Chương 1602 Trật Tự Mới
Thế nhưng chỉ cần ta hấp thụ tất cả kiếm ý trong lĩnh vực kiếm đạo thì nhất định sẽ có năng lực chiến đấu một trận với nó!"
Thấy vẻ mặt kiên định của Toại Dạ, Ngạo Kiếm khó hiểu hỏi: "Thế sao ngươi không đi thu thập kiếm ý? Ở lại chỗ này làm gì?"
"Không phải ta đã nói rồi sao? Không phải chỉ có một phương pháp! Nhận được sự tán thành của kiếm ấn cũng là cách đạt được pháp tắc kiếm ý!" Toại Dạ trợn mắt khinh thường.
Đối mặt với Ngạo Kiếm, Toại Dạ không còn vẻ khó gần như trước.
Bởi vì kiếm ý bất diệt của Ngạo Kiếm đã được hắn ta tán thành. Đúng như lúc trước hắn ta từng nói, nếu gặp nhau ngoài lĩnh vực, hắn ta nhất định sẽ nhận Ngạo Kiếm làm kiếm đồ để Ngạo Kiếm có thể đi theo mình tu luyện.
Hơn nữa Ngạo Kiếm đã cứu hắn ta một lần, Toại Dạ vẫn ghi nhớ điều này trong lòng.
Thế nhưng cũng chỉ ghi nhớ trong lòng, có một chút thiện cảm với Ngạo Kiếm mà thôi. Nhắc tới pháp tắc kiếm ý, Toại Dạ nhất định sẽ không nhường nhịn. Nếu được, hắn ta càng mong Ngạo Kiếm chết quách đi cho xong!
"Chẳng lẽ mấy ngày qua, ngươi vẫn luôn ở đây tán gẫu với ý thức còn thừa trong kiếm ấn để làm thân à?"
Toại Dạ: "…"
Có vẻ như lời nói của Ngạo Kiếm đã đâm trúng tim đen của Toại Dạ, khiến sắc mặt hắn ta dần dần tối sầm.
"Thế thì ngươi cứ làm tiếp đi, ta lại thử một lần xem sao!"
Vừa dứt lời, Ngạo Kiếm đã cất bước đi đến chỗ bóng người màu vàng kia.
Toại Dạ không ngăn cản Ngạo Kiếm mà lựa chọn khoanh tay đứng nhìn.
Cho dù hồi sinh thêm lần nữa, Toại Dạ vẫn không cho rằng Ngạo Kiếm có thể chiến thắng pháp tắc kiếm ý. Hắn ta rất mong chờ Ngạo Kiếm lại bị Hải Thần kiếm ý giết chết thêm lần nữa.
Hắn ta cũng không tin năng lực hồi sinh nghịch thiên có thể tái diễn liên tục!
⚝ ✽ ⚝
Ấp ủ tâm trạng mong chờ, Ngạo Kiếm lại bước đến trước mặt hóa thân của Hải Thần kiếm ý, ngưng tụ kiếm ý của mình rồi gửi lời khiêu chiến cho nó.
Giờ khắc này, thế giới trước mắt dần dần sụp đổ rồi tái tạo lại.
Khi tầm mắt trở nên rõ ràng, hắn ta phát hiện đang ở trong thế giới cát vàng mênh mông.
Cùng lúc đó, ký ức bị Lục Vô phong ấn trong đầu hắn ta cũng lần lượt ùa về.
Ngạo Kiếm bỗng tỉnh ngộ, biết lần trước mình đã trải qua những gì trong ảo cảnh.
Lần này, mọi thứ đều bắt đầu lại từ đầu.
Thời khắc này, Ngạo Kiếm chợt biết được mục đích cuối cùng của ảo cảnh khiêu chiến này rốt cuộc là cái gì.
Kiếm ý tranh phong, đương nhiên phải so đấu ai mạnh ai yếu.
Hắn ta bước đi trên con đường ký ức của Hoàng Tuyền Kiếm Tôn, vậy thì nhất định phải chiến thắng gã, vượt qua gã, chứ không phải đi theo con đường ngày xưa, bị động tiếp thu mọi thứ.
Tiết điểm chấm dứt trong ảo cảnh khiêu chiến lần trước là sau khi Kiếm Tôn đời trước của thương hội Hoàng Tuyền tạ thế.
Khi đó, thương hội Hoàng Tuyền cần lựa chọn một trong tám vị kiếm sứ kế thừa vị trí của "Kiếm Tôn".
Lúc ấy Ngạo Kiếm là kẻ yếu nhất trong tám vị kiếm sứ. Theo nghị quyết của thương hội Hoàng Tuyền, họ cũng đã loại bỏ Ngạo Kiếm ra khỏi vị trí ứng cử viên.
Cũng chính vào lúc đó, ảo cảnh sụp đổ.
Lúc này Ngạo Kiếm cho rằng, chắc là vì mình không giành được vị trí Kiếm Tôn, khi đó cũng chưa đạt tới thực lực và địa vị của Kiếm Tôn, tám kiếm sứ chính là cực hạn của hắn ta, cho nên bị pháp tắc kiếm ý nhận định rằng hắn ta đã khiêu chiến thất bại.
Cho nên nếu muốn giành được thắng lợi trong giao phong kiếm ý lần này, hắn ta chẳng những phải đi theo con đường ký ức của Hoàng Tuyền Kiếm Tôn thêm lần nữa mà còn phải vượt qua gã, chứng minh rằng kiếm ý của mình càng vĩ đại hơn Hoàng Tuyền Kiếm Tôn mới được.
Sau khi biết rõ nguyên do, Ngạo Kiếm ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Cát vàng đầy trời che mờ mắt. Cũng như lần trước, hắn ta nhất thời cảm thấy khát khô cả cổ, đầu óc choáng váng, toàn thân suy yếu.
Tuy nhiên khát vọng sinh tồn mãnh liệt tỏa ra trong cơ thể khiến hắn ta không bị gục ngã. Hắn ta cũng biết, không lâu sau sẽ có một lão già đến tiếp viện hắn ta.
Ngạo Kiếm bây giờ tương đương với xài auto hack biết trước tương lai.
Trong tình huống bình thường, kiếm ý tranh phong thất bại, người khiêu chiến nhất định sẽ bị Hải Thần kiếm ý giết chết.
Cho nên con đường ký ức trong ảo cảnh của mỗi một kẻ khiêu chiến đều được bắt đầu ngay từ đầu, không có bất cứ ưu thế nào để lợi dụng, hơn nữa họ không tài nào biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, thậm chí kiếm ý mà mình học được còn bị pháp tắc kiếm ý chặn lại, chỉ có thể lĩnh ngộ lại từ con số không.
Thế nhưng Ngạo Kiếm lại khác họ. Bởi vì đối với hắn ta mà nói, cái chết chỉ tương đương với ba giờ thôi.
Lại đặt chân vào ảo cảnh, ký ức trải qua tái hiện lại, giờ đây Ngạo Kiếm đã hoàn toàn biết được phần sau của câu chuyện.
Đúng như hắn ta nghĩ, khoảng nửa giờ sau, bóng dáng lão già cầm thực vật thân dây xuất hiện từ xa, xuyên qua bão cát, chậm rãi đến chỗ hắn ta.