← Quay lại trang sách

Chương 1589 Trận Đánh Của Ngạo Kiếm

Gợn sóng lăn tăn, sương mù tràn ngập, Ngạo Kiếm đeo chín thanh linh kiếm sau lưng, nhắm mắt cảm ngộ.

Đột nhiên, hai luồng kiếm ý mạnh mẽ truyền đến từ nơi xa làm Ngạo Kiếm phải mở mắt ra.

Ngạo Kiếm động ý niệm, điều khiển thuyền nhỏ nhanh chóng chạy theo hướng kiếm ý truyền đến.

Đẩy ra từng lớp sương mù, trước mặt Ngạo Kiếm xuất hiện hai bóng người.

Một người hắn ta rất quen thuộc, đó chính là Toại Dạ, còn một người khác thì được ánh sáng màu vàng bao phủ, khuôn mặt mơ hồ không thấy rõ, lúc này đang khoanh tay đứng lơ lửng trên mặt biển.

Trước mặt hai người là một thanh cự kiếm màu xanh và một thanh kiếm nhỏ màu đen đang va chạm vào nhau.

Dao động kiếm ý tản ra xung quanh vô cùng mạnh mẽ, chỉ là dư ba mà đã đủ để phá hủy kiếm ý trong cơ thể Ngạo Kiếm khi đến gần nó.

Thấy hai người đang giao chiến, Ngạo Kiếm không tiếp tục tiến lên mà bắt đầu đứng quan sát từ xa.

Trong lúc giao chiến, mồ hôi nhỏ giọt trên trán Toại Dạ, trông có vẻ rất vất vả.

Bóng người còn lại thì vẫn vững vàng như bàn thạch, chỉ cần liếc nhìn cũng biết hai bên ai chiếm ưu thế.

Chiến đấu giằng co khoảng chừng một giờ, sắc mặt Toại Dạ bỗng trắng bệch, vội vã lùi lại mấy bước, thanh kiếm màu xanh cũng run rẩy, cất tiếng hót vang.

"Lão già, ngươi đã chết rồi, tại sao lại không cho ta kế thừa kiếm đạo của ngươi?" Lúc này, Toại Dạ tức giận nhìn bóng người màu vàng với sắc mặt trắng bệch.

"Ta đã từng nói với ngươi là ngươi không phù hợp để kế thừa kiếm đạo của ta!"

Nghe vậy, sắc mặt Toại Dạ trở nên dữ tợn, tràn ngập không cam lòng: "Kiếm đạo của ta là kiếm tự do, không bị trói buộc, có thể luyện bất cứ loại kiếm ý nào, tại sao lại không thể kế thừa chứ?"

"Bản thân của tự do đã đại biểu cho một loại thuộc tính chủ thể của kiếm ý, con đường sau này phải do chính ngươi tự thăm dò và đột phá chứ không phải là tìm kiếm đường tắt, vậy thì ngươi mới có thể đi được xa hơn!"

"Ta không cần. Ta chỉ muốn kiếm ý của ngươi!" Toại Dạ không cam lòng hét lên.

Nghe vậy, bóng người màu vàng thở dài, phất tay làm cho thanh kiếm màu vàng nhanh chóng lao ra, đụng vào thanh kiếm màu xanh làm nó bay ngược trở về trong tay Toại Dạ: "Trở về đi. Ai cũng có thể nhận được kiếm ý của ta, chỉ mình ngươi là không được!"

Giờ khắc này, vẻ mặt Toại Dạ trở nên thê lương.

Lý do không cho mình kế thừa truyền thừa kiếm đạo lại là vì giúp mình đi được xa hơn ư?

Hắn ta không thể tiếp thụ lý do này!

Đôi mắt Toại Dạ dần dần đỏ bừng, sau đó bỗng ném thanh kiếm trong tay ra ngoài. Nhất thời vô số ảo ảnh kiếm ý ngưng tụ xung quanh, bám theo cự kiếm đâm thẳng vào thanh kiếm màu vàng.

"Ầm!"

Dao động kiếm ý mạnh mẽ làm cho mặt biển nổi lên sóng to gió lớn. Ngạo Kiếm đứng ở nơi xa cũng bị ảnh hưởng, kiếm ý vừa hình thành đã bị đánh tan ngay tức thì.

"Nếu ngươi không cho thì ta sẽ cướp đoạt! Thuở còn sống ta không thể làm gì ngươi, bây giờ ta có thể tự quyết định mọi chuyện!"

"Ầm!"

Theo tiếng rống của Toại Dạ, một thanh cự kiếm màu xanh lướt ngang qua tấm chắn lĩnh vực kiếm đạo, ầm ầm rơi xuống từ trên cao, trực tiếp đâm vào bóng người màu vàng.

"Quá mạnh!"

Cảm nhận được khí tức kiếm ý này, Ngạo Kiếm không khỏi kinh hãi.

"Lão già, chết đi cho ta!"

Đúng lúc này, cự kiếm và bóng người màu vàng va chạm vào nhau tỏa ra ánh sáng chói chang, bóng người màu vàng nhanh chóng tan biến dưới một kích này, để lộ hình dạng thật của nó.

Ngạo Kiếm kinh hãi phát hiện đó là một miếng kiếm ấn chứ không phải là người thật!

Bởi vì tò mò, Ngạo Kiếm bèn dùng năng lực phân tích nhìn mảnh kiếm ấn màu vàng đó.

[Hải Thần Kiếm (Hoàn chỉnh)]

Thông tin về kiếm ý: Kiếm ý mạnh nhất suốt cuộc đời của Hoàng Tuyền Kiếm Tôn – Một trong ba vị tôn giả của thương hội Hoàng Tuyền. Kể từ khi đột phá cảnh giới Cổ Thần, Kiếm Tôn đã từng đặt chân vào vùng đất nằm ở hải vực trung tâm, gần với Lục Đạo Luân Hồi để lĩnh ngộ kiếm ý tương xứng với cảnh giới của bản thân, bế quan năm nghìn năm, dung hợp tất cả kiếm ý thuộc tính biển rồi tự nghĩ ra kiếm ý "Hải Thần Kiếm".

Đẳng cấp của kiếm ý: Pháp tắc kiếm ý.

⚝ ✽ ⚝

Trong quá trình mảnh kiếm ấn Hải Thần Kiếm va chạm với thanh kiếm được ngưng tụ từ kiếm ý của Toại Dạ, vô số ánh sáng màu vàng tỏa ra, kiếm ý màu vàng không ngừng ngưng thực, dần dần đẩy cự kiếm ra ngoài.

"Ầm!"

Cự kiếm không chịu nổi sức mạnh của nó, vết rạn dần dần hiện lên trên thân kiếm.

Thế nhưng Toại Dạ vẫn cố gắng kiên trì.

Cho dù hắn ta biết hậu quả của thất bại là kiếm ý bị áp chế, thế nhưng hắn ta vẫn muốn chiến thắng, không thể không chiến thắng.

Bởi vì đây là một con đường tắt, chỉ cần thành công, hắn ta sẽ trở thành Kiếm Tôn đời kế tiếp của thương hội Hoàng Tuyền. Đây là đỉnh cao mà hắn ta khao khát, mong mỏi nhất cuộc đời.