← Quay lại trang sách

Chương 1546 Phán Quyết Của Trưởng Lão

Mặc dù sợ hãi Ảnh trưởng lão, song trước sự sống và cái chết, hắn ta vẫn lựa chọn sống tạm bợ trên đời này.

Còn chuyện về sau có bị thương hội Hoàng Tuyền trả thù hay không thì hắn ta không rảnh mà quan tâm nữa, chỉ cần sống sót đã rồi hẵng tính.

Sau khi Sừng Thuồng Luồng bỏ chạy, hội trưởng của đoàn tàu Kiếm Quan cũng dao động, đột nhiên xoay người bỏ chạy theo hắn ta.

Chứng kiến cảnh tượng này, mấy hội trưởng còn lại cũng dao động nội tâm, vừa cắn răng chống chọi đến cùng vừa có ý định chạy trốn.

Thấy hai hội trưởng lựa chọn chạy trốn, thành viên của thương hội chiến tranh đang chém giết bên dưới không khỏi mất hết sĩ khí, chiến lực lại giảm xuống một bậc.

Đối mặt với đợt tấn công hung hãn của tộc Vượn Ma, giờ đây họ chẳng khác nào một bầy cừu chờ bị sói ăn thịt.

Nhất là khi thấy chiến hữu bên cạnh mình không ngừng bị Vượn Ma hung tàn ăn thịt, loại đả kích tinh thần này làm họ sa sút tinh thần.

Giờ khắc này, sắc mặt Ảnh trưởng lão tái mét.

Nhưng ông hoàn toàn không có dư sức để ngăn cản mấy người phụ trách thương hội chiến tranh chạy trốn. Giờ đây ngay cả chính bản thân ông còn khó tự bảo vệ, trước sự tấn công điên cuồng của Vượn Ma, ông chỉ có thể cố gắng né tránh, đồng thời thầm mắng tại sao viện quân còn chưa tới nơi.

Đúng lúc này, bầu trời bỗng bị xé rách thành một khe hở, ba bóng người xuất hiện trên không trung từ trong khe nứt đó.

Kẻ cầm đầu là một người mặc trường bào màu vàng, đứng trên đầu Thanh Long, vẻ mặt lạnh lùng nhìn khu vực giao chiến bên dưới.

Lúc này, hắn ta bỗng đưa mắt nhìn Ảnh trưởng lão mặc trường bào trưởng lão phân đà, đột nhiên biến mất tại chỗ rồi xuất hiện trước mặt Ảnh trưởng lão.

"Ảnh trưởng lão của hải vực Thôn Phệ đúng không? Ngươi là người gửi tin cầu cứu?" Người đàn ông lạnh lùng hỏi Ảnh trưởng lão.

"Thưa thần sứ đại nhân, chính là ta đây!" Nghe vậy, Ảnh trưởng lão lập tức vui sướng trả lời.

Người đàn ông gật đầu, sau đó vươn tay chộp về phía sau, nhất thời con Vượn Ma xông tới từ đằng sau cất tiếng hét thảm, bị lực lượng vô hình đánh thành một đống thịt nát, rơi xuống từ trên không.

Thấy thần sứ giết chết Vượn Ma mà ông không thể địch lại bằng phương thức đơn giản như thế, Ảnh trưởng lão không khỏi run rẩy.

Ông biết, đây mới lực lượng thực sự của Hoàng Tuyền.

Thương hội Hoàng Tuyền có rất nhiều phân đà, nhưng đó chẳng qua chỉ là những cơ cấu vơ vét của cải do tổng bộ thiết lập mà thôi. Chỉ có thương hội Hoàng Tuyền ở hải vực trung tâm mới là trụ cột đe dọa những thế lực trên biển khác, làm cho chúng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Mà người đàn ông trước mắt này chính là kẻ đến từ thương hội Hoàng Tuyền ở hải vực trung tâm, thực lực đã đạt tới Thần Cảnh.

"Nói rõ tình hình cụ thể cho ta nghe xem nào!" Lúc này, người đàn ông lên tiếng.

Mặc dù tiếng chém giết vang vọng ở xung quanh, hơn nữa thành viên của thương hội Hoàng Tuyền còn không ngừng tử vong, nhưng dường như hắn ta lại không hề quan tâm tới chuyện đó, cũng không ra tay giúp đỡ ngay lập tức mà lại đặt câu hỏi cho Ảnh trưởng lão trước.

Thấy vậy, Ảnh trưởng lão thầm mắng trong lòng, chẳng qua ông vẫn rất thành thật kể lại tình huống đã xảy ra ở nơi này, hơn nữa còn cố ý giả vờ bị thương rất nặng để giảm tốc độ nói, bởi vì ông cũng không thèm quan tâm thành viên của thương hội chiến tranh xung quanh có chết hay không.

Sau khi nghe Ảnh trưởng lão kể xong, gã thần sứ này quay sang nhìn khe nứt không gian, lập tức lộ vẻ khinh thường.

Có thể xé khe nứt không gian để đến đây thì chắc chắn cũng là cường giả cảnh giới thần linh như hắn ta.

Nhưng dù thế thì sao? Hắn ta chính là thần linh có thể đứng sừng sững ở hải vực trung tâm Hoàng Tuyền, những thần linh bình thường không thể nào chống lại hắn ta.

Nội tâm của hắn ta lúc này cũng giống như Hakkar vừa mới đến Bắc Kỳ lúc trước, tràn ngập khinh thường đối với thế giới bên ngoài.

Bởi vì trong mắt hắn ta, những thần linh ở thế giới bên ngoài chẳng qua chỉ là lũ phế vật không thể đứng vững ở những nơi đầy rẫy cường giả mà thôi. Hắn ta đến từ hải vực trung tâm Hoàng Tuyền hùng mạnh nhất trong số các hải vực, đẳng cấp cao hơn chúng một bậc.

Nghĩ đến đây, gã thần sứ này quay sang gật đầu ra hiệu cho hai tên thần sứ khác.

Thấy vậy, hai tên thần sứ kia bỗng nhiên bay xuống bên dưới.

Một dải băng màu tím bay ra từ cổ tay áo của một người trong số đó, bắt đầu uốn lượn quanh chiến trường với tốc độ khó có thể nhận thấy bằng mắt thường.

Tất cả những con Vượn Ma chạm vào dải băng này đều sẽ không nhịn được cất tiếng kêu thảm thiết, thân hình tức khắc tan chảy thành một bãi máu.

Một tên thần sứ khác lấy một quyển trục màu vàng, khẽ lẩm bẩm tạo ra những dao động phép thuật có thể thấy rõ bằng mắt thường lan tỏa ra xung quanh.

Cũng là Hải Thần Xá, thế nhưng Hải Thần Xá trong tay hắn ta với Hải Thần Xá trong tay hội trưởng thương hội chiến tranh như Hải Vương lại hoàn toàn khác hẳn. Khi hắn ta khẽ quát lên, vô số người khổng lồ nguyên tố nước được ngưng tụ xung quanh, nhảy xuống bên dưới rồi lao vào chiến đấu với thành viên của tộc Vượn Ma.