Chương 1461 Phản Công Của Người Chơi
Thực lực của Hakkar nhất định có thể làm cho server Trung Hoa tổn thất nặng nề, lúc đó server Trung Hoa chắc chắn sẽ không có thực lực ngăn cản họ mang Hakkar đã hấp hối đi, đây cũng là lý do khiến Lý Tinh lựa chọn server Trung Hoa làm mục tiêu.
Nhưng để bảo đảm chắc chắn, cậu ta bắt đầu liên lạc với hội trưởng của các công hội lớn, hy vọng lúc đó họ có thể tiếp ứng cho mình để tránh xảy ra ngoài ý muốn.
Chẳng qua Lý Tinh lại không ngờ rằng hội trưởng của các công hội đều phản ứng rất mãnh liệt, bày tỏ muốn nhân dịp này chèn ép server Trung Hoa một phen.
Vì thế, các công hội lớn của server châu Âu cũng bắt đầu triệu tập thành viên công hội, chuẩn bị xuất phát sang Bắc Kỳ.
⚝ ✽ ⚝
Minh Phủ, Bắc Kỳ.
Lúc này, các công hội lớn trong Minh Phủ cũng đang vội vàng triệu tập nhân thủ, chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh.
Bởi vì hai đại vực gần sát bên nhau, cho nên rất nhiều người chơi server Trung Hoa thường xuyên chạy qua đại vực Thương Hư. Do đó, họ đương nhiên nhận được tin tức các công hội lớn của server châu Âu đang triệu tập thành viên hành quân xuống phía Nam.
Thế nên các công hội lớn của server Trung Hoa cũng chuẩn bị sẵn sàng để ứng chiến.
Có điều người chơi server Trung Hoa cảm thấy rất khó hiểu là rốt cuộc server châu Âu lấy dũng khí ở đâu mà lại dám khiêu khích server Trung Hoa bọn họ?
Trong mắt người chơi server Trung Hoa, loại dũng khí lấy trứng chọi đá này cực kỳ buồn cười.
Chung quy thực lực tổng thể của hai server rõ rành rành ở đó, chiến lực trong giai đoạn hiện giờ hoàn toàn không thuộc cùng một tầng lớp…
Lúc này, người chơi server Trung Hoa chỉ biết được tin người chơi server châu Âu sắp sửa tấn công Minh Phủ nhờ những người chơi đang ở đại vực Thương Hư truyền lại, song không hề biết chuyện về rồng U Minh Hakkar, còn tưởng rằng người chơi server châu Âu bị chập mạch, muốn đến tìm chết.
Cho nên người chơi server Trung Hoa cực kỳ bình tĩnh, cũng chuẩn bị sẵn sàng cho server châu Âu một bài học.
Để họ biết đạo lý bố mày vĩnh viễn là bố mày.
Trong lúc người chơi nhanh chóng tập kết trong và ngoài thành Minh Phủ thì hai bóng dáng đang vượt qua biên giới, nhanh chóng đến gần thành Minh Phủ.
Mặc dù vừa bò vừa trồng cây chuối, song nhờ vào cường độ thân thể cường đại, tốc độ của Hakkar hoàn toàn không thua Reinhardt cưỡi tọa kỵ.
"Đồ hèn hạ, lần này ngươi lại muốn làm trò gì?"
"Chủ nhân tương lai của mày muốn dẫn mày đi diệt thành!"
"Thật hả?" Hakkar nghi ngờ hỏi, không tin Reinhardt sẽ dẫn nó đi chiến đấu. Hơn nữa lúc này, nó lại có linh cảm chẳng lành.
Reinhardt không trả lời mà giơ trường thương lên, phấn khởi nhìn đằng trước hô: "Xông lên!"
Hakkar không thể chống cự mệnh lệnh, đành phải tiếp tục vừa trồng cây chuối vừa chạy, gợi lên khói bụi cuồn cuộn…
Thời gian trôi qua, sau khi đi được một đoạn đường, một tòa thành thị xuất hiện trong tầm mắt Hakkar.
Lúc này, Reinhardt quay sang nhìn Hakkar nói: "Thấy tòa thành thị đằng trước không? Xông vào phá hủy nó cho tao!"
Nghe vậy, vẻ bất an trên mặt Hakkar cuối cùng cũng phai mờ, thay vào đó vẻ mặt nó dần dần trở nên dữ tợn, thầm nghĩ cuối cùng cũng được làm việc đứng đắn rồi.
Còn chuyện lực lượng canh gác trong thành như thế nào thì Hakkar hoàn toàn không lo lắng chút nào.
Thân là sinh vật của đại vực Địa Ngục, Hakkar vẫn luôn cho rằng thế lực của các khu vực nằm ngoài đại vực đều nhỏ yếu như tờ giấy, chỉ cần một mình Bán Thần là nó thì đã đủ để giải quyết rồi.
Lý do cũng rất đơn giản, bởi vì nó biết cường giả Thần Cảnh không có khả năng sống trong thành. Sau khi lên Thần Cảnh, họ đều sẽ lựa chọn ẩn cư, không tiếp xúc với bất cứ thế lực nào trên đời.
Hơn nữa mỗi lần tộc rồng U Minh bọn họ ra tay đều rất hiếm khi thất bại, tất cả người triệu hồi đều xác định rồng U Minh được triệu hồi có thể chiến thắng đối thủ thì mới trả cái giá khổng lồ để triệu hồi, chứ ai lại đi làm ăn lỗ vốn bao giờ.
Còn chuyện triệu hồi xong rồi cố ý cho rồng U Minh đi tìm chết chỉ vì thân xác đã chết của nó thì lại càng không có khả năng. Bởi vì khi vua của tộc rồng U Minh thượng cổ thề với Lục Đạo Luân Hồi đã đặt ra quy tắc tổng chi phí linh tài cống phẩm dùng để triệu hồi chắc chắn sẽ có giá trị cao hơn cả thân xác đã chết của rồng U Minh.
Nếu trả cái giá đắt đỏ nhường ấy chỉ vì giết chết rồng U Minh, kiếm được thân xác đã chết của nó thì sẽ rất lỗ vốn.
Điều quan trọng hơn nữa là cho dù rồng U Minh đã chết thì dưới sự giám sát của Lục Đạo Luân Hồi, linh tài được dâng lên vẫn thuộc về bộ tộc rồng U Minh, chứ không có chuyện sau khi rồng U Minh chết, người triệu hồi có thể lấy lại đống linh tài đó.
Cho nên tổng hợp các nhân tố, không có thế lực nào lại triệu hồi rồng U Minh chỉ để hãm hại nó, bởi vì làm thế thì kẻ bị thiệt hại là chính bản thân mình chứ không phải là rồng U Minh bị triệu hồi.