Chương 1492 Tiêu Diệt Thi Vương
Tiếng khóc, tiếng nức nở, tiếng thét gào tràn ngập bên tai những người đang đứng trong "Quỷ Vực".
Bầy quỷ quái đó vừa giết hại chiến sĩ Thi tộc gần đó vừa đến gần khu vực Lưu Sách đang chiến đấu, giúp gã đánh nhau với ba gã Thi Vương.
"Sâm La Tiếu!"
Tiếng cười khàn khàn vang vọng khắp thiên địa như ánh mắt chăm chú của Thần Chết trước khi ập đến, khiến ba gã Thi Vương chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo.
"Vạn Kiếm Quy!" Lúc này, lại có vạn thanh linh kiếm hiện lên trên bầu trời, sau đó điệp lên thành một thanh rồi hạ xuống trong chớp mắt.
Một gã Thi Vương còn chưa kịp phản ứng thì đã bị thanh kiếm sắc bén này đâm xuyên cổ.
"Huyễn!" Ngạo Kiếm kịp thời đuổi tới đứng lơ lửng trong không trung, vươn tay chỉ về phía gã Thi Vương này.
Thế là thanh linh kiếm đâm xuyên cổ gã Thi Vương bắt đầu run rẩy, bị Ngạo Kiếm tác động bắt đầu đâm xuyên qua liên tục.
Trên người gã Thi Vương nhất thời xuất hiện vô số lỗ thủng, không lâu sau đã gục ngã xuống đất với thân thể đẫm máu, sinh lực hoàn toàn bị chém đứt.
Lưu Sách cũng bắt lấy cơ hội này tung cú đấm tay phải như một viên đạn pháo, đấm bay một gã Thi Vương trong số đó.
Khi gã chuẩn bị hứng chịu đòn tấn công của tên Thi Vương bên trái thì Cổ Ngữ bỗng xuất hiện bên cạnh gã, ngăn cản chiêu thức thay gã.
"Tới đây, cảm nhận nỗi sợ hãi đi!" Cổ Ngữ mỉm cười, con ngươi biến thành màu đỏ rực như máu.
Lực lượng của cảm xúc tiêu cực được truyền thừa từ Ác Thần lập tức ăn mòn tâm linh của tên Thi Vương này. Hắn ta không nhịn được bắt đầu run rẩy, trong mắt biểu lộ những cảm xúc như sợ hãi, căm hận, tuyệt vọng… Triệt để đứng ngây ra như phỗng.
Lúc này, ngọn lửa đã bốc cháy xung quanh Cổ Ngữ, nhanh chóng đốt lên người tên Thi Vương, nhưng hắn ta vẫn đứng ngây ra đó, cứ như thể không cảm nhận được đau đớn, vẫn đắm chìm trong tuyệt vọng không thể tự kiềm chế.
"Lưu lão đại, uống miếng sữa nè!" Tiếng nói của con cún cũng vang lên ở bên cạnh, một tia sáng màu lục bắn trúng Lưu Sách, nhất thời vết thương trên người Lưu Sách dần dần biến mất, chỉ trong phút chốc đã hồi phục đến tình trạng mạnh nhất.
Lúc này, ánh mắt của tên Thi Vương trước mặt Cổ Ngữ mới khôi phục tỉnh táo. Khi phát hiện ngọn lửa cháy hừng hực trên người mình, hắn ta không khỏi lộ vẻ hoảng sợ.
Song hắn ta còn chưa kịp phản ứng lại thì hai bóng người đã xuất hiện sau lưng hắn ta.
Hai tia sáng lạnh lẽo đồng thời hiện lên, thân thể của tên Thi Vương này tức khắc bị chia thành hai nửa ngã gục sang hai bên.
Hai bóng người đó cũng bước ra từ trong cái bóng, đó chính là Tiểu Mặc và bé Bưởi.
Lúc này, một số thành viên của nhóm hack hình người đã tập kết bên cạnh Lưu Sách.
Sau khi giải quyết hai tên Thi Vương, họ đồng thời quay đầu nhìn tên Thi Vương bị Lưu Sách đánh bay.
Nhất thời, trong mắt của tên Thi Vương vừa đứng dậy biểu lộ vẻ khiếp sợ không thể nói thành lời, lập tức xoay người định chạy ra sau trận doanh.
Bỗng có hai bóng người xuất hiện bên cạnh hắn ta.
Đó chính là Hạn Bạt và Uyên Hư trong trạng thái thi linh. Chúng đồng thời kéo hai cánh tay của tên Thi Vương.
Thân thể của tên Thi Vương này bị xé làm đôi trong tiếng kêu hoảng sợ của hắn ta, máu tươi nhất thời văng tung tóe khắp nơi, rơi xuống như một trận mưa ngắn ngủi.
"Xin lỗi đã đến muộn!"
Một giọng nói vang lên, Hồ Hạch và Nhiếp Phong chậm rãi đi đến chỗ mọi người.
Trên đường đi, quân đoàn thi linh của Hồ Hạch chính là những cảnh vệ trung thành nhất và cũng là mũi dao sắc nhọn nhất, xé nát tất cả đám chiến sĩ Thi tộc dám cả gan đến gần anh ta.
"Đại ma vương, anh chảnh chọe quá đó!" Thấy vậy, con cún ghen tị nói.
Hồ Hạch mỉm cười, nhưng khi đưa mắt nhìn thấy Tiểu Mặc và bé Bưởi thì vẻ mỉm cười nhất thời biến thành sợ hãi.
Bây giờ chỉ cần thấy hai người này, Hồ Hạch sẽ lập tức nhớ tới "Đâm lén" cùng với khung cảnh trước mắt dần dần biến thành màu xám… Cùng với những ngày tháng bị canh giữ ở khu an toàn ngày xưa.
Đó đều là những nỗi ám ảnh không thể xua tan trong lòng anh ta.
⚝ ✽ ⚝
Bốn tên Thi Vương liên tục tử vong gợi ra sự chú ý của Mị Bạt.
Nhưng nàng cũng chỉ nhìn thoáng qua chỗ của nhóm Lưu Sách rồi lại tiếp tục chú ý Hạn Bạt đang hấp thụ lực lượng của Ác Thần.
Lúc này, nhóm Lưu Sách bắt đầu hành động.
Chỉ có một cách duy nhất giải trừ hạn chế Ác Thần, đó chính là phá hủy trận pháp.
Họ biết rõ chiến lực phe mình, nếu chống lại chính diện với Hạn Bạt thì sẽ không có bất cứ phần thắng nào, chỉ có Ác Thần mới có khả năng ngăn chặn Hạn Bạt.
Cho nên phóng thích Ác Thần mới là mấu chốt!
Dưới sự dẫn dắt của Lưu Sách, các thành viên của tiểu đội hack hình người bắt đầu xông lên.
Không cần phải nghi ngờ thực lực của tiểu đội, nhiều lần hợp tác càng giúp họ phối hợp ăn ý với nhau hơn, xung kích với thế không thể đỡ.