← Quay lại trang sách

Chương 1665 Vực Thẳm Biển Cả

Nhưng cây gậy sắt màu đen này lại chống cự lại mỗi lần lão ra tay, lão cảm thấy điều đó có liên quan tới sự kỳ lạ của nó.

Ngay vừa rồi, lúc Ma Viên Tôn Giả triệt để nổi giận ra tay với lão, lão nhớ rõ có liên quan tới việc cây gậy màu đen bị tróc ra một mảnh gỉ sắt, lộ ra khí tức khiến ngay cả lão cũng phải thay đổi sắc mặt.

Dường như đó là lực lượng không tồn tại trong thế giới âm phủ.

Chẳng qua bây giờ gậy sắt màu đen lại khôi phục về hình thái không hề đáng chú ý, tia sáng màu bạc xanh cũng bị che giấu ở bên trong.

Thụ Tôn Giả rất muốn thăm dò cho rõ ràng chuyện này, thậm chí trong lòng đã có phỏng đoán.

Phương hướng phỏng đoán của lão chính là thiên giới.

Thực tế lão đã sớm biết chuyện thiên giới gài quân cờ vào âm phủ, thậm chí từng tự tay nhổ mấy thế lực do thiên giới gài vào âm phủ.

Nếu lão đoán không nhầm, cây gậy này rất có khả năng cũng là một trong những quân cờ do thiên giới cố ý gài vào âm phủ.

Nghĩ đến đây, Thụ Tôn Giả siết chặt nắm tay, nhập thể với hổ dữ rít gào, chợt tung ra nắm đấm tay phải.

Thụ Tôn Giả không hề giảm bớt lực lượng trong cú đấm này, lốc xoáy ngược dòng không gian lập tức hình thành ở nơi va chạm, bắt đầu xé rách cánh tay của Thụ Tôn Giả và gậy Thái Thanh.

Thân thể Thụ Tôn Giả vẫn đứng sừng sững không nhúc nhích, lực lượng trên cánh tay phải không ngừng tăng mạnh.

"Ting!" Một tiếng động giòn giã vang lên, gậy sắt màu đen run rẩy, tróc ra một mảnh rỉ sắt, lại để lộ một phần bản thể màu bạc xanh.

Thấy vậy, Thụ Tôn Giả lập tức rụt tay lại rồi tiếp tục tung quyền.

Trong quá trình lần lượt va chạm, vết rỉ sắt bên ngoài gậy sắt màu đen càng ngày càng ít, dần dần để lộ bản thể.

Màu xanh và màu bạc hòa lẫn với nhau, lập lòe rồi thay đổi màu sắc, hai đầu đều có đường vân hoa sen, một đầu gậy còn khắc chữ "Thượng".

Thấy chữ này, Thụ Tôn Giả cau mày suy nghĩ, sau đó sắc mặt chợt thay đổi.

Lão bỗng nghĩ tới chủ nhân của cây gậy này là ai.

Đó là kẻ mà lão căn bản không thể trêu vào, thậm chí là nhân vật mà ngay cả ba vị Đại Đế chấp chưởng âm phủ cũng phải kiêng kỵ.

Thế nhưng Thụ Tôn Giả vẫn không buông tha cho gậy Thái Thanh đang không ngừng giãy giụa, ngược lại trong lòng còn nảy sinh ý định phá hủy nó.

⚝ ✽ ⚝

Trên thiên giới, chốn Thiên Đạo lúc này.

Mây mù mờ mịt bao phủ ao nước, hoa sen ở khu vực trung tâm đang nở rộ, mà Thái Thượng đang chữa thương ở bên trong cũng mở mắt ra.

Giờ đây sắc mặt hắn ta lạnh lùng, ánh mắt lập lòe không rõ.

Hắn ta vốn tưởng rằng dựa vào Ma Viên Tôn Giả đã bị gậy Thái Thanh khống chế thì có thể âm thầm tiêu hao lực lượng của thế giới âm phủ, nhưng không ngờ Vượn Ma đã bị gậy Thái Thanh nô dịch lại thoát khỏi gông xiềng, thậm chí loại bỏ dấu ấn tín ngưỡng của hắn ta.

Mọi chuyện đều vượt qua dự đoán của hắn ta.

"Huyết thống của Địa Tạng ư? Không ngờ sau khi ngươi chết, huyết mạch của ngươi vẫn được truyền thừa cho đời sau, quả nhiên là mầm tai họa!"

Ánh mắt Thái Thượng lập lòe, cuối cùng tất cả cảm xúc đều giấu kín trong đôi mắt, lại trở nên lạnh lùng vô tình.

"Nếu đã bị phát hiện rồi thì hãy trở về đi!"

Sau khi lẩm bẩm lời này, hoa sen khép cánh lại, Thái Thượng lại tiến vào trạng thái tu luyện chữa thương.

Hắn ta chờ đợi khoảnh khắc khôi phục triệt để…

⚝ ✽ ⚝

Trong cõi thứ hai Địa Ngục Đạo lúc này, Thụ Tôn Giả vẫn đang tiếp tục phá hủy gậy Thái Thanh.

Nhưng bất kể lão ra tay kiểu gì, gậy Thái Thanh cũng chỉ run rẩy chứ không hề có dấu hiệu bị hư hao.

Đúng lúc này, thân gậy bỗng rung lên, bùng nổ lực lượng khó có thể tưởng tượng. Nó đẩy Thụ Tôn Giả ra, bỗng nhiên bay lên trên trời.

Thụ Tôn Giả bị nó đẩy lùi về sau, thấy vậy thì lập tức vươn tay chộp về phía gậy Thái Thanh đang bay lên cao.

Cánh tay của lão xé rách không gian, mau chóng xuất hiện bên cạnh gậy Thái Thanh đã bay ra xa, giữ chặt thân gậy không cho nó chạy thoát.

Hai luồng lực lượng nhất thời so đấu sức mạnh.

Lần này dù gậy Thái Thanh giãy giụa cỡ nào, Thụ Tôn Giả cũng không chịu thả tay.

Từ tĩnh mạch nổi lên cánh tay có thể thấy được Thụ Tôn Giả phải dùng hết lực lượng toàn thân thì mới có thể giữ lại gậy Thái Thanh không cho nó chạy thoát.

Trong quá trình so đấu, bên ngoài gậy Thái Thanh lại bùng nổ lực lượng tương tự như lúc trước, ý đồ đẩy Thụ Tôn Giả ra ngoài.

Thấy vậy, Thụ Tôn Giả hừ lạnh một tiếng, chân đạp lên mặt đất, cơ bắp trên cánh tay chợt thít chặt.

Sinh cơ dạt dào sôi trào trong cơ thể, lực lượng bùng nổ trong thoáng chốc khiến gậy Thái Thanh lùi lại một khúc, thậm chí ngăn cản lực chấn động của gậy Thái Thanh.

Lần này gậy Thái Thanh không thể ngăn cản lực lượng của Thụ Tôn Giả, dần dần trượt xuống dưới.

Sau khi tích trữ lực lượng bùng nổ, kẽ hở không gian bị gậy Thái Thanh xuyên qua xuất hiện bên cạnh Thụ Tôn Giả.