Chương 1664 Kế Hoạch Đảo Ngược
Thấy vậy, Thụ Tôn Giả mỉm cười gật đầu. Lão biết Ma Viên Tôn Giả đã thành công, hoàn toàn thoát khỏi sự thao túng của gậy Thái Thanh.
"Ngươi đã làm được. Ta không nhìn lầm ngươi!"
Ma Viên Tôn Giả phức tạp nhìn Thụ Tôn Giả: "Rõ ràng ta đã giết bạn của ngươi, tại sao ngươi lại không giết ta?"
"Hắn chỉ chết, không có nghĩa là không còn tồn tại. Chờ đến khi thần ấn của hắn đầu thai lại ở Lục Đạo Luân Hồi, hắn sẽ có một hành trình mới!"
Nghe câu này, Ma Viên Tôn Giả im lặng.
Cho dù tới tận bây giờ, hắn ta vẫn không tài nào hiểu nổi tại sao Thụ Tôn Giả lại đối xử với mình như thế.
"Nếu được, ta có một lời thỉnh cầu." Lúc này, Thụ Tôn Giả nói.
Ma Viên Tôn Giả không khỏi ngẩn ra, sau đó lên tiếng: "Ta nợ ngươi. Ngươi cứ nói đi!"
"Sau này nếu gặp phải chiến đấu ở trình độ này, cho dù cuối cùng giành được thắng lợi, ngươi cũng nên để lại một con đường sống cho đối phương!"
"Tại sao?" Ma Viên Tôn Giả không nhịn được cau mày.
"Những cường giả đó đều đại biểu cho tương lai!" Thụ Tôn Giả mỉm cười nói.
Nghe thấy câu nói này, lại liên tưởng tới lúc trước Thụ Tôn Giả từng nói "Sống sót không dễ", hắn ta bỗng phát hiện góc độ nhìn vấn đề của Thụ Tôn Giả đã sớm đứng trên cách cục của toàn bộ âm phủ.
Giờ khắc này, cuối cùng hắn ta đã hiểu tại sao Thụ Tôn Giả lại nói đứng trong một góc tranh cường háo thắng căn bản không phải là tự do chân chính.
Ma Viên Tôn Giả bỗng hiểu được, hắn ta hiểu tự do mà Thụ Tôn Giả theo đuổi là gì.
Kẻ địch của tự do trong suy nghĩ của lão chính là bầu trời trên đỉnh đầu họ…
Cách cục khác biệt, góc độ quan sát vấn đề khác biệt, phương pháp giải quyết vấn đề càng khác biệt.
Nhìn Thụ Tôn Giả, trong lòng Ma Viên Tôn Giả chợt nảy sinh tôn kính.
Đây là một cường giả chân chính. Cái lão đang nhìn là tương lai, là tương lai của toàn bộ thế giới âm phủ.
⚝ ✽ ⚝
Chiến đấu đến lúc này dường như đã khép lại.
Trận chiến cấp bậc Cổ Thần này khiến những người chơi xem đã ghiền.
Nhất là đối kháng chính diện, từng cú đấm thẳng vào da thịt hoàn toàn khơi dậy quyết tâm tăng cường thực lực của người chơi.
Bởi vì những người chơi đều muốn sở hữu lực lượng như thế.
Những người chơi vô cùng mong chờ vào tương lai.
Thế nhưng chiến đấu bỗng nhiên kết thúc vào lúc này, Thụ Tôn Giả lại còn bắt đầu trò chuyện với Ma Viên Tôn Giả, những người chơi nhất thời ngây ra không hiểu ra sao.
Họ không tài nào hiểu nổi vừa rồi hai người kia còn đánh nhau hung ác thế mà sao bây giờ lại không đánh nữa.
Chẳng lẽ nghỉ ngơi giữa trận?
Vì thế những người chơi vừa tán gẫu trong phòng livestream, vừa mong chờ trận đại chiến siêu cấp này phân ra thắng bại cuối cùng.
Nhất là đám người chơi đặt cược Thụ Tôn Giả tất thắng, thua ăn kít kia, trong lòng đã vội vã muốn tag mấy đứa dám chơi cá cược với mình để xem bọn nó livestream ăn kít.
Thú vui của ngươi chơi vừa đơn giản lại vừa nhàm chán như thế đấy.
Thế nhưng chờ đợi một lát, chiến đấu vẫn không hề bùng nổ, ngược lại Ma Viên Tôn Giả bắt đầu đau đớn gào thét.
Thế là những người chơi bàn tán xôn xao trong phòng livestream, có vẻ rất khó hiểu không biết Ma Viên Tôn Giả đang bị làm sao.
Có người đoán Ma Viên Tôn Giả bị Thụ Tôn Giả đánh cho nội thương, bây giờ thương thế đang bùng nổ.
Cũng có người đoán Ma Viên Tôn Giả không cam lòng thất bại nên dùng phương thức này để giải tỏa.
Trong đó, một người chơi đưa ra suy đoán được đa số người chơi tán thành.
Theo lời người chơi này thì Thụ Tôn Giả đang triển khai chiến đấu trên tinh thần với Ma Viên Tôn Giả.
Mặc dù chúng ta không nhìn thấy gì hết, nhưng đoán chắc là cực kỳ ác liệt.
Hơn nữa xem tình huống này, có vẻ như Thụ Tôn Giả lại giành được ưu thế áp đảo Ma Viên Tôn Giả trên phương diện tinh thần.
Nhìn Ma Viên Tôn Giả gào thét đau đớn cỡ đó là biết.
⚝ ✽ ⚝
Thấy người chơi bàn tán trong phòng livestream, Lục Vô không khỏi cạn lời.
Tụi bay giỏi hoang tưởng thế sao không đi viết tiểu thuyết ở Khởi Điểm đi!
⚝ ✽ ⚝
Dựa vào ý chí bất khuất ẩn chứa bên trong huyết mạch, Ma Viên Tôn Giả đã thoát khỏi sự khống chế của gậy Thái Thanh.
Lúc này, trong lòng hắn ta tràn ngập cảm kích đối với Thụ Tôn Giả.
Nếu không phải là Thụ Tôn Giả, giờ đây hắn ta cũng như tộc nhân ngày xưa bị Thi tộc nô dịch mà không tự biết, thậm chí còn cảm thấy đó là lẽ đương nhiên.
Cũng bị khống chế, không có chút ý định phản kháng nào.
Lúc này, Thụ Tôn Giả quay sang nhìn bên phải, lập tức vươn tay ra vẫy gọi, nhất thời mặt đất rung chuyển, một con hổ dữ màu xanh lá xé rách mặt đất, ngậm cây gậy sắt màu đen kia hiện lên, đi đến bên cạnh Thụ Tôn Giả.
Thụ Tôn Giả nhận lấy gậy sắc màu đen trong miệng hổ dữ, gương mặt dần trở nên nghiêm túc.
Mặc dù lão không có vũ khí, nhưng hai nắm đấm của lão đã từng bẻ gãy không biết bao nhiêu thần binh lợi khí.