Chương 1460 Nhiệm Vụ Chiến Binh
Thế là Hakkar đành phải nghiến răng, tiếp tục hít đất cấp tốc.
Thời gian trôi qua, Hakkar đã sắp khóc rồi. Lần đầu tiên nó cảm thấy thời gian trôi qua thật chậm, thật muốn về nhà, hối hận vì nhận đơn hàng này quá…
"Huynh đệ à, ngươi cho ta dừng lại chút được không? Chúng ta lại thương lượng với nhau một chút, hay là giảm bớt cống phẩm nhé? Ngươi thấy thế nào?" Hakkar hỏi bằng giọng điệu thương lượng.
"Ai là huynh đệ với mày hả? Không có khả năng nhé! Bây giờ mày chỉ có hai con đường, một là thần phục, hai là hít đất!"
"Ác long nguyền rủa ngươi, đồ vô liêm sỉ, ta nhất định sẽ tìm được ngươi, sau đó ăn thịt ngươi! Hãy đợi đấy, ta sẽ làm cho cuộc sống sau này của ngươi phải đắm chìm trong nỗi sợ hãi!"
"Nói chuyện với chủ nhân kiểu gì thế hả? Lần này đổi sang nhảy ếch! Nhảy một vòng xung quanh thành Long Ẩn cho ta đi! Nhảy bằng tốc độ nhanh nhất của ngươi ấy! Xuất phát!"
Hakkar: "%$#^%&$"
Reinhardt: "Dám mắng tao à? Lát nữa tao sẽ bắt mày trồng cây chuối một vòng xung quanh thành Long Ẩn!"
⚝ ✽ ⚝
Tà Vương đứng trên tường thành chứng kiến cảnh này, không nhịn được cười thành tiếng.
Trong thế giới cá lớn nuốt cá bé này, ngoài người chơi ra, hắn ta thật sự không nghĩ ra còn ai dám chơi kiểu này.
Tốn một khoản tiền kếch xù triệu hồi rồng U Minh cảnh giới Bán Thần chỉ để trêu đùa như một món đồ chơi, người chơi quả thực đều là nhân tài.
Không phục cũng không được!
Còn Lý Tinh thì thấy mặc dù rồng U Minh hùng hùng hổ hổ, song vẫn tràn đầy tinh lực, sắc mặt của cậu ta không khỏi trở nên nặng nề.
Lần này họ đặt cược một lượng lớn tài sản triệu hồi ra rồng U Minh, nếu cuối cùng thất bại thì sẽ tổn thất nặng nề.
Nhưng bây giờ, có vẻ là việc tiêu hao thể lực hoàn toàn không có hiệu quả đối với rồng U Minh, mà thời gian thì lại rất quý giá.
Nghĩ đến đây, Lý Tinh đưa mắt nhìn phía Nam, khu vực của đại vực Bắc Kỳ.
⚝ ✽ ⚝
Đối mặt với rồng U Minh Hakkar vẫn không chịu thần phục, Reinhardt chỉ có thể áp dụng thủ đoạn đặc thù.
Cậu ta dự định làm cho con rồng này kiệt sức, sau đó lại trấn áp bằng vũ lực.
Chẳng qua rõ ràng là chiêu này không hề có tác dụng gì đối với sinh vật đã đạt đến cảnh giới Bán Thần như Hakkar.
Dù Reinhardt có giày vò cỡ nào thì Hakkar đều không hề có dấu hiệu kiệt sức, ngược lại còn hùng hùng hổ hổ, tràn đầy sức sống.
Ba giờ trôi qua nhanh chóng, đúng lúc Reinhardt không còn cách nào khác thì giọng Lý Tinh vang lên trong kênh chat: "Hart, dẫn rồng U Minh đến Minh Phủ Bắc Kỳ đi!"
Nghe vậy, Reinhardt không khỏi ngây người: "Lão đại, ý anh là sao?"
"Tấn công Minh Phủ!"
Reinhardt trợn to mắt: "Lão đại nói thật hả?"
"Lời thừa! Với thực lực hiện tại của chúng ta thì không có cách nào thuần phục rồng U Minh được đâu, chỉ có thể dựa vào ngoại lực thôi!"
"Thế thì tại sao không dẫn rồng U Minh đi tấn công đại vực Tù Ngưu mà lại sang Bắc Kỳ?" Reinhardt khó hiểu hỏi.
"Cậu muốn rồng U Minh mất mạng hả? Chúng ta chỉ cần rồng U Minh lâm vào tình trạng hấp hối, sau đó cậu lại cưỡng chế ký khế ước với nó, cho nên Bắc Kỳ mới là mục tiêu tốt nhất. Đại vực Tù Ngưu quá mạnh, dẫn rồng U Minh sang đó thì có khả năng sẽ một đi không trở lại!" Lý Tinh tức giận nói trong kênh chat.
Sau khi hiểu rõ lý do, Reinhardt nở nụ cười xấu xa.
Quan hệ giữa các server luôn trong trạng thái cạnh tranh. Thân là hàng xóm ba năm chung sống bên cạnh server Trung Hoa, khu vực biên giới giữa họ và server Trung Hoa thường xuyên xảy ra tranh chấp.
Có điều cho tới bây giờ, server Trung Hoa vẫn luôn áp đảo họ ở bất cứ phương diện nào.
Reinhardt cũng nghẹn một hơi trong lòng như những người chơi châu Âu khác, luôn nghĩ rằng sẽ có ngày trả thù lại.
Mà bây giờ, chính là cơ hội tuyệt vời theo suy nghĩa của cậu ta.
Hiện tại, chiến lực phổ biến của server Trung Hoa là Quỷ Đốc, hoàn toàn không một ai có thể chống lại Bán Thần. Hakkar đã đủ để đối phó với tất cả chiến lực của Bắc Kỳ.
Nghĩ đến đây, Reinhardt đưa mắt nhìn Hakkar đang nhảy ếch, lên tiếng: "Dừng lại!"
Nghe vậy, Hakkar không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù không hề cảm thấy mệt mỏi, song nó vẫn ngồi bệt xuống đất như vừa trút được gánh nặng, chán nản hỏi Reinhardt: "Chơi đủ rồi hả? Nhưng vô ích thôi, chờ ta trở về rồi sẽ quay lại tìm ngươi! Bởi vì không ăn thịt ngươi thì không thể giải tỏa mối hận trong lòng ta!"
"Trừ phi tăng gấp đôi cống phẩm!" Cuối cùng, Hakkar bổ sung thêm.
"Đừng mơ hão, nhảy ếch tiếp cho tao đi. Lần này xuất phát về phía Nam!" Nói rồi, Reinhardt triệu hồi tọa kỵ Địa Long của mình, sải bước ngồi lên.
Hakkar: "$%$#^#$^%"
"Lại mắng chủ nhân tương lai của mày nữa rồi! Trồng cây chuối, tiến về mục tiêu đại vực Bắc Kỳ phía Nam, xông lên!"
Ngay sau đó, hai bóng dáng xông về phía Bắc Kỳ.
Cùng lúc đó, Lý Tinh bắt đầu triệu tập thành viên công hội cũng bắt đầu hành quân về phía Bắc Kỳ.
Vụ tấn công Bắc Kỳ lần này, Lý Tinh cũng có suy xét riêng của mình.