Chương 1595 Lời Hứa Của Người Thủ Lĩnh
Mỗi lần cứ đến lúc này, trong đầu hắn ta lại bất giác vang lên giọng nói khàn khàn của lão già cùng với nỗi khát khao hướng về biển cả trước khi chết của lão ấy.
Thực tế Ngạo Kiếm cảm thấy mặc dù đồng tình với lão già, nhưng chưa đến mức sẽ nhớ nhung lão ấy.
Thế nhưng ý niệm này lại tự nhiên nảy sinh, hắn ta không thể ức chế nó.
Cảm giác của Ngạo Kiếm dành cho biển cả cứ như là được kế thừa từ chấp niệm của lão già ấy, tràn ngập khao khát hướng tới.
Cuộc sống như vậy kéo dài một khoảng thời gian. Bỗng một ngày nọ, Thiết Xà tìm đến Ngạo Kiếm, nói với hắn ta rằng muốn sinh tồn trong thế giới này thì thực lực chính là căn bản, đã đến lúc hắn ta phải trưởng thành.
Thiết Xà cho hắn ta lựa chọn.
Đó là cho hắn ta đi tìm mấy phó thuyền trưởng, chọn một người làm sư phụ, bắt đầu tu hành.
Ngạo Kiếm làm theo lời gã.
Trên hòn đảo này tổng cộng có ba phó thuyền trưởng, một người am hiểu thao túng lực lượng nguyên tố, một người có thân xác mạnh mẽ nhờ vào thiên phú của chủng tộc, am hiểu vật lộn cận chiến, một người khác thì có tính cách lập dị, nhưng lại rất giỏi dùng kiếm!
Trước ba sự lựa chọn này, Ngạo Kiếm đương nhiên dự định chọn người dùng kiếm.
Thế nhưng lần này vẫn không phải là do Ngạo Kiếm quyết định. Kể từ khi lựa chọn bắt đầu, hắn ta đã không thể khống chế thân thể.
May mà cuối cùng hắn ta vẫn lựa chọn người dùng kiếm có thực lực yếu nhất trong ba người.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, thân thể không chịu khống chế của Ngạo Kiếm hỏi ba người rằng ai mới là người mạnh nhất?
Hắn ta nhận được câu trả lời: Người thao túng lực lượng nguyên tố là mạnh nhất, nhưng đồng thời còn có một câu trả lời khác.
Nếu so sánh trong cùng cảnh giới, chắc chắn là người dùng kiếm mạnh nhất!
Cho nên Ngạo Kiếm đưa ra lựa chọn, thứ hắn ta cần là lực lượng mạnh nhất trong cùng cảnh giới.
Sự lựa chọn này khiến Ngạo Kiếm càng thêm khẳng định đây là con đường mà Hoàng Tuyền Kiếm Tôn từng đi qua.
Những ngày sau đó, hắn ta bắt đầu tu luyện kiếm thuật.
Bởi vì tất cả tri thức kiếm đạo trong đầu đều đã bị chặn lại, cho nên hắn ta chỉ có thể bắt đầu lại từ con số không.
Bước đầu tiên chính là ngưng tụ kiếm tâm.
Trước khi bắt đầu bước này, phó thuyền trưởng này đã kiểm tra thân thể của Ngạo Kiếm, được kết luận rằng nếu hắn ta muốn đi được xa hơn thì nhất định phải ngưng tụ được kiếm tâm mang thuộc tính đất trong ngũ hành.
Ngạo Kiếm còn chưa bắt đầu một bước này thì đã theo bản năng kháng cự nó.
Bởi vì hắn ghét màu vàng.
Màu này làm hắn ta nhớ tới thế giới màu vàng đầy bão cát, bao la vô tận trước kia. Đối với hắn ta mà nói, thế giới đó như nhà tù, tràn ngập những thứ tồi tệ nhất.
Cho nên Ngạo Kiếm hỏi phó thuyền trưởng rằng có thể chọn màu được không? Tức là kiếm ý thuộc tính nước ấy.
Phó thuyền trưởng hung hãn dạy dỗ hắn ta một phen, đồng thời nói cho hắn ta biết nếu đi nhầm ngay từ bước đầu tiên thì hắn ta sẽ không còn tiềm lực đáng nói nữa đâu.
Trừ phi hắn ta chủ động phá tan kiếm ý và kiếm tâm, bắt đầu lại từ đầu.
Thế là Ngạo Kiếm không còn kiên trì nữa mà im lặng tiếp nhận chỉ dạy.
Bước đầu tiên là tu luyện kiếm thuật, mỗi ngày làm bạn với kiếm, quan sát hình thái của kiếm, dần dần in sâu nó vào đầu.
Ngạo Kiếm tiến hành bước này rất ổn. Khát vọng thực lực khiến hắn ta tu luyện hết sức nghiêm túc.
Bởi vì Thiết Xà từng nói với hắn ta rằng trong thế giới này, thực lực có liên hệ chặt chẽ với sinh tồn, chỉ khi nào sở hữu thực lực mạnh mẽ thì mới có thể sống sót.
Ngạo Kiếm nhanh chóng khắc họa hình dáng cụ thể của trường kiếm trong đầu.
Lúc này, hắn ta đã bắt đầu đúc kết kiếm tâm dưới sự chỉ đạo của phó thuyền trưởng.
Trong quá trình này, phó thuyền trưởng nói với hắn ta hãy thử minh tưởng cảnh tượng cát vàng bay đầy trời, xây dựng một thế giới liên kết chặt chẽ với "Đất" trong lòng, chỉ cần ngửi thấy mùi bùn đất trong lúc minh tưởng thì coi như là thành công rồi.
Nhưng khi tiến hành bước này, trong lòng Ngạo Kiếm lại tràn ngập kháng cự, hoàn toàn không thể bình tĩnh mà xây dựng thế giới kiếm tâm thuộc tính "Đất" này.
Mỗi khi cứ đến lúc này, hắn sẽ đến bên bờ biển im lặng ngắm nhìn biển cả, nghĩ về tâm sự trong lòng, đắm chìm trong thế giới màu lam.
Sau vô số lần thất bại, Ngạo Kiếm vô cùng hụt hẫng.
Mãi đến một ngày nọ, hắn quyết tâm thử xây dựng thế giới biển cả mênh mông.
Mặc dù phó thuyền trưởng đã từng nhắc nhở, song Ngạo Kiếm vẫn khư khư cố chấp.
Khác hẳn với thế giới màu vàng đất, thế giới màu lam nhanh chóng được hắn ta xây dựng thành công, thanh kiếm trong lòng cũng tiến vào trong thế giới này.
Kiếm tâm mà hắn ta ngưng tụ ra không phải là kiếm ý thuộc tính đất, mà là thuộc tính nước không tương xứng với thuộc tính của bản thân.
Khi biết tin tức này, phó thuyền trưởng giận dữ đánh hắn ta một trận.