LỜI THƯA
*Thưa các bạn, thưa các độc giả thân mến
Mỗi hành trình một đời người trú ngụ trên trần gian đều chứng nghiệm muôn màu muôn vẻ của sinh lão bệnh tử, của thành trụ hoại diệt cái ấy khái niệm của Phật giáo là thường hằng. như thế thường hằng là hành trình đi của một kiếp người trú ngụ trên trần gian, bao giờ quay về với cõi vĩnh hằng là hết một hành trình, hết thực chứng thường hằng. Như vậy thường hằng là bất biến trong cõi vô thường.
Khi đã giáp một vòng mưa nắng hoa giáp, sự chứng nghiệm của đời người đã khá dày, khá đầy đủ trong cuộc làm người trước dâu bể cuộc đời đa đoan, đa gian nan và thường họ quay về với cõi tâm linh để tìm cho mình với chốn an bình cho tâm thể, tôi cũng vậy, với triết lý Phật giáo mênh mông bát ngát mà tôi may mắn dự phần nghiên cứu, nghiền ngẫm, công phu tu tập tôi nhận ra rằng chỉ nương vào diệu pháp ấy là đã nhẹ nhàng cho tâm thức lẫn tâm thể và cảm thấy thật bình yên trong đối đãi cho từng mỗi mỗi người trong thế gian muôn mặt.
Tôi nghĩ rằng thời nào thì sông vẫn chảy, thời nào ngày vẫn trôi và thời nào mùa cũng đi như nhau, chúng ta hiện hữu trong cõi sinh diệt vô biên làm sao mà cưỡng lại được qui luật vô thường ấy, thù ghét hay giận hờn, oán trách chỉ làm cho ta thêm mõi mệt, phiền trược khổ não mà thôi chỉ có mở rộng vòng tay đối đãi bằng thương yêu dẫu chưa được trìu mến cũng đem lại lợi lạc và bình yên cho tâm thức và thể xác "Bâng khuâng trên nhánh sông băng/ sao bằng tắm gội thường hằng pháp luân/ diệu thay dưới cội vô ngần" nếu chưa hài lòng với sự đối đãi với ai đó nhẹ tránh sang bên, có ai bảo mình dại dột hay hiền ngu đâu nào và nếu có như vậy cũng chẳng sao "Đi về gặp chuyện bất bình/ tránh qua ai bảo tâm mình hiền ngu" lòng lại nhẹ tênh dẫu có lênh tênh gợn chút sóng buồn,
Trường ca: CHƠI GIỮA THƯỜNG HẰNG được chia ra 10 chương để các bạn và độc giả dễ nhận dạng từng hoàn cảnh đối đãi với tha nhân trong mỗi hành trình gặp nhau, làm sao nói cho hết chuyện đối đãi cuộc đời với cảm xúc đến đâu tôi viết đến đó trong vô cùng vô tận của trần gian vô biên.
Dẫu gì thì đây là tập thơ viết về thiền thi, bằng thể loại thuần chất thơ lục bát Việt vẫn còn nhiều điều mà kiến giải của tôi còn hạn chế về thiền đạo, bời vốn nó to lớn quá, mênh mông quá, hy vọng là các bạn hay độc giả khi đọc xong thi tập nầy các bạn cũng có dăm ba phút vui vì lẫn trong những con chữ của thi tập nầy hoàn cảnh của mình hình như cũng được phản chiếu qua sự hiển hiện trong một vài hoàn cảnh nào đó.
Văn chương là thú chơi tao nhã, là nghiệp của mỗi thi nhân và tôi viết CHƠI GIỮA THƯỜNG HẰNG như sự trả nghiệp chân thành mà chính mình tự chọn lấy trong hành trình đời sống của trần gian.
Rất mong sự lượng thứ của các bạn và các độc giả vì tình văn nghệ mà hoan hỉ trong cái nhìn thiền thi qua lăng kính ngôn ngữ của bản thân tác giả.
Kính,
NGÃ DU TỬ
SÀI GÒN cuối xuân Đinh Dậu 2017