Chương 1459 Trận Chiến Cuối Cùng
Nghe vậy, Hakkar không nhịn được trợn mắt lên: "Ai là anh em tốt của ngươi hả? Ta được ngươi triệu hồi bằng cống phẩm thôi nhé, mau đưa ra nhiệm vụ đi, làm xong ta còn về nhà nữa!"
"Yêu cầu của tao chính là mày trở thành tọa kỵ của tao, vĩnh viễn đi theo tao!"
"Ngươi tốn bao nhiêu là linh tài triệu hồi ta là để ta nghe ngươi kể chuyện cười đấy hả?" Hakkar kinh ngạc.
"Tao rất nghiêm túc đấy nhé! Chờ mày thần phục rồi, chúng ta sẽ là anh em của nhau, tương lai sẽ cùng tao đánh chiếm cả thế giới này!"
"Ta dám thề rằng ngươi chính là sinh vật ngu si nhất mà ta từng gặp. Nếu không phải khế ước trói buộc thì ta đã nuốt chửng ngươi rồi!" Hakkar trợn mắt nói.
"Nếu mày không thể nuốt chửng tao thì bây giờ tao ra lệnh cho mày, hãy mau chóng đồng ý khế ước thần phục, trở thành tọa kỵ của tao đi!" Reinhardt đắc ý cười nói.
Thế nhưng Reinhardt chờ mãi mà Hakkar vẫn không chịu đồng ý, chỉ nhìn cậu ta bằng ánh mắt khinh thường.
"Sao mày lại không đồng ý? Kỳ vậy? Không phải là mày không thể chống lại mệnh lệnh của tao sao?" Reinhardt kinh ngạc hỏi.
"Chẳng lẽ ngươi không biết rằng ngươi không thể ra lệnh cho ta làm chuyện gây tổn thương cho bản thân ta hay sao?" Hakkar nhếch miệng cười.
"Trời má! Ai quy định thế hả?" Reinhardt trợn mắt há hốc mồm.
"Khế ước này vốn chính là khế ước lệnh do vua của tộc rồng U Minh thượng cổ thề với Lục Đạo Luân Hồi mà có, nhằm mục đích vơ vét của cải, sao có thể đặt ra những điều ước gây tổn thương tới tộc nhân của mình được chứ! Cho nên ta mới thấy ngươi thật ngu ngốc!"
"Tiêu rồi, nguyên liệu đều bỏ đi hết rồi!" Nghe nó nói vậy, nụ cười trên môi Reinhardt tức khắc cứng đờ.
Theo kịch bản gốc thì cậu ta cho rằng chỉ cần mình đưa ra mệnh lệnh, Hakkar sẽ phải nghe theo hết. Không ngờ trong khế ước lại có điều lệ là không thể ra lệnh cho Hakkar làm chuyện gây tổn thương cho chính mình.
Điều quan trọng nhất là thực lực của Hakkar là cảnh giới Bán Thần, mình hoàn toàn không có khả năng thần phục nó bằng vũ lực.
Trong chiến dịch xuyên thế giới lần trước, một cường giả cảnh giới Bán Thần của thiên giới đã đủ khiến chiến lực của cả năm server bọn họ đánh mệt gần chết, huống chi là bây giờ xung quanh chỉ có chiến lực của công hội bọn họ.
"Nếu không có nhiệm vụ gì thì ta sẽ ở đây chờ thời gian kết thúc. Đúng là một chuyến lữ hành tuyệt vời!" Hakkar đắc ý nói.
Nghe vậy, vẻ mặt Reinhardt như bị táo bón, nhưng không biết nên nói gì cho phải.
Lúc này, câu hỏi của Lý Tinh vang lên trong kênh chat của cậu ta: "Sao vậy? Mau thu phục rồng U Minh đi chớ!"
"Lão đại, đừng nói nữa, khế ước quy định rằng tôi không thể bắt rồng U Minh chấp hành mệnh lệnh gây tổn thương cho bản thân. Cho nên không có khả năng bắt nó đồng ý khế ước thần phục!"
"Vậy thì chỉ còn cách thuần phục nó bằng vũ lực, đánh đến trạng thái hấp hối rồi cưỡng chế ký khế ước thôi nhỉ?" Giọng nói của Lý Tinh lại truyền đến.
"Lão đại đang nói đùa đấy à? Sao chúng ta có thể đánh thắng rồng U Minh cảnh giới Bán Thần được chứ?"
"Đơn giản quá ấy chứ, mau chóng ra lệnh cho nó, khiến nó tiêu hao thể lực! Chờ đến khi nó kiệt sức, chúng ta lại ra tay!"
Nghe Lý Tinh nói vậy, Reinhardt không khỏi ngẩn ra, sau đó bỗng nở nụ cười xấu xa.
"Cười gì mà cười thế hả? Loại sinh vật ngu si!" Hakkar khinh thường nhìn Reinhardt nói.
"Nào, hít đất mười nghìn lần cho chủ nhân tương lai của mày xem trước đã, phải làm với tốc độ nhanh nhất của mày đấy nhé!"
Giờ khắc này, mệnh lệnh đã được truyền đạt, sắc mặt của Hakkar nhất thời trở nên cực kỳ bực bội, bởi vì nó không thể chống cự lại mệnh lệnh này.
Có điều nó vẫn không cử động mà khó hiểu hỏi Reinhardt: "Hít đất là làm thế nào?"
Reinhardt: "…"
Cậu ta không còn cách nào khác, đành phải đích thân làm mẫu.
Hakkar không thể kháng cự mệnh lệnh nên chỉ có thể bắt đầu hít đất nhanh chóng.
Hít đất mười nghìn lần được hoàn thành trong tích tắc.
Lúc này, Reinhardt lại nói tiếp: "Nào, lại làm thêm một trăm nghìn lần nữa, tiếp tục dùng tốc độ nhanh nhất của mày ấy nhé!"
Vẻ phẫn nộ hiện lên trên mặt Hakkar, song nó lại chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh này.
Cứ thế hết một trăm nghìn rồi lại một trăm nghìn lần, Hakkar đã sắp tức điên lên rồi.
Nó có thể khẳng định rằng từ xưa tới nay, tộc rồng U Minh bọn họ chưa bao giờ gặp phải thân chủ nào biến thái như thế này.
Hầu hết những thân chủ khác trả giá đắt triệu hồi chúng để chiến đấu, còn kẻ biến thái đến độ triệu hồi nó chỉ để mua vui thì Hakkar lần đầu tiên nhìn thấy. Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên trong lịch sử tộc rồng U Minh.
"Chỗ này là đại vực nào? Chờ khế ước của chúng ta kết thúc, ta nhất định sẽ bay đến đây ăn thịt ngươi!" Hakkar vừa hít đất, vừa phẫn nộ nhìn Reinhardt nói.
"Đừng nói nhảm nữa, làm thêm mười lần giống vậy, tăng tốc độ lên, đừng lãng phí thời gian!" Reinhardt không hề khách sáo nói.