← Quay lại trang sách

Chương 1661 Lời Nguyền Thái Thanh

Trời đất, lão già họm hẹm biến thành anh trai bảnh bao, chẳng lẽ cây gậy đó chính là gậy cho ta xinh đẹp thất truyền đã lâu?"

"Người xấu từ nhỏ như tôi bỗng nhiên muốn xông lên ăn một gậy quá. Hiệu quả thẩm mỹ quả thực nghịch thiên!"

"Một gậy này trực tiếp giúp Thụ Tôn Giả xóa nick nặn lại gương mặt khác… Emmm ~ Đỉnh vãi!"

"Giang hồ giang hồ, Ma Viên Tôn Giả, táo bạo online phẫu thuật thẩm mỹ thu phí, ổng có thể đi làm ăn ở Minh Phủ rồi đó (Cười ha ha)"

"Nếu tới Minh Phủ mở salon thẩm mỹ thì một gậy này ít ra cũng phải thu 2000 hồn tệ chứ nhỉ? (Cười ha ha)"

⚝ ✽ ⚝

Tán gẫu dần dần trở nên nhí nhố…

Có thể nói những người chơi đều sợ ngây người trước cảnh tượng này.

Cua gắt lại rồi cua gắt, khi họ cho rằng Thụ Tôn Giả tất thắng thì Ma Viên Tôn Giả đột nhiên giết chết Thụ Tôn Giả, song khi họ rằng cuộc chiến đã kết thúc thì Thụ Tôn Giả lại hồi sinh full HP ngay tại chỗ.

Chiến đấu tới bây giờ khiến những người chơi xem đã ghiền, phim kỹ xảo điện ảnh cũng không kích thích bằng cái này.

Đồng thời trong lòng người chơi đều có một ý niệm, nếu mình cũng mạnh được như thế thì tốt rồi.

Ma Viên Tôn Giả cũng sợ ngây người vì cảnh tượng diễn ra trước mắt mình.

Năng lực chữa trị không giới hạn của hắn ta bắt nguồn từ gậy sắt, nhưng không phải là không có nhược điểm, không thể sử dụng với vết thương trí mạng.

Nhưng Thụ Tôn Giả chỉ dựa vào thân xác lại không có nhược điểm đó, biểu diễn một màn khiến Ma Viên Tôn Giả biết cái gì mới gọi là bất diệt thực sự!

Song dù vậy, Ma Viên Tôn Giả vẫn không chịu nhận thua.

Kể từ khi đúc nên trái tim cường giả, trong lòng hắn ta chưa bao giờ có chữ "thua".

Gậy Thái Thanh phát ra ánh sáng nhắm ngay mặt của Thụ Tôn Giả như một tia sấm màu xanh.

"Đùng!" Một tiếng vang ầm ì.

Lần này Thụ Tôn Giả chỉ cần dùng tay phải đã ngăn cản được một kích này, ngược lại giữ chặt lấy gậy Thái Thanh của Ma Viên Tôn Giả.

Sau đó lão vung nắm đấm tay trái đấm thật mạnh lên gậy sắt.

Ma Viên Tôn Giả tức khắc cảm nhận được một luồng lực lượng hùng hồn truyền đến từ đầu kia của gậy sắt, hai tay không khỏi run lên vì chấn động truyền tới.

Thế nhưng hắn ta vẫn nắm chặt lấy gậy sắt.

"Đùng!" Lại thêm một cú đấm chấn động khiến hổ khẩu của Ma Viên Tôn Giả rách toang, máu tươi tăng tung tóe.

"Đùng! Đùng! Đùng!"

Thấy vậy, Thụ Tôn Giả liên tục tung quyền, quyền ảnh xuất hiện đầy trời, đều đấm trúng vào gậy Thái Thanh.

Lần này Ma Viên Tôn Giả không thể giữ được gậy sắt, bị lực lượng mạnh mẽ này hất bay ra ngoài, ngã thật mạnh xuống mặt đất.

Mặc dù đã thoát khỏi bàn tay của Ma Viên Tôn Giả, song gậy Thái Thanh vẫn không ngừng run rẩy, dường như muốn trốn thoát sự khống chế của Thụ Tôn Giả.

Lần này Thụ Tôn Giả thả gậy sắt ra, sau đó song quyền tích trữ lực lượng rồi đồng thời tung ra.

Pháp tắc quyền ý xuất hiện, một hòn đảo khổng lồ trên biển xuất hiện trong quyền ảnh mờ ảo, sau đó nện thật mạnh lên gậy sắt khiến nó đâm vào sâu bên trong lòng đất.

Một con hổ dữ toàn thân bốc cháy ngọn lửa màu xanh lá nhảy ra từ trong hòn đảo, chạm chân xuống mặt đất.

"GRUHH!" Hổ dữ rít gào, hai móng xé toạc mặt đất, xông về phía gậy Thái Thanh ở sâu trong lòng đất, giam cầm không cho nó thoát đi.

Tới lúc này, có vẻ như trận chiến đã kết thúc, Thụ Tôn Giả chậm rãi bay xuống trước mặt Ma Viên Tôn Giả, giơ nắm đấm tay phải lên.

Lần này Ma Viên Tôn Giả không được gậy Thái Thanh giúp đỡ, dường như kết cục đã được định sẵn.

Nhìn vẻ mặt hờ hững của Thụ Tôn Giả, Ma Viên Tôn Giả cười thê thảm: "Ngươi đã thắng, đã báo thù thành công!"

Thụ Tôn Giả không nói một lời, đấm một phát thật mạnh về phía Ma Viên Tôn Giả.

Ma Viên Tôn Giả nhắm mắt lại, nhưng cảm giác đau đớn trong tưởng tượng không xuất hiện. Lúc hắn ta mở mắt ra thì lại phát hiện nắm đấm của Thụ Tôn Giả đang dừng lại ngay trước mặt mình.

"Tại sao lại không giết ta?" Giờ khắc này, Ma Viên Tôn Giả bỗng cảm thấy vô cùng phẫn nộ, bởi vì hắn ta nhìn thấy một tia thương hại trong mắt Thụ Tôn Giả.

"Sống sót vốn đã gian nan, có thể tu luyện tới trình độ này lại càng phải trải qua muôn vàn đau khổ, tiếp tục sống chẳng lẽ không tốt hơn sao?" Thụ Tôn Giả chậm rãi nói.

"Vớ vẩn! Cường giả nắm giữ tính mạng của kẻ yếu mới là chân lý! Ngươi mạnh hơn ta, cho nên ngươi có thể nắm giữ tính mạng của ta!" Ma Viên Tôn Giả lập tức hét lên.

Lời nói của Ma Viên Tôn Giả cũng là những gì hắn ta đã từng trải qua.

Cũng như ngày xưa Thi tộc nắm giữ tính mạng của bộ tộc Vượn Ma bọn họ. Thực lực mạnh mẽ thì có thể nô dịch những kẻ nhỏ yếu. Khi hắn ta đủ mạnh, tính mạng của thành viên Thi tộc cũng chỉ là đồ chơi nằm trong tay hắn ta mà thôi!

"Cường giả ư? Ngươi có biết định nghĩa cường giả là gì không?" Thụ Tôn Giả lắc đầu thở dài.