← Quay lại trang sách

Chương 1594 Đỉnh Cao Kiếm Ý

Trong lúc chờ đợi, tiếng chém giết ở bên ngoài dần dần trở về yên tĩnh, sau đó là một bóng người bỗng nhiên bước vào quặng mỏ.

Người này không phải là tên giám sát mà Ngạo Kiếm quen thuộc, mà là một người đàn ông trông vô cùng cường tráng, mặc áo giáp màu xanh lá cây đậm.

"Từ nay trở đi, các ngươi chính là lao dịch của đảo Thiết Xà chúng ta, biết chưa?"

Nghe gã nói vậy, Ngạo Kiếm không khỏi kinh ngạc.

Tranh đoạt tài nguyên à?

Hắn ta cũng hiểu biết một chút về lịch sử của thế giới này từ trên diễn đàn, biết từng có vô số trận tranh chấp và cướp đoạt nảy sinh vì tài nguyên, thậm chí đó còn là quan điểm chính của thế giới này.

Bùng nổ chiến đấu vì tranh đoạt tài nguyên là chuyện quá đỗi bình thường.

Đối mặt với người đàn ông quát tháo, Ngạo Kiếm và đám lao dịch không đáp lời mà chỉ lẳng lặng nhìn người đàn ông đó với vẻ mặt đờ đẫn.

⚝ ✽ ⚝

Sau khi bị "Đảo Thiết Xà" tiếp nhận, mặc dù Ngạo Kiếm vẫn là lao dịch, thế nhưng cuộc sống sau này lại xảy ra thay đổi.

Lượng công việc hằng ngày tăng lên gấp ba lần, thời gian ngủ và nghỉ ngơi bị giảm xuống gấp ba.

Đây hoàn toàn là hành vi vắt cạn kiện sinh lực của lao dịch, hoàn toàn không suy xét tới chuyện thu hoạch tài nguyên về lâu về dài, chỉ muốn cố gắng hết sức đào móc trong khoảng thời gian ngắn, mau chóng cướp đoạt được một đống tài nguyên linh quặng mà thôi.

Ngạo Kiếm và đám lao dịch không thể chống cự chúng, cho nên chỉ có thể không ngừng làm việc cật lực dựa theo quy định của chúng.

Mỗi ngày đều có lao dịch xung quanh họ gục ngã vì làm việc quá sức.

Thế lực đảo Thiết Xà đương nhiên biết rõ điều đó, thế nhưng họ hoàn toàn không quan tâm, ngược lại còn tăng thêm lượng công việc cho lao dịch.

Hành vi của chúng khiến Ngạo Kiếm thật sự cảm thấy mệt mỏi, nhưng sinh lực cường đại trong cơ thể lại khiến hắn ta có thể tiếp tục chịu đựng.

Chưa đầy một tháng, lao dịch trong quặng mỏ đã hết hơn một nửa, số ít người còn lại đã hoàn toàn đánh mất khả năng lao động.

Trong số đó, Ngạo Kiếm là ngoại lệ.

Mặc dù hắn ta cũng cảm thấy vô cùng mệt nhọc, nhưng vẫn có thể tiếp tục chống chọi.

Cảm giác này rất kỳ diệu, rõ ràng cảm thấy mình sắp chết rồi, nhưng thân thể vẫn luôn bùng cháy khát vọng sinh tồn mãnh liệt giúp hắn ta có thể chịu đựng vượt qua khốn khổ.

Lực lượng này thậm chí có thể ảnh hưởng tới sự lựa chọn của Ngạo Kiếm.

Đối với lực lượng này, Ngạo Kiếm chỉ có thể miêu tả bằng ba chữ: "Tiếp tục sống".

Cũng như lúc trước ở trong sa mạc, khát vọng sinh tồn mãnh liệt giúp hắn ta làm ra quyết định sống sót theo bản năng.

Sau khi đa số lao dịch đều đã chết, đảo Thiết Xà không tiếp tục bổ sung lao dịch mới mà một ngày nào đó, chúng triệu tập tất cả lao dịch còn sống đến một chỗ, người đàn ông mặc áo giáp màu xanh lá đậm cũng xuất hiện trước mặt họ.

Giờ đây, đám lao dịch chỉ còn sống chưa đầy mười người.

Chín người trong số đó đã gục ngã vì công việc nặng nhọc, hoàn toàn mất hết ý thức, chỉ riêng Ngạo Kiếm là vẫn còn tỉnh táo.

Thực tế Ngạo Kiếm cũng muốn giả vờ thành dáng vẻ giống như chín người kia, không muốn trở nên quá mức lạc loài.

Thế nhưng hắn ta lại không giả vờ được. Sau khi bị thăm dò, hắn ta vẫn để lộ dấu vết.

Thế nhưng điều làm Ngạo Kiếm bất ngờ là hắn ta lại không bị trừng phạt nghiêm khắc, mà người đàn ông mặc áo giáp màu xanh lá kia hỏi: "Nhóc con, ngươi được đấy chứ, có muốn đi theo ta không?" Nói rồi, người đàn ông xoa đầu Ngạo Kiếm mỉm cười.

Ngạo Kiếm: "…"

Ngạo Kiếm rất cạn lời, vốn định lên tiếng từ chối, nhưng lại buột miệng thốt ra: "Ta muốn… Sống… Ta muốn thấy biển khơi!"

"Ha ha ha, vậy thì đi theo ta đi!"

⚝ ✽ ⚝

Cứ thế, Ngạo Kiếm đi theo người đàn ông này rời khỏi hòn đảo mà mình đã sinh sống mấy tháng.

Người đàn ông rõ ràng là không hề muốn chiếm cứ hòn đảo tài nguyên này trong thời gian dài, thế nên đã quyết đoán từ bỏ nó.

Đám lao dịch đã đánh mất năng lực làm việc cũng đều bị vứt bỏ trên hòn đảo.

Trong một tháng chung sống sau đó, Ngạo Kiếm đã biết người đàn ông này tên là Thiết Xà, tự xây dựng thế lực cướp bóc trên biển, loanh quanh ở những hải vực lân cận, sống sót bằng việc cướp đoạt tài nguyên, thậm chí còn chiếm cứ một hòn đảo tài nguyên được gã đổi tên thành đảo Thiết Xà.

Cuộc sống sau này đã xảy ra thay đổi.

Ngạo Kiếm không cần phải làm lụng vất vả trong quặng mỏ không nhìn thấy ánh mặt trời kia mà sống trên đảo Thiết Xà, thậm chí còn được Thiết Xà gọi là con trai thứ ba, đãi ngộ được tăng mạnh.

Thỉnh thoảng hắn ta cũng đi theo Thiết Xà ra biển, loanh quanh trên biển để cướp bóc.

Mỗi lần đi cướp trở về, đảo Thiết Xà đều sẽ tổ chức một trận cuồng hoan, thỏa sức ăn thịt uống rượu, tràn ngập hơi thở trần gian.

Thế nhưng Ngạo Kiếm vẫn thích nhất là lúc ngồi nghỉ ngơi bên bờ biển ngắm nhìn biển khơi, thưởng thức cảnh mặt trời mọc mặt trời lặn, im lặng xem phong cảnh biển trời.