← Quay lại trang sách

Chương 1601 Kỷ Nguyên Mới

Dù sao bảng Thiên Ma của hắn cũng đang thu thập lực lượng pháp tắc, đúng lúc cần dùng tới kiếm ý pháp tắc này.

Hơn nữa Ngạo Kiếm là người chơi nên có khả năng hồi sinh không giới hạn, cộng thêm Lục Vô đứng sau màn giúp hắn ta che chắn ký ức, phương pháp này hoàn toàn khả thi.

Chẳng qua có khả năng sẽ rất vất vả!

⚝ ✽ ⚝

Ba giờ sau, Ngạo Kiếm xuất hiện tại điểm hồi sinh trong thành Minh Phủ.

Lần này hắn ta không hề dừng chân mà quyết đoán cất bước đi ra cổng thành, thông qua điểm truyền tống đến bờ biển Lưu Ly, sau đó giương buồm xuất phát hướng về lĩnh vực kiếm đạo.

Thất bại và tử vong bất thình lình ập đến làm Ngạo Kiếm rất kinh ngạc. Thế nhưng việc nắm giữ 2% pháp tắc kiếm ý lại làm hắn ta vô cùng phấn khởi.

Hắn ta chỉ nhớ rõ sau khi mình bắt đầu tranh phong kiếm ý với "Hải Thần kiếm ý", mình đã bước vào trong ảo cảnh.

Ký ức kế tiếp chỉ toàn là những hình ảnh mơ hồ, hình như hắn ta đã trải qua rất nhiều chuyện, gặp rất nhiều người, nhưng kiểu gì cũng không thể nhớ nổi cụ thể ra sao.

Khi hắn ta bỗng dưng tỉnh lại, mọi thứ đều phai mờ, thế nhưng kiếm ý mà hắn ta học được trong ảo cảnh lại đều được lưu giữ trong kiếm tâm của hắn ta.

Cho nên, Ngạo Kiếm muốn đến lĩnh vực kiếm đạo thêm một chuyến để khiêu chiến Hải Thần kiếm ý thêm lần nữa, xem thử rốt cuộc trong ảo cảnh có thứ gì mà lại khiến cho kiếm tâm và kiếm ý của mình thay đổi lớn đến thế.

Sau mấy ngày đi trên biển, Ngạo Kiếm lại đặt chân vào lĩnh vực kiếm đạo.

Giờ đây, trong lĩnh vực kiếm đạo vẫn tràn ngập cạnh tranh, bóng dáng kiếm khách và người chơi tràn ngập khắp nơi.

Bởi vì không tìm thấy "Đạo sư đầu trọc", mà khu vực trung tâm của lĩnh vực kiếm đạo lại rất khó tiến vào, cho nên bây giờ những người chơi đưa mắt nhìn về phía các kiếm khách khác đang ở trong lĩnh vực kiếm đạo.

Lần này, người bị tàn phá không còn là Toại Dạ, đám kiếm khách kia cũng lần lượt bị những người chơi khiêu chiến, trở thành đá mài dao trên con đường trưởng thành của người chơi.

Ngạo Kiếm không quá chú ý tới chuyện này, chỉ chăm chú lái thuyền đi thẳng vào bên trong lĩnh vực kiếm đạo.

Trong mấy ngày đi đường, Ngạo Kiếm đã trải qua bảy lần khiêu chiến.

Trong lúc kiếm ý tranh phong, Ngạo Kiếm bất ngờ phát hiện có lực lượng thuộc tính nước bám vào kiếm ý của mình, thậm chí kiếm ý còn xảy ra chất biến, được cường hóa cường độ gấp mười lần so với lúc hắn ta còn nắm giữ vô tình kiếm.

Hắn ta cũng vận dụng kiếm ý và phóng thích kiếm khí trở nên thuận buồm xuôi gió, cứ như thể kiếm tâm đã được thay da đổi thịt.

Bảy lần khiêu chiến hắn ta đều giành được thắng lợi, không một lần thất bại. Không còn phải đúc lại kiếm ý liên tục thì mới giành được chiến thắng cuối cùng như những lần trước.

Phát hiện này làm Ngạo Kiếm cảm thấy vui sướng, đồng thời càng muốn biết rốt cuộc mình đã trải qua những gì trong ảo cảnh kiếm ý tranh phong.

Ấp ủ suy nghĩ này, Ngạo Kiếm lại tiến vào khu vực trung tâm lĩnh vực kiếm đạo.

Cách đó không xa, bóng dáng màu vàng do Hải Thần kiếm ấn biến hình vẫn đứng yên trên mặt nước, đối diện nó cách đó không xa là Toại Dạ đang ngồi khoanh chân.

Cảm nhận được có hơi thở đến gần, Toại Dạ bỗng mở mắt ra.

Thấy bóng dáng quen thuộc của Ngạo Kiếm, vẻ mặt Toại Dạ tràn ngập khó tin, trông như thể gặp ma.

"Đã lâu không gặp!" Thấy vậy, Ngạo Kiếm mỉm cười chào hỏi.

"Ngươi… Sao có thể thế được? Rõ ràng Hải Thần kiếm ấn đã chém chết ngươi rồi mà… Rốt cuộc ngươi đã làm bằng cách nào vậy?!" Toại Dạ hoảng sợ hỏi.

"Muốn học hả? Ta dạy cho ngươi nhé!" Ngạo Kiếm chế nhạo Toại Dạ.

Toại Dạ: "Muốn!"

Lần này Toại Dạ nói ngay mà không hề do dự.

Lần trước, Toại Dạ có thể cho rằng bởi vì hắn ta sơ sẩy, không giết chết Ngạo Kiếm triệt để, sau đó gặp phải pháp tắc hàng lâm cướp đoạt kiếm ý, nhưng Toại Dạ vẫn cho rằng chính pháp tắc kiếm ý tra xét sơ sót.

Bởi vì ngoài lý do này, Toại Dạ hoàn toàn không thể tìm được lý do nào phù hợp để giải thích chuyện Ngạo Kiếm có thể chết đi sống lại như vậy.

Nhưng lần này, Ngạo Kiếm đã tan xương nát thịt dưới Hải Thần kiếm ấn lại hồi sinh, rõ ràng là suy đoán lúc trước của mình không hề chính xác.

Trong lòng Toại Dạ dâng lên sóng to gió lớn.

Thế nên khi Ngạo Kiếm chế nhạo nói "Có muốn học không", hắn ta không hề do dự bày tỏ: "Muốn!"

Ngạo Kiếm: "…"

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Toại Dạ, khóe miệng Ngạo Kiếm co giật.

Hắn ta nói đùa, thế nhưng Toại Dạ lại cho là thật.

Điều này khiến Ngạo Kiếm hơi xấu hổ, mưu toan đánh trống lảng: "Ngươi tiến hành khiêu chiến như thế nào rồi?"

Nghe vậy, Toại Dạ thổn thức lắc đầu: "Kiếm ý của ta không thể chống lại pháp tắc kiếm ý này. Trừ phi được ý thức còn lại trong Hải Thần kiếm ý tán thành, chứ bây giờ ta còn chưa thể khiêu chiến thành công chỉ bằng tranh phong kiếm ý!"