← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 9 Chuyển Hóa

Pháp ngôn chuyển hóa bàn chân

An nhiên cư trú giữa thân tâm hồng

Mặc đời trong đục, bão giông

Có đi có đến, không mong không cầu

Ngày dài cho đến canh thâu

Vui chân sãi bước qua cầu đợi trăng

Hẹn nhau lên tận cung Hằng

Thưởng hoa, ngắm trái thơm vàng ngát hương

Vui trong tự tại ngàn phương

Xanh cành tươi nhánh thanh lương ngạt ngào

Hòa cùng trời đất trăng sao

Gặp nhau thêm một câu chào nghĩa nhân

Cúi đầu muôn lạy thâm ân

Tình như sau trước lối gần đường quen

Tịnh tâm mà gửi trước đèn

Nhiếp tâm đãnh lễ lời văn thiện lành

Thiết tha cùng đất trời xanh

Trăng sao cùng với gió lành, lành thay

Áo người mong thắm cuộc ngày

Chân người mong mở lối đầy nhân tâm

Vượt qua gian khổ mê lầm

Tay người còn rõ nét xuân một thời

Tấc lòng thư thái rong chơi

Chơn tâm đã nở ngời ngời ánh dương

Mai sau thâm tạ mười phương

Hòa cùng nhật nguyệt ngát hương cõi đời

Trái tim từ ấy lên ngôi

Ta về tự tại bên đồi an nhiên

Vui thay từng giấc mộng hiền

Yêu đời, yêu đạo, yêu triền núi sông

Nụ thơm nở giữa trời hồng

Cùng theo gió mới cứ lồng lộng bay

Ngát hương tại cuộc đời nầy

An nhiên ca hát từ tay mỗi người

Đang là hạnh phúc nhất đời

Kết bè thanh thản rong chơi suối ngàn