← Quay lại trang sách

Chương 1454 Đội Quân Thi Vương

Chỉ trùng hợp mà thôi. Đại vực Địa Ngục rộng lớn mênh mông, ta cũng không ngờ có thể gặp lại các ngươi!"

Bắc Minh đang định nói gì đó thì Băng Phong bỗng chen mồm vào: "Lão đại, rốt cuộc hắn là ai vậy? Che giấu bí ẩn kiểu đó để làm chi đâu mà!"

Bắc Minh trừng hắn ta bằng ánh mắt hung tợn, sau đó nói: "Chẳng lẽ ngươi không nghe thấy lúc nãy ta nói gì à? Vị này là tổ tiên của ngươi!"

"Tổ tiên ư?" Băng Phong lập tức đưa mắt nhìn Lục Vô, vẻ mặt tràn ngập dấu chấm hỏi: "Tổ tiên nào cơ?"

"Vị đánh nhau giỏi nhất ấy!" Bắc Minh tức giận nói.

"Đánh nhau giỏi nhất không phải là… Tổ tiên Bắc Ly sao?" Băng Phong ngả người ra sau, khuôn mặt trẻ con tràn ngập khó tin.

"Đó là ngày xưa, không phải là ta bây giờ!" Lục Vô lập tức nói.

"Shhh… Hình như ta hiểu rồi, ngươi là… Kiếp sau của tổ tiên!" Băng Phong nhất thời hiểu được lý do.

"Ngươi có thể nghĩ như thế!" Lục Vô gật đầu, không giải thích thêm điều gì.

Giờ khắc này, Băng Phong hoàn toàn hiểu ra, đồng thời biết tại sao lão đại chỉ đánh mình mà không đánh Liệt Sơn.

Nỗi khó chịu trong lòng hắn ta hoàn toàn biến mất, tuy nhiên hắn ta lại nhìn Lục Vô bằng ánh cực kỳ quái dị.

Có kính trọng, có tò mò, càng có khó hiểu…

"Đúng rồi, nếu đã gặp các ngươi thì ta muốn nhờ các ngươi giúp ta một tay!" Lục Vô lại nói.

"Ngài cứ việc nói, ta nhất định sẽ giúp ngài. Dù sao cũng là người một nhà mà!" Lần này Bắc Minh còn chưa kịp trả lời thì Băng Phong đã vỗ ngực đáp.

Nhìn dáng vẻ dễ thân của Băng Phong, Lục Vô rất cạn lời.

Nhớ lại gương mặt đáng ghét kiêu căng của hắn ta khi nãy, lại nhìn vẻ mặt nịnh nọt của hắn ta lúc này, thật là dối trá!

Bắc Minh cạn lời, đành phải nhìn Lục Vô, chờ hắn nói tiếp.

"Chuyện là thế này, ta cần lực lượng pháp tắc mà các ngươi đang nắm giữ. Không cần nhiều đâu, chỉ cần một chút thôi là được, sẽ không có bất cứ ảnh hưởng nào cho các ngươi đâu!" Lúc này Lục Vô nói.

Lần này nếu đã gặp Bắc Minh và nhóm Băng Phong thì đương nhiên Lục Vô không muốn bỏ qua cơ hội này.

Dù sao việc thu thập thần ấn pháp tắc là rất cần thiết.

Tốc độ phát triển của những người chơi cực kỳ nhanh chóng, tiếp xúc với Thần Cảnh là điều tất nhiên. Nếu đến lúc đó không thể phong thần thì sẽ rất lúng túng.

Nghe vậy, Bắc Minh rất kinh ngạc, song vẫn gật đầu: "Được thôi. Nhưng chúng ta nên làm thế nào?"

"Rất đơn giản, thả lỏng tinh thần, đừng làm cho linh hồn phản kháng, vậy thì ta có thể bóc một mảnh pháp tắc nhỏ từ trong linh hồn của các ngươi ra!" Lục Vô nói.

"Được!" Bắc Minh đồng ý ngay lập tức.

Còn Băng Phong và Liệt Sơn thì cũng bày tỏ sự đồng ý vào lúc này.

Lục Vô bỗng nhiên hơi cảm động.

Trên thực tế, hoàn toàn mở rộng linh hồn cho mình là hành động cực kỳ mạo hiểm. Nếu không tín nhiệm một cách tuyệt đối thì không một ai sẽ giao linh hồn cho người khác.

Bởi vì làm thế chẳng khác nào giao tính mạng của mình cho kẻ khác!

"Bắt đầu đi. Ngài ở đây quá không an toàn, sau khi lấy được thứ ngài muốn thì hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này!" Thấy Lục Vô không nói gì, Bắc Minh bỗng cất lời.

Lục Vô gật đầu, bỏ chặn kênh chat với Bắc Ly, nói: "Nhóc tham ăn, làm việc thôi!"

"Vâng, thưa ông chủ tấm chắn!"

Giọng nói ngọt ngào vang lên, sau đó Tiểu Bắc Ly xuất hiện bên cạnh Lục Vô.

Sau khi thân thể hình chiếu được ngưng tụ xong, Tiểu Bắc Ly nhìn Bắc Minh nói: "Lão già, đã lâu không gặp, bây giờ mau chóng bó tay chịu trói, ngoan ngoãn tiếp thụ giải phẫu đi!"

Thấy Tiểu Bắc Ly, Bắc Minh không khỏi kinh ngạc.

Bắc Minh cũng không xa lạ gì với cô nhóc này, bởi vì cô nhóc luôn đi theo bên cạnh sư phụ Bắc Ly như hình với bóng. Chẳng qua ông ta không ngờ rằng dù sư phụ đã đầu thai sang kiếp khác, cô nhóc này vẫn luôn ở bên cạnh.

Lúc này, Tiểu Bắc Ly ngưng tụ một cái giường giải phẫu, đập lên giường nói: "Nghe thấy gì chưa? Lão già lại đây nằm xuống, đã đến lúc giải phẫu rồi!"

Bắc Minh câm nín, lập tức bước đến bên giường phẫu thuật nằm xuống.

Thấy vậy, Băng Phong và Liệt Sơn đều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.

Nếu bình thường có kẻ nào dám ăn nói kiểu đó với Bắc Minh thì chắc chắn sẽ bị đánh, nhưng cô bé này kiêu ngạo đến mức đó mà Bắc Minh lại không hề có dấu hiệu nổi đóa nào, thật sự khiến họ rất khó tin.

"Cô ta là ai vậy?" Băng Phong không nhịn được nhỏ giọng hỏi Liệt Sơn.

Liệt Sơn cũng lắc đầu ngay lập tức: "Không chừng cũng là tổ tiên của ngươi đây, cứ khách sáo bảo đảm sẽ không sai lầm đâu!"

Băng Phong: "…"

⚝ ✽ ⚝

Sau khi Bắc Minh nằm lên giường, đồng thời thả lỏng tinh thần, Tiểu Bắc Ly bắt đầu giải phẫu bóc mảnh pháp tắc ra.

Mặc dù Lục Vô cho rằng bây giờ mình cũng có thể làm được chuyện này, nhưng suy cho cùng thì hắn vẫn rất ngượng tay, cho nên quyết đoán để Tiểu Bắc Ly ra tay, vậy thì sẽ an toàn hơn.

Chứ lỡ như Bắc Minh không chết trong tay thiên giới mà lại chết trong tay mình thì xong đời.