← Quay lại trang sách

Chương 1657 Ngã Rẽ Định Mệnh

Khi Thụ Tôn Giả vừa hiện thân, Ma Viên Tôn Giả đang tu luyện đã cảm ứng được sinh cơ hùng hồn đột nhiên xuất hiện.

Hắn ta đưa mắt nhìn về phía Tây, phán đoán vị trí cụ thể của hơi thở đó.

Trong lúc cảm ứng, sinh cơ hùng hồn mau chóng từ phía Tây tiến đến nơi này. Khi Ma Viên Tôn Giả mở mắt ra, hắn ta phát hiện một lão giả lưng gù, trông có vẻ gầy yếu đang đứng trước mặt mình.

"Ngươi là kẻ nào? Đến tìm ta có việc gì?" Ma Viên Tôn Giả nhếch miệng cười hỏi, trong lòng không hề hoảng sợ chút nào.

"Ta đến từ hải vực trung tâm Hoàng Tuyền, người ngoài gọi ta là Thụ Tôn Giả!" Thụ Tôn Giả đáp lời, sắc mặt vẫn thản nhiên như trước, không vui cũng không buồn.

"Ngươi là người của thương hội Hoàng Tuyền… Xem ra tới đây để trả thù cho tên dùng kiếm kia đúng không?" Nghe thấy Thụ Tôn Giả nói mình đến từ hải vực trung tâm Hoàng Tuyền, Ma Viên Tôn Giả đột nhiên nhớ tới vị Cổ Thần đã bị mình giết chết.

Thụ Tôn Giả không đáp lại, chỉ nhìn Ma Viên Tôn Giả nói: "Có thể chỉ giáo cho ta một phen được không?"

"Nếu ngươi cũng muốn chết thì ta sẽ toàn thành cho ngươi!" Ma Viên Tôn Giả cười dữ tợn trả lời Thụ Tôn Giả.

Trong mắt hắn ta, Thụ Tôn Giả tới để trả thù, vậy thì không cần nói nhảm làm gì, chỉ cần giết chết là được!

Nghĩ tới đây, Ma Viên Tôn Giả vẫy tay một cái, gậy sắt màu đen cắm ở cách đó không xa nhất thời run rẩy bay lên không trung, sau đó đã bị Ma Viên Tôn Giả nắm trong tay.

"Khoan đã!"

"Chuyện gì?" Ma Viên Tôn Giả nhíu mày hỏi.

"Trước khi bắt đầu, hãy cho các tộc nhân trên người ngươi rời đi trước đã, đừng để họ bị chiến đấu lan tới!"

Nghe thấy câu này, sắc mặt Ma Viên Tôn Giả trở nên quái dị, không tài nào hiểu nổi Thụ Tôn Giả đến để trả thù mà lại có suy nghĩ như vậy.

Ma Viên Tôn Giả hừ lạnh một tiếng, cơ thể run lên, nhất thời vô số Vượn Ma rơi xuống bên dưới như một cơn mưa.

Sau đó Ma Viên Tôn Giả lại phất tay xé rách không gian, hút hết tất cả Vượn Ma vào bên trong.

Chờ đến khi làm xong chuyện này, Ma Viên Tôn Giả mới đưa mắt nhìn Thụ Tôn Giả với vẻ mặt khiêu khích.

Thụ Tôn Giả không nói một lời, chỉ siết chặt nắm đấm, nhất thời pháp tắc quyền ý sôi trào, từng đạo phù văn pháp tắc quấn trên cánh tay phải, sinh cơ hùng hồn tản ra xung quanh khiến Ma Viên Tôn Giả cũng phải rung động.

Chiến đấu bùng nổ vào giờ khắc này.

Người ra tay trước là Ma Viên Tôn Giả.

Cây gậy sắt màu đen đột nhiên biến thành muôn vàn ảo ảnh, kéo theo vô số bóng mờ đập mạnh về phía Thụ Tôn Giả.

Trước mặt cây gậy sắt màu đen đó, Thụ Tôn Giả trông nhỏ bé như một con kiến. Nhưng khi lão tung cú đấm tay phải ra, thế giới đều bị biến thành màu xám trắng, dường như tất cả sinh cơ xung quanh đều bị nắm đấm phải của lão hút mất hết.

Khi cú đấm này va chạm với gậy Thái Thanh của Ma Viên Tôn Giả, gió mạnh lập tức gào thét, tiếng không gian bị xé rách không ngừng vang lên từ vị trí va chạm.

Nụ cười dữ tợn của Ma Viên Tôn Giả lập tức biến mất.

Bởi vì hắn ta phát hiện lực lượng của Ma Viên Tôn Giả không hề thua kém hắn ta, thậm chí còn mạnh hơn một chút.

Đây là lần đầu tiên Ma Viên Tôn Giả gặp phải đối thủ mạnh mẽ đến thế kể từ khi trở thành Cổ Thần.

Trước đó ngay cả lực lượng của Thi Thần cũng không thể chống lại hắn ta.

Hắn ta không tài nào tưởng tượng ra tại sao trong thân thể lưng gù đó lại cất chứa lực lượng đáng sợ nhường này.

"GRUHHH!" Giờ khắc này, Ma Viên Tôn Giả cũng trở nên nghiêm túc. Hắn ta cất tiếng rống giận, cơ bắp toàn thân nổi lên, lực lượng đều rót vào trong gậy Thái Thanh để có thể ngăn cản Thụ Tôn Giả.

Lần này hắn ta chiếm được ưu thế trên lực lượng, đè Thụ Tôn Giả đẩy xuống bên dưới.

Nhưng ưu thế của hắn ta còn chưa kéo dài được bao lâu thì Thụ Tôn Giả đột nhiên thò tay trái, siết thành nắm đấm rồi đấm mạnh lên gậy Thái Thanh.

Hai quyền đồng thời được huy động, lực lượng khủng bố trực tiếp hất bay Ma Viên Tôn Giả, khiến hắn ta ngã ầm ầm xuống mặt đất.

Thất bại trong lúc giao chiến khiến Ma Viên Tôn Giả hoàn toàn nổi giận. Thân thể hắn ta đột nhiên biến mất tại chỗ, sau đó xuất hiện bên cạnh Thụ Tôn Giả, gậy Thái Thanh lại vụt xuống.

Giờ khắc này, từng đường vân pháp tắc xuất hiện trên thân gậy Thái Thanh theo nhịp tấn công của Ma Viên Tôn Giả.

"Ầm!"

Nắm đấm và gậy sắt lại lần nữa va chạm vào nhau.

Sóng năng lượng điên cuồng lan tràn ra xung quanh. Dưới một kích này, không gian dần dần vỡ nát như một tấm kính thủy tinh, mãi mà không thể tự lành lặn, dường như nó đã bị lực lượng này áp chế.

Dưới một kích này, Thụ Tôn Giả cũng bị đập lún xuống dưới lòng đất.

Ma Viên Tôn Giả không chờ cho Thụ Tôn Giả ngoi dậy. Hắn ta giơ gậy Thái Thanh giã xuống bên dưới, đâm xuyên qua mặt đất nhắm ngay phía Thụ Tôn Giả.