Chương 1588 Giao Phong Sinh Tử
Ngay vừa rồi, hắn ta đã gặp phải một kiếm ấn hoàn chỉnh.
"Đoạn Lãng kiếm ấn!"
Sau khi phong thần, Kiếm Tôn đã nhận được mảnh kiếm ấn được ngưng tụ từ kiếm ý này, trên bản chất không hề khác biệt với thần ấn của Kiếm Tôn.
Mặc dù không có sự khống chế của Kiếm Tôn, thế nhưng lực lượng bùng nổ từ mảnh kiếm ấn này vẫn khiến Toại Dạ phải cố hết sức ứng phó.
Trong lúc giao phong kiếm ý, thậm chí còn xuất hiện tình huống cân sức ngang tài trong thời gian ngắn ngủi.
May mà cuối cùng hắn ta vẫn giành được thắng lợi, đánh nát miếng kiếm ấn này, đồng thời hấp thụ chuyển hóa nó.
Thế nhưng tình huống lần này cũng khiến Toại Dạ không dám sơ sẩy thêm lần nào nữa.
Bởi vì kiếm ý của Kiếm Tôn không chỉ có chừng đó thôi.
Nghĩ tới ba thức tuyệt học mạnh nhất của Kiếm Tôn cùng với Hải Thần Kiếm được lĩnh ngộ nhờ kiếm đạo pháp tắc, Toại Dạ biết rõ mình phải mau chóng tăng cường thực lực ở chỗ này, không thể tự ý xâm nhập vào bên trong được nữa.
Ấp ủ ý nghĩ như vậy, Toại Dạ tiếp tục đi loanh quanh ở khu vực lân cận vùng trung tâm lĩnh vực, bắt đầu tìm kiếm kiếm ý, sau đó khiêu chiến, hấp thụ chúng, cố gắng làm cho kiếm ý của mình phát triển thêm để có sức đối mặt với "đối thủ" mạnh hơn.
Trong khoảng thời gian này, Ngạo Kiếm cũng đã lại đặt chân vào lĩnh vực kiếm đạo.
Thế nhưng hắn ta không cần phải bắt đầu lĩnh ngộ lại kiếm ý từ đầu.
Mặc dù trong lĩnh vực kiếm đạo có quy tắc này, có thể nói pháp tắc này bao trùm tất cả kiếm khách và kiếm ấn, tất cả những kẻ thất bại và kẻ phá hỏng quy tắc đều sẽ bị cướp đoạt tất cả kiếm ý thu hoạch được trong khu vực này.
Thế nhưng Ngạo Kiếm là ngoại lệ.
Bởi vì hắn ta là người chơi.
Ô dù sau lưng hắn ta là Lục Vô, linh hồn đã được khắc vào thần khí Chinh Chiến trong tay Lục Vô.
Mặc dù kiếm đạo pháp tắc rất mạnh, nhưng muốn xâm nhập vào linh hồn của người chơi như Ngạo Kiếm để cướp đoạt lực lượng mà hắn ta thu hoạch được là điều không thể. (Lục Vô: Hỏi tao chưa mày?)
Cho nên dù bị giết chết, kiếm ý của hắn ta cũng không hề ảnh hưởng, vẫn được giữ lại trong linh hồn.
Ngạo Kiếm lại đặt chân vào lĩnh vực kiếm đạo, nhanh chóng lái thuyền đi sâu vào khu vực bên trong.
Tuy nhiên kẻ khiêu chiến nhanh chóng tìm tới nơi. Lần này kẻ khiêu chiến Ngạo Kiếm không còn là kiếm ấn, mà là vô số kiếm khách nghe tin chạy tới lĩnh vực kiếm đạo.
Giờ đây, số lượng "kiếm ấn" loanh quanh ở vòng ngoài hầu như đều đã bị các kiếm khách chia cắt, cho nên mục tiêu của họ cũng từ kiếm ấn đổi thành kiếm khách khác.
Nhờ vào lĩnh vực kiếm đạo cường hóa, họ hoàn toàn có thể cướp đoạt kiếm ý của người khác để tăng thực lực cho bản thân mình.
Mặc dù làm vậy là rất tàn khốc, nhưng trước mặt lợi ích, những hành động đó không đáng nhắc đến.
Để giành được chiến thắng cuối cùng, rất nhiều kiếm khách đã sớm từ bỏ điểm mấu chốt, chỉ cần có thể tăng cường thực lực.
Ngạo Kiếm rất bình tĩnh đối mặt với cục diện này, bởi vì hắn ta hoàn toàn không sợ bất cứ lời khiêu chiến nào.
Trong quá trình đó, ngoại trừ kiếm khách, Ngạo Kiếm còn thường xuyên gặp phải người chơi.
Tuy nhiên đám người chơi rõ ràng là không có ý định khiêu chiến Ngạo Kiếm. Chỉ cần thấy hắn ta, họ đều sẽ thử chào hỏi, sau đó vội vã rời đi… Hình như là đang tìm kiếm ai đó.
Dọc theo đường đi, Ngạo Kiếm cũng thấy không ít trận tranh đấu kiếm ý giữa người chơi và kiếm khách.
Thế nhưng rõ ràng là những người chơi sẽ không diễn theo kịch bản, nếu so đấu kiếm ý thua, họ thường xuyên vung nắm đấm, pháp trượng các thứ, nhanh chóng đánh nhau chính diện với đối thủ, bởi vì họ hoàn toàn không có thói quen ngồi chờ chết!
Còn quy tắc ư? Bộ tộc người chơi chưa bao giờ tuân thủ quy tắc!
Đối với chuyện này, Ngạo Kiếm đã sớm nhìn quen rồi. Hắn ta bình tĩnh lái thuyền nhỏ tiếp tục đi vào bên trong.
Ba ngày sau, thuyền nhỏ xuyên qua từng lớp sương mù, đến khu vực lần trước hắn ta tử vong.
Lúc này Toại Dạ đã sớm rời đi, xung quanh chỉ còn yên tĩnh, thấp thoáng nghe thấy tiếng sóng nước "rào rạt" lọt vào tai.
Nhìn bản đồ trong góc phải màn hình, Ngạo Kiếm không dừng lại ở đó mà tiếp tục tiến lên.
Tốc độ của thuyền nhỏ rất chậm, giữa chừng Ngạo Kiếm còn không ngừng dùng kiếm tâm tra xét xung quanh, cảm ngộ xem có dao động kiếm ý hay không.
Càng đi sâu vào bên trong, Ngạo Kiếm phát hiện số lượng kiếm khách cũng theo đó mà giảm bớt, đồng thời kiếm ấn cũng ít hơn nhiều.
Tuy nhiên mỗi khi gặp phải kiếm khách hoặc kiếm ấn, đều sẽ là một trận chiến gian khổ.
Thế nhưng điều này lại khơi dậy lòng nhiệt tình của Ngạo Kiếm.
Bởi vì kiếm ý càng cao thâm thì càng khiến hắn ta khát vọng thăm dò và tìm hiểu.
Nhờ đặc tính "kiếm ý bất diệt", trên đường đi Ngạo Kiếm lại lĩnh ngộ thêm mấy loại kiếm ý truyền thừa của Hoàng Tuyền Kiếm Tôn, mà thuyền nhỏ cũng dần dần đến gần khu vực trung tâm bên trong lĩnh vực.