Chương 1545 Kết Liễu Vượn Ma
Lúc này, Huyết Nhiễm phát hiện cánh tay Huyễn Sát đang run rẩy.
Huyết Nhiễm dần dần không thể chống đỡ được nữa, bởi vì hắn ta phát hiện Huyễn Sát thật sự chán sống rồi, chỉ muốn kéo hắn ta chết chùm mà thôi. Thế là hắn ta quyết đoán ném Huyễn Sát ra ngoài, xoay người bay về phía hải vực, để lại những đốm màu đỏ trên đường đi.
"Đồ điên! Đồ điên! Rõ ràng là bộ tộc ám sát, thế mà lại muốn kéo ta cùng chết chung! Đúng là đồ điên mà!"
Huyết Nhiễm vừa bay về phía hải vực vừa tức giận mắng thầm.
Chẳng qua trong lúc phi hành, tốc độ của hắn ta càng ngày càng chậm, khí lạnh không ngừng bùng nổ trong cơ thể làm cho hắn ta run lẩy bẩy, không ngừng trào ra máu tươi.
Thương thế trong cơ thể hắn ta đang dần dần chuyển biến xấu, Huyết Nhiễm không khỏi nảy sinh sợ hãi đối với cái chết.
Hắn ta lập tức lấy một viên thuốc ra ném vào miệng, sau đó tăng tốc độ nhanh chóng bay đến chỗ Hải Vương.
Lúc này, khu vực Lưu Ly đang trải qua một trận chiến lớn, bay đến chỗ đó chẳng khác nào tự tìm đường chết, cho nên bây giờ hắn ta chỉ có thể cầu cứu Hải Vương.
Huyết Nhiễm cố kìm nén đau đớn trong người bay đến hải vực, tức là khu vực mà hạm đội Mutter đang phong tỏa, sau đó gục ngã xuống chiến hạm dẫn đầu của đoàn tàu Mutter.
"Rầm!" Một tiếng động vang lên, hắn ta ngã mạnh xuống boong tàu.
"Mau kêu Hải Vương lại đây!" Huyết Nhiễm ngẩng đầu nói với binh lính Mutter đang kinh ngạc đứng xung quanh, sau đó lại không nhịn được ho ra một ngụm máu tươi.
Binh lính Mutter ở gần đó đều đưa mắt nhìn nhau, cuối cũng vấn quyết định chạy đi báo cho Hải Vương.
Ngay sau đó, Hải Vương nhận được tin tức vội vàng chạy tới. Thấy dáng vẻ chật vật của Huyết Nhiễm, gã ta không khỏi lộ vẻ quái dị hỏi: "Huynh đệ, ngươi làm sao vậy?"
"Hải Vương, cứu ta với!" Huyết Nhiễm ho ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch nhìn Hải Vương nói.
"Không thành vấn đề!" Hải Vương lập tức tiến lên, đỡ Huyết Nhiễm ngồi dậy, sau đó gã ta cũng ngồi xuống rót năng lượng vào người Huyết Nhiễm, bắt đầu kiểm tra tình huống thân thể của hắn ta.
"Giúp ta xua đuổi khí lạnh trong người đi, mau lên, nó đang liên tục phá hỏng sinh lực trong người ta!" Huyết Nhiễm nói bằng giọng khàn khàn.
Hải Vương gật đầu, nhưng không làm ngay lập tức mà vẫn tiếp tục tra xét tình huống.
Sau khi xác nhận tình hình sức khỏe của Huyết Nhiễm hết sức tồi tệ, Hải Vương bỗng mỉm cười, một quầng sáng chợt hiện lên trên trán gã ta, vòng sáng tử vong cũng xuất hiện trong tay gã ta, sau đó đâm mạnh vào ngực phải Huyết Nhiễm, xuyên qua trái tim.
"Ngươi… Tại sao?" Huyết Nhiễm run lên, nhìn Hải Vương bằng ánh mắt khó tin.
Thực tế hắn ta cũng suy nghĩ rất kĩ rồi mới cầu cứu Hải Vương. Mặc dù mười thương hội chiến tranh đều ngứa mắt lẫn nhau, nhưng quan hệ giữa họ lại không phải là quan hệ cạnh tranh, bởi vì họ đều nhận được tư cách làm thương hội chiến tranh.
Nhưng bây giờ, hắn ta lại không ngờ Hải Vương sẽ ra tay giết hắn ta.
Lúc này, Hải Vương bỗng ghé vào bên tai hắn ta, thì thầm thủ thỉ: "Thực ra ta là nằm vùng!"
Sinh lực trong cơ thể Huyết Nhiễm đã cạn kiệt, chết không nhắm mắt.
⚝ ✽ ⚝
Sau khi giết chết Huyết Nhiễm, Hải Vương bình tĩnh ra hiệu cho thuộc hạ lục soát người hắn ta.
Hải Vương lấy hết những thứ đáng giá trên người Huyết Nhiễm, sau đó không hề do dự đá thi thể Huyết Nhiễm rơi xuống biển làm mồi cho cá ăn.
Hải Vương không hề cảm thấy áp lực tâm lý khi đã giết chết một trong số những người phụ trách thương hội chiến tranh.
Dù sao thì gã ta đã kế thừa truyền thừa Ảnh tộc, đối kháng với thương hội Hoàng Tuyền là con đường mà gã ta ắt phải bước lên.
Hơn nữa lúc này khu Lưu Ly đang chiến đấu kịch liệt, không một ai biết gã ta đã giết chết Huyết Nhiễm. Cho dù có bị hỏi đến thì gã ta cũng sẽ nói là chưa từng nhìn thấy Huyết Nhiễm.
Cho nên gã ta rất chi là bình tĩnh.
Nghĩ đến đây, Hải Vương nhếch miệng cười, lập tức bay lên không trung, bắt đầu nhìn về phía khu Lưu Ly, quan sát trận đại hỗn chiến ở đó.
Đây là lần đầu tiên Hải Vương cảm thấy nhìn người khác đánh nhau lại sung sướng đến thế.
Quả dưa này ngon hết sức!
⚝ ✽ ⚝
Chiến đấu ở khu Lưu Ly vẫn còn đang tiếp diễn.
Giờ đây, cho dù đám Ảnh trưởng lão dốc hết sức ra tay thì vẫn không thể địch lại chiến lực cường hãn của tộc Vượn Ma.
Thân ảnh Vượn Ma rơi xuống từ trên trời càng ngày càng nhiều, cuối cùng có người không thể nhịn được nữa.
Họ không có tâm trạng không sợ cái chết như bộ tộc người chơi.
Đối với rất nhiều thành viên của thương hội chiến tranh mà nói, chết chính là hết, hơn nữa khi đối mặt với tộc Vượn Ma, họ không hề nhìn thấy một tia hy vọng chiến thắng nào, cho nên cứ đánh tiếp kiểu này sẽ khiến họ tuyệt vọng.
Kẻ đầu tiên lựa chọn chạy trốn chính là hội trưởng của đoàn tàu Sừng Thuồng Luồng.
Thân hình của hắn ta biến thành một con rắn dài trong không trung bay về phương xa, thậm chí chẳng buồn chào hỏi Ảnh trưởng lão một tiếng.