← Quay lại trang sách

Chương 1625 Liên Minh Mới

Tịch Mịch Vô Địch: Rau hẹ Hải thật lợi hại, đã lăn lộn vào phân đà Hoàng Tuyền ở hải vực Thôn Phệ để kiếm tiền rồi. Nằm vùng mà sắp lên làm lão đại luôn, ha ha ha, chúng ta thật có phúc! Đúng là không nuôi rau hẹ phí công!

⚝ ✽ ⚝

Sau khi biết tin tức này, những người chơi đều rất phấn khởi.

Điều này đại biểu kế tiếp họ sẽ có việc phải bận rộn, mà thu hoạch chính là một lượng lớn vật tư quý giá trong phân đà Hoàng Tuyền ở hải vực Thôn Phệ theo như Hắc Thúy đã nói.

Có thể nói vụ mua bán này chỉ lời không lỗ.

Điều quan trọng nhất là việc này không khó chút nào.

Theo lời của Hắc Thúy trong video, phân đà Thôn Phệ căn bản không có bất cứ chiến lực nào cả.

Người duy nhất có thể chiến đấu với những người chơi là Hải Vương lại là nằm vùng phe mình, thế thì còn chơi kiểu gì nữa?

Đây hoàn toàn là cơ hội không làm gì cũng kiếm được vật tư!

Giờ khắc này, trong lòng những người chơi rất là vui mừng, cảm thấy rau hẹ Hải vừa phát tài còn không quên họ, đúng là một cây rau hẹ tốt!

Đột hot của bài viết không ngừng tăng lên, đám Cổ Ngữ cũng nhận được tin tức.

Sau khi xem xong video đăng kèm trong bài viết, đám Cổ Ngữ, Lưu Sách lập tức đến bờ biển Lưu Ly thông qua truyền tống trận trong thành Minh Phủ, bắt đầu thương lượng công việc cụ thể với Hắc Thúy.

..

Trên bờ biển Lưu Ly lúc này, một đám người đang nghiêm túc ngồi thành một vòng tròn bàn luận với nhau.

Những người chơi đều đổ dồn ánh mắt về phía Hắc Thúy đang giải thích cặn kẽ kế hoạch của Hải Vương.

Khi thấy đám người Lưu Sách lúc nào cũng đại biểu bộ tộc người chơi gặp mặt mình, Hắc Thúy lập tức nói hết kế hoạch của Hải Vương, đồng thời cũng nói rõ vấn đề phân phối ích lợi sau khi kế hoạch thành công.

Những người chơi vừa nghe vừa thường xuyên gật đầu, bày tỏ sự tán đồng.

Sau khi nghe Hắc Thúy nói hết kế hoạch của Hải Vương, lúc này Lưu Sách bỗng lên tiếng: "Tôi đã hiểu, ý của ông là chúng tôi sẽ gây sức ép từ bên ngoài, sau đó Hải Vương nghĩ kế chủ động lấy một phần tài nguyên trong quốc khố dùng để tiêu hao trong lúc chiến đấu với chúng tôi. Ổng đã chủ động bỏ tiền, vậy thì các cán bộ trông coi tài nguyên đương nhiên cũng phải móc túi. Sau khi nhận được số vật tư đó, chúng ta sẽ giả vờ chiến đấu, đồng thời để bảo đảm an toàn thì chỗ vật tư đó sẽ tạm thời do chúng tôi bảo quản.

Đến khi diễn xong, chúng tôi sẽ trả lại hết số tiền ban đầu của Hải Vương, còn phần tài nguyên do đám cán bộ cung cấp thì chia thành ba bảy phần, hay lắm!"

Nghe câu này, con cún tức giận đập móng: "Bọn tôi cố gắng phối hợp rau hẹ Hải diễn kịch thế mà chỉ được bảy phần thôi á? Thế thì ít quá rồi đấy!"

"Đúng thế! Rau hẹ Hải thật quá đáng! Bảy phần thì làm được gì? Quá ít, thế này thì không công bằng tí nào!" Diệp Tuyết Nhi cũng phát biểu quan điểm của mình theo con cún.

Hắc Thúy: "…"

Tiếp xúc bao lâu nay, Hắc Thúy vẫn biết rõ "Sắc mặt ghê tởm" cùng với hành vi vô liêm sỉ của bộ tộc người chơi, cho nên lúc này hắn ta không nói gì, chỉ mặt lạnh như tiền nhìn con cún với Diệp Tuyết Nhi, vẻ mặt đờ đẫn.

"Nhìn tôi làm gì? Ông phân xử đi, rau hẹ Hải làm thế quá đáng lắm đúng không?" Con cún tiếp tục nhe răng đấm đất nói.

"Có một thứ gọi là biết điều, lão đại dạy ta thế, ta mong rằng các ngươi có thể suy nghĩ kĩ hàm nghĩa của hai chữ này, rất phù hợp với tình cảnh hiện tại!" Hắc Thúy tiếp tục mặt lạnh như tiền nói.

"Chính xác, tôi cũng thấy Hải Vương chẳng biết điều gì hết! Không ngờ ông cũng nghĩ thế!" Con cún nghiêm túc gật đầu.

Hắc Thúy: "…"

Đối mặt với sự vô liêm sỉ của con cún, Hắc Thúy đã không còn lời nào để nói.

Lần này hắn ta đến đây theo mệnh lệnh của Hải Vương, mà Hải Vương cũng đã cho hắn ta phương án phân phối lợi ích khi đàm phán với bộ tộc người chơi.

Chia thành ba bảy đương nhiên là người chủ đạo kế hoạch là Hải Vương chiếm bảy phần, bộ tộc người chơi chiếm ba phần.

Tuy nhiên để kế hoạch ổn thỏa, Hải Vương cũng cho Hắc Thúy phương án đàm phán khác, tối đa chia thành sáu bốn, Hải Vương sáu phần, bộ tộc người chơi bốn phần.

Thế nhưng Hắc Thúy không thể ngờ được rằng bộ tộc người chơi lại đánh đòn phủ đầu giành trước bảy phần, còn vô liêm sỉ bày tỏ bảy phần quá ít.

Nhìn mà xem, làm người mà lại nói ra câu này được à?

Về phương diện vô liêm sỉ, Hắc Thúy cảm thấy bộ tộc người chơi đã đứng trên đỉnh cao nhất của thế giới âm phủ.

Chung quy những người giãy giụa sinh tồn trong thế giới này đều rất bận rộn, có thể cướp được thì chẳng ai lại đi đàm phán, xưa nay luôn nói chuyện bằng nắm đấm.

Hắn ta thật sự chưa từng thấy ai vô liêm sỉ một cách rõ rệt như bộ tộc người chơi.

Hắn ta nghi ngờ chắc là những thế lực vô liêm sỉ trước kia đều đã bị tiêu diệt hết rồi, cho nên mình mới chưa từng thấy.