← Quay lại trang sách

Chương 1490 Cuộc Phản Công Cuối Cùng

Chẳng những là người chơi mà ngay cả Mị Bạt cũng biết rõ sớm muộn gì trận chiến này cũng sẽ bùng nổ.

Trước kia, những người chơi coi Thi tộc là rau hẹ gặt hái từng đợt, mà Thi tộc cũng thừa dịp này nghỉ ngơi lấy lại sức, âm thầm tích trữ lực lượng, hai bên đều có kế hoạch của mình.

Song lần này, trận quyết đấu đỉnh cao giữa Ác Thần và Hạn Bạt mở màn khiến trận chiến này không thể tránh khỏi.

Giờ khắc này, những người chơi chỉ có một ý tưởng duy nhất, đó là đã đến lúc thu hoạch rồi!

Bóng dáng người chơi dày đặc xông qua lỗ hổng ở Vực Sâu Lạnh Giá, sau đó xông đến chỗ quân đoàn Thi tộc.

Thấy cảnh này, Mị Bạt lạnh giọng nói: "Toàn thể thành viên Thi tộc bảo vệ cho các tướng sĩ bày trận! Chờ giết được Ác Thần, bộ tộc người chơi sẽ không còn đáng lo ngại nữa!"

"Huhh!"

Các tướng sĩ Thi tộc cũng gầm lên, bắt đầu xung phong đến chỗ bộ tộc người chơi.

Trên thực tế, Thi tộc và bộ tộc người chơi có một đặc điểm cực kỳ tương đồng, đó là họ đều không sợ hãi cái chết như những chủng tộc khác.

Đám thi tướng hàng trước căng cứng cơ thể xung phong va chạm với các chiến sĩ hàng trước.

Nhìn từ trên cao, hai hàng dài va chạm vào nhau, chèn ép đối phương, cuộc chiến chính thức bắt đầu.

Lúc này, ở khu vực trung tâm trận chiến, Lưu Sách dẫn đầu chém giết với một thi tướng.

"Tốc độ!"

Đá quý màu lục sáng lên, Lưu Sách nghiêng người sang bên phải tránh thoát một cú đấm, sau đó chân phải nhẹ nhàng giẫm mặt đất, thân thể xoay mình trong không trung, đùi phải như một cây roi quất mạnh lên đỉnh đầu của tên thi tướng này khiến hắn ta ngã xuống đất.

"Sức mạnh!"

Đá quý màu đỏ tỏa ánh sáng chói mắt, Lưu Sách rơi xuống đất, tay phải siết chặt, đấm mạnh vào ngực tên thi tướng này khiến hắn ta ngã văng ra ngoài.

Giờ khắc này, Lưu Sách nở nụ cười dữ tợn, tay phải lại rụt về đặt trước bụng, dồn hết sức lực rồi cất tiếng rít gào ra tay: "Rồng!"

"Gào!"

Một quyền tung ra, một con rồng nước màu xanh xuất hiện trong quyền ấn, đón gió bay lên, rít gào nuốt chửng tên thi tướng vừa bị đánh bay. Sau đó nguyên tố nước sôi trào, vẻ mặt tên thi tướng tràn ngập đau đớn, máu tươi nhuộm rồng nước màu xanh thành màu đỏ, sau khi rơi xuống đất chỉ còn lại một bộ xương khô.

Thấy cảnh này, những người chơi xung quanh đều phấn khởi cất tiếng hoan hô, bắt đầu tiến lên theo Lưu Sách.

"Nhóm sát thủ tách ra hai bên trái phải, đi theo đội mũi nhọn do Lưu Sách dẫn dắt giết ra một con đường dẫn tới chỗ bày trận!"

Doãn Hiểu Kỳ vừa dứt lời thì những người chơi sát thủ đi theo sau chiến đoàn lập tức hòa vào trong bóng đen, nhanh chóng tách ra hai bên với tốc độ cực nhanh.

Khi tiếp cận chiến sĩ Thi tộc, người chơi sát thủ bùng nổ tập thể.

Từng tòa Ma Thần Địa Ngục Đạo hàng lâm, theo những người chơi sát thủ vung dao găm về phía trước, từng thanh hỏa nhận bốc lửa rơi xuống ầm ầm.

Đối với một số người chơi sát thủ chuyển chức thành Ám Ảnh mà nói, cái gọi ám sát chính là tiếp cận mục tiêu, sau đó lặng lẽ chém giết đối thủ.

Còn đối với người chơi chuyển chức thành Chú Đồ, lĩnh ngộ Địa Ngục Đạo thì ám sát chính là lặng lẽ tiếp cận đối thủ, sau đó giết hắn ta ngay chính diện…

Tiếp xúc ngắn ngủi với bộ tộc người chơi khiến thủ lĩnh Thi tộc Mị Bạt không khỏi kinh ngạc.

Bởi vì nàng phát hiện thực lực của bộ tộc người chơi rõ ràng tăng lên rất nhiều so với trước kia.

Nhưng trong mắt nàng, chừng đó vẫn chưa đủ để lo ngại!

Nhìn quân đoàn Thi tộc không ngừng chạy tới từ phía sau, nàng lại quay đầu nhìn Ác Thần, không chú ý tới động thái của người chơi.

⚝ ✽ ⚝

Vào lúc này, Lưu Sách đang dẫn dắt đội chiến sĩ đột kích cũng gặp phải kẻ địch mạnh.

Một tên thi vương có chiến lực cảnh giới Quỷ Vương chặn trước đường đi của gã.

Sau khi giao phong trong khoảng thời gian ngắn ngủi, dù Lưu Sách có cánh tay phải của Quỷ Hoàng Mục Chi Quang thì cũng chỉ có thể cân sức ngang tài với hắn ta mà thôi.

"Ta rất thích phong cách chiến đấu của ngươi. Tên ta là Yên Bạt, hãy nhớ kĩ tên ta, bởi vì ta chính là kẻ kết thúc sinh mệnh của ngươi!" Sau một trận va chạm rồi tách ra, tên thi vương này nhìn Lưu Sách bằng ánh mắt thưởng thức!

"Đấu solo không?" Lưu Sách vẫy tay, trong mắt tràn ngập chiến ý.

"Đấu solo?" Ánh mắt Yên Bạt lộ ra hoang mang.

"Đánh nhau một chọi một!"

Nghe vậy, Yên Bạt xua tay ra hiệu cho chiến sĩ Thi tộc đằng sau rút lui, vẫy tay với Lưu Sách!

Thấy vậy, Lưu Sách lập tức nói trong kênh chat: "Đừng quấy rầy tôi đấu solo, nhường không gian lại cho chúng tôi đi!"

Hai bên lập tức tản ra, bắt đầu giao phong ở bên cạnh, nhường một mảnh đất trống cho Lưu Sách và Yên Bạt.

Giờ khắc này, Lưu Sách không hề giữ lại thực lực của mình. Viên đá quý "cuồng nộ" vẫn luôn trong trạng thái ngủ yên tức khắc bị thắp sáng, gió mạnh lập tức nổi lên xung quanh gã.

Lưu Sách giẫm chân thật mạnh, một quầng sáng màu đỏ rực chợt hiện lên dưới chân gã.