sao cũng là thao tác vi mô trên linh hồn, hơi run tay cái là đi tong một cái mạng luôn.

Quá trình này rất nhanh. Chưa đầy nửa giờ sau, tiểu Bắc Ly đã bóc được một mảnh pháp tắc nhỏ từ trong linh hồn Bắc Minh, đồng thời Lục Vô cũng lấy bảng Thiên Ma ra thu hồi mảnh nhỏ.

Kế tiếp là Băng Phong và Liệt Sơn, lần lượt tiếp thụ giải phẫu bóc mảnh pháp tắc của Tiểu Bắc Ly.

Sau đó Bắc Minh lại gọi cả Đại Hỏa cũng đang ở trong thôn lại đây để tiếp thụ cuộc phẫu thuật của Tiểu Bắc Ly.

Sau khi làm xong, Lục Vô tràn ngập hạnh phúc.

Chuyến đi này, hắn góp nhặt được khoảng 13 lực lượng pháp tắc.

Lần lượt là pháp tắc Băng Giá của Băng Phong, pháp tắc Thổ Địa của Liệt Sơn, pháp tắc Lửa Cháy của Đại Hỏa, cùng với pháp tắc Chiến Ý, pháp tắc Cuồng Bạo, pháp tắc Quyền Ý của Bắc Minh vân vân…

Giờ khắc này, Lục Vô cảm thấy mình lại mạnh hơn một chút. Ít nhất sau khi hình thức thành thần được mở ra thì sự lựa chọn của những người chơi sẽ trở nên đa dạng hơn.

Sau khi giải quyết xong mọi việc, Lục Vô cất bảng Thiên Ma đi, chần chờ một lát rồi nhìn Bắc Minh nói: "Thực ra thì các ngươi không cần trốn tránh nữa đâu, bây giờ ta đã có cách bảo vệ các ngươi rồi!"

Bắc Minh lại lắc đầu nói: "Mặc dù ta không biết biện pháp của ngài là gì, nhưng nếu vĩnh viễn trốn ở một nơi nào đó thì khỏi đi. Ta bước lên con đường này, đồ thần mới chỉ là bắt đầu. Sau này khi thực lực của ta được tăng lên thì ta sẽ phải không ngừng đồ thần cướp đoạt thần hỏa. Tránh né bây giờ chỉ là nhất thời, sớm muộn gì ta sẽ lại tuyên chiến với thiên giới một lần nữa!"

"Lão già giỏi lắm, ta tin tưởng lão!" Tiểu Bắc Ly bội phục ôm quyền nói.

Nghe vậy, Bắc Minh chỉ trợn mắt khinh thường chứ không nói thêm gì.

Ai cũng có chí hướng riêng, nếu Bắc Minh đã có ý định của riêng mình thì Lục Vô tạm thời từ bỏ ý định kéo ông ta vào không gian thần khí. Sau đó Lục Vô lấy một đồng xu được ngưng tụ từ một trăm triệu hồn tệ ném cho Bắc Minh.

"Tặng cho ngươi thứ này, nó sẽ giúp ích rất nhiều cho việc tu hành của ngươi!"

Bắc Minh nhận lấy đồng xu, vẻ mặt hoang mang.

Song khi cảm nhận được dao động hồn lực dồi dào trong đồng xu này, ông ta lập tức hiểu được ý của Lục Vô.

Đúng như Lục Vô đã nói, nếu hấp thụ hết hồn lực chứa trong đồng xu này thì sẽ giúp ích rất nhiều cho việc tu luyện của ông ta.

"Cảm ơn ngài!" Bắc Minh không khách sáo mà nhận lấy đồng xu, sau đó trịnh trọng gật đầu với Lục Vô.

"Nếu sau này ngươi có đồ thần thì hãy nhớ giữ lại thần ấn pháp tắc cho ta, ta có việc quan trọng cần dùng." Lục Vô cười nói.

Bắc Minh gật đầu, đang định nói chuyện thì lúc này, Băng Phong lại nhìn Lục Vô bằng ánh mắt đầy khao khát, nói: "Tổ tiên ơi, con cũng muốn. Chờ con tăng cường thực lực thì cũng có thể đồ thần, con sẽ cướp thần ấn pháp tắc cho ngài."

Lục Vô: "…"

Nhìn gương mặt ngoan ngoãn của Băng Phong, Lục Vô sa mạc lời. Hắn suy nghĩ một chút rồi vẫn ném một đồng xu ngưng tụ từ trăm triệu hồn tệ cho Băng Phong.

Dù sao Băng Phong cũng là con cháu kiếp trước của mình, coi như là giúp kiếp trước của mình chiếu cố con cháu một chút, cho bao lì xì cũng không quá đáng.

Băng Phong vui mừng nhận đồng xu được ngưng tụ bằng hồn tệ, cầm đồng xu ngắm nghía, trông có vẻ cực kỳ thích thú.

Thấy vậy, Liệt Sơn há mồm, dường như đang suy nghĩ xem nên nói gì, một lát sau hắn ta mới trịnh trọng nhìn Lục Vô nói: "Tổ tiên ơi, tính ra thì con cũng coi như là con cháu của ngài, bộ tộc Liệt Sơn của con cũng nguyện trung thành với Thần tộc Bắc Kỳ, cho nên ngài cũng là tổ tiên của con!"

Lục Vô: "…"

Liệt Sơn nói vậy, Lục Vô có dùng đầu ngón chân cũng hiểu được ý hắn ta là gì.

Đương nhiên thân là tổ tiên thì không thể thiên vị, tui cũng phải có quà.

Lục Vô suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn ngưng tụ một đồng xu, ném cho Liệt Sơn.

"Tổ tiên ơi, mặc dù Dung Hỏa tộc của con không phải là con cháu dòng chính của Thần tộc Bắc Kỳ ngài, song tổ tiên của con cũng trung thành và hết lòng với Thần tộc Bắc Kỳ, ngài cũng không thể bất công được!" Lúc này, Đại Hỏa vẫn luôn im lặng thấy Liệt Sơn cũng nhận được quà thì cũng không nhịn được đòi.

Giờ khắc này, Lục Vô trợn tròn mắt.

Sao cảm giác như là ngày tết, một đám con nít vây quanh người lớn xin lì xì vậy nhỉ?

Chúng bay đã bao nhiêu tuổi rồi? Còn tao mới bao nhiêu tuổi? Thế mà còn xin lì xì của tao, liêm sỉ đâu rồi?

Tuy vậy, bởi vì gánh vác danh hiệu tổ tiên nên Lục Vô chỉ có thể lại rưng rưng lấy bao lì xì một trăm triệu hồn tệ ném cho Đại Hỏa.

Trong khi nhóm Băng Phong đang vui mừng tột độ thì Lục Vô quyết đoán trở về không gian thần khí, cùng thân hình của Tiểu Bắc Ly chậm rãi tan biến tại chỗ.

Không thì hắn thật sự sợ bọn mặt dày vô liêm sỉ này còn làm ra chuyện vô liêm sỉ hơn thế nữa.