← Quay lại trang sách

Chương 1498 Chiến Trường Ma Quỷ

Nàng đã phải cố gắng hết sức để vật lộn gần người với rồng U Minh Hakkar.

Nàng chỉ mới thăng cấp lên cảnh giới Bán Thần cho nên chỉ có thể tránh né móng vuốt của rồng U Minh Hakkar, hoàn toàn không dám liều mạng với nó, thân thể không ngừng bay qua bay lại trong không trung, muốn thoát thân cũng không được.

"Bóng Chiếu Xung Phong!" Lúc này, Reinhardt ngồi trên lưng Hakkar bỗng phát động năng lực của mình, bóng rồng bỗng xuất hiện trên người Hakkar, sau đó thoát ly khỏi thân thể, bỗng xông đến chỗ Mị Bạt vừa né qua móng vuốt của Hakkar.

"Ầm!" Mị Bạt nhất thời bị đánh trúng, không nhịn được ho ra máu, thân thể đứng trong không trung run rẩy liên tục.

Thấy vậy, Reinhardt phấn khởi siết chặt nắm tay.

Thân là "Ám Kỵ", năng lực của tọa kỵ càng mạnh thì kỹ năng của cậu ta lại càng được cường hóa mạnh hơn.

Chiêu "Bóng Chiếu Xung Phong" này cần dùng nguồn sức mạnh của tọa kỵ, Hakkar có chiến lực cảnh giới Bán Thần khiến chiêu thức này bùng nổ uy lực khó có thể tưởng tượng, làm cho Mị Bạt cũng là cảnh giới Bán Thần mà lại bị thương tổn.

"Hakkar, bắt lấy cơ hội đánh rơi cô ta cho tao!"

"Ồn chết, đồ khốn!" Hakkar không kiên nhẫn cất tiếng gầm rú, xông đến chỗ Mị Bạt.

Nhưng khi lần này sắp đánh trúng Mị Bạt thì nàng bỗng biến thành ảo ảnh, tránh thoát chiêu này một cách sít sao.

"Con rồng ngu si, bảo mày bắt lấy cơ hội, thế mà cũng đánh hụt được!" Thấy vậy, Reinhardt không nhịn được trách cứ nó.

"Đồ ngu, cưỡi lão tử mà còn nói nhao nhao suốt cả buổi, lúc trước đáng lẽ ta phải nuốt chửng ngươi mới đúng!"

"Câm mồm, tao là chủ nhân của mày, không nghe lời trở về lại phạt mày hít đất mười tổ bây giờ (Mỗi tổ mười nghìn lần)"

Hakkar: "..."

Hakkar tức nghẹn họng mà không dám nói gì, chỉ có thể làm theo mệnh lệnh của Reinhardt, tiếp tục quay đầu đuổi theo Mị Bạt.

Bị tổn thương, tốc độ của Mị Bạt càng ngày càng chậm lại, áp lực khi phải cận chiến đối mặt với rồng U Minh Hakkar càng tăng vọt.

Nhưng nàng vẫn không bỏ cuộc, sau khi thoát khỏi một cú đớp, nàng đứng vững vàng rồi cất tiếng rít, nhất thời sương mù màu tím xuất hiện xung quanh nàng, lại điên cuồng lan tràn ra xung quanh.

Giờ khắc này, rồng U Minh Hakkar lại ôm đầu cất tiếng rống đau đớn: "Đầu đau quá! Đầu đau quá!"

Thấy vậy, Reinhardt lập tức vỗ lên lưng Hakkar, mở kỹ năng "Chia Sẻ Đau Đớn".

Mặc dù thần khí Chinh Chiến có chặn tổn thương trên linh hồn, nhưng tổn thương trên tinh thần thì lại không thể chặn.

Cơn đau khủng khiếp nhất thời khiến mạch máu nổi lên trên trán Reinhardt, sắc mặt trở nên dữ tợn quát: "Con rồng ngốc, cố chịu đựng, nuốt chửng nó cho tao!"

"GRUHH!" Hakkar cố chống lại cơn đau, quay lại xông đến chỗ Mị Bạt còn đang cất tiếng rít.

Thấy vậy, Mị Bạt lập tức dừng lại, thân thể nhanh chóng dời sang bên cạnh. Reinhardt quyết đoán nắm bắt được quỹ tích di chuyển của Mị Bạt, lập tức phát động "Bóng Chiếu Xung Phong" xông đến chỗ đó.

"Ầm!"

Mị Bạt lại ho ra máu, sắc mặt trở nên tái nhở, thân thể run rẩy trông có vẻ lực bất tòng tâm.

"He he, có giỏi thì chạy tiếp đi!" Thấy công kích có hiệu quả, Reinhardt không khỏi cười đắc ý.

Sắc mặt Mị Bạt âm trầm, không nói một lời mà quay đầu nhìn Hạn Bạt đang thôn phệ Ác Thần, trong mắt chỉ còn lại sự kiên định.

"Ta sẽ bảo vệ huynh trưởng!"

Vừa dứt lời, con ngươi của Mị Bạt biến thành màu tím, thân thể cũng dần dần bốc cháy.

Đốt cháy linh hồn, giờ đây Mị Bạt đã đưa ra sự lựa chọn của mình.

"Á!"

Một tiếng thét dài cất lên, sương mù màu tím xung quanh người nàng bỗng lan tràn ra khắp nơi, bao phủ nửa chiến trường.

Giờ khắc này, Hakkar ở khu vực trung tâm bỗng nhiên từ trên không rơi xuống dưới.

Mà rất nhiều người chơi bên dưới cũng bị trúng chiêu "trùng kích tinh thần" này, đều trở tay không kịp, theo phản xạ ôm lấy đầu mình, bắt đầu lăn lộn.

"Đầu đau quá, đầu đau quá!"

⚝ ✽ ⚝

Theo linh hồn không ngừng bốc cháy, mắt Mị Bạt đã chảy máu, nhưng nàng vẫn không ngừng tiếng rít, nửa chiến trường đã bị nàng khống chế.

Lần này, Mị Bạt cực kỳ kiên quyết.

Trước khi tử vong kéo đến, trong đầu nàng không ngừng hiện lên cảnh tượng huynh trưởng Hạn Bạt cõng nàng cố gắng chống chọi trong gió tuyết.

Huynh chưa bao giờ vứt bỏ muội...

"Huynh trưởng... Lần này hãy để muội bảo vệ huynh, cho dù đối thủ của huynh là thần, muội cũng sẽ giết hết!"

Giờ khắc này, Mị Bạt đã biến thành một vầng mặt trời màu tím, ánh sáng màu tím bao trùm khắp mặt đất, lan tỏa đến chỗ Ác Thần đứng trong trận pháp.

"Á!" Tiếng rít không ngừng tăng mạnh theo linh hồn bốc cháy, dù người chơi đã chặn cảm giác đau, nhưng thân thể vẫn run lẩy bẩy, không thể làm ra động tác nào khác mà chỉ có thể nằm rạp trên mặt đất trơ mắt nhìn Mị Bạt xông tới chỗ Ác Thần.

Khi thân thể Mị Bạt tiếp xúc với Ác Thần, trên người Ác Thần bỗng bốc cháy ngọn lửa màu tím, trùng kích trên cả linh hồn và tinh thần tức khắc phá vỡ phòng ngự của Ác Thần, nhanh chóng ùa vào sâu trong linh hồn của hắn ta, khiến hắn ta cất tiếng gào thét đau đớn.