Chương 1644 Lời Nguyền Thần Ấn
Trong khoảng thời gian này, đám Hắc Thúy đã dẫn dắt tộc nhân Mutter mau chóng rút lui khỏi Cốt đảo.
Tô Ngân cũng đưa ra yêu cầu cho Hải Vương vào ngay lúc này.
Lần này Hải Vương không mè nheo nữa, lập tức báo tọa độ hải vực.
Nếu tộc nhân đã rút lui khỏi vùng biển, gã ta không còn nỗi lo sau này, việc kế tiếp chính là giải quyết tên Tô thần sứ này.
Lý do khiến gã ta vẫn dùng tính mạng của mình để tranh thủ thời gian cho đám Hắc Thúy kịp thời rút lui không phải chỉ vì sự an toàn của tộc nhân Mutter, mà còn vì làm cho nghi hoặc trong lòng Tô Ngân biến mất.
Lúc này, Tô Ngân rõ ràng đã tin lời gã ta.
Vậy thì kế hoạch thoát thân kế tiếp có thể triển khai được rồi.
⚝ ✽ ⚝
Sau khi Hải Vương báo tọa độ, Tô Ngân lập tức kéo Hải Vương đến bên cạnh, một tay xé rách không gian, sau đó mang Hải Vương bước vào đường hầm không gian.
Sau một lúc hoảng hốt, Hải Vương đã xuyên qua đường hầm không gian, phát hiện mình đã xuất hiện trong hải vực Khuê Long, cũng tức là khu vực tọa độ do chính gã ta cung cấp.
"Dẫn ta đi tìm chúng!" Tô Ngân lạnh lùng nói.
Hải Vương gật đầu, đưa mắt nhìn xung quanh, sau đó tiến về phía hải vực Vọng Hư.
Thấy vậy, Tô Ngân bám theo sát đằng sau.
Thực ra Hải Vương cũng nghĩ tới chuyện dẫn Tô Ngân tới Bắc Kỳ - nơi ở của bộ tộc người chơi.
Thế nhưng làm thế chắc chắn sẽ không khiến Tô Ngân tin tưởng.
Bởi vì hiện tại, bộ tộc người chơi ở Bắc Kỳ chính là thế lực mà ngay cả tổng bộ Hoàng Tuyền cũng hết sức coi trọng. Nếu gã ta cung cấp tọa độ ở Bắc Kỳ, chắc chắn sẽ bị Tô Ngân hoài nghi.
Hơn nữa, giờ đây trong lòng Hải Vương đã có phương pháp giải quyết tốt hơn.
Sau khi dẫn Tô Ngân mau chóng bay về phía trước một chặng đường, Hải Vương bỗng chốc nhảy vào trong biển.
Thấy vậy, Tô Ngân lập tức đi theo.
Xuyên qua từng lốc xoáy ngược dòng dưới đáy biển, hai người không ngừng lặn xuống dưới đáy.
Khoảng mười phút sau, hai người đã xuất hiện trong khu vực kết giới nơi Mạc Tiểu Tân tìm thấy "rượu Cầu Hồn" ban đầu.
Sau khi chạm đất, Tô Ngân đưa mắt nhìn xung quanh. Lúc này hắn ta đã tin vào lời nói của Hải Vương.
"Ảnh tộc ở đâu?!"
"Ở đây có một đường hầm không gian. Họ đang trốn ở bên kia đường hầm!" Nói rồi, Hải Vương bước đến trước hai cây cột đầu rồng, nhẹ nhàng vỗ lên thân cột, nhất thời một đường hầm không gian xuất hiện.
Thấy đường hầm không gian, Tô Ngân nở nụ cười tàn nhẫn.
Quân đoàn Ảnh Tử mạnh nhất của Ảnh tộc ngày xưa đều đã chết hết. Mặc dù bên kia đường hầm không gian có khả năng tồn tại nguy hiểm, nhưng trong mắt Tô Ngân đều không đáng nhắc đến.
"Ngươi vào trước đi!" Tô Ngân nói.
Hải Vương gật đầu, cất bước vào trong đường hầm, Tô Ngân bám sát theo sau.
⚝ ✽ ⚝
Khoảnh khắc Tô Ngân vừa đặt chân vào đường hầm không gian, các chiến sĩ Ảnh tộc ngủ say trong cung điện dưới lòng đất đột nhiên mở mắt.
⚝ ✽ ⚝
Khi Hải Vương vừa dẫn Tô Ngân bước vào đường hầm không gian, quân đoàn Ảnh Tử đã cảm ứng được hơi thở của chủ nhân mới "Hải Vương" của họ.
Cùng lúc đó, bên cạnh hơi thở này, họ còn phát hiện một hơi thở vô cùng quen thuộc.
Thương hội Hoàng Tuyền, kẻ thù suốt đời của họ.
Cho dù đã chết, họ vẫn chưa bao giờ quên mối thù năm xưa.
Thế là toàn bộ quân đoàn Ảnh Tử lập tức bị cưỡng chế thức tỉnh.
Lúc này, Hải Vương và Tô Ngân cũng đã vượt qua đường hầm không gian, bước vào hang động đầy "hoa Cầu Hồn".
Tô Ngân đưa mắt nhìn xung quanh. Hắn ta có thể cảm nhận được hơi thở quen thuộc của Ảnh tộc ở trong này.
Vẻ mặt Tô Ngân dần dần trở nên dữ tợn, biết Hải Vương không lừa hắn ta.
Không chờ Hải Vương phản ứng lại, hắn ta đã bắt lấy Hải Vương nhảy ra khỏi hang động, chạy thẳng tới đại sảnh lăng mộ, nơi hơi thở truyền đến.
Song khi thấy rõ mọi thứ trước mắt, vẻ mặt tàn nhẫn của Tô Ngân hoàn toàn biến mất, mặt trắng bệch không còn giọt máu.
Trong tưởng tượng của hắn ta, nơi này đáng lẽ phải là nơi ở của hậu duệ Ảnh tộc. Nhưng bây giờ hắn ta lại không thấy bất cứ một người sống nào, chỉ cảm nhận được tử khí dày đặc. Đồng thời hắn ta còn nhìn thấy rất nhiều gương mặt quen thuộc trong trí nhớ.
Đưa mắt nhìn quanh, chiến sĩ Ảnh tộc xếp hàng đông nghìn nghịt như thể đang chờ tiếng kèn chiến đấu vang lên.
Mọi thứ đều không phù hợp với cảnh tượng trong trí nhớ của Tô Ngân.
Tới tận bây giờ, hắn ta vẫn còn nhớ rõ đáng lẽ đám chiến sĩ này đều bị tiêu diệt hết rồi mới đúng, chỉ còn lại bộ phận thân thể, thậm chí một thi thể hoàn chỉnh cũng không có.
Nhưng tại sao giờ đây chúng lại mặc áo giáp đen, đứng ngay ngắn trước mặt mình…
"Tô… Ngân… Ta nhớ rõ ngươi!" Lúc này, một chiến sĩ đứng ngay hàng trước trong quân đoàn Ảnh Tử đột nhiên mở mắt, đôi mắt đen tối nhìn chằm chằm Tô Ngân, tử khí trên người dần dần dày đặc.
Thấy gương mặt quen thuộc, trong lòng Tô Ngân kinh hãi đến tột độ. Hắn ta lập tức quay sang nhìn Hải Vương, vẻ mặt dữ tợn nói: