CHƯƠNG 84
Alex chưa bao giờ có con gái, có lẽ vì thế anh chẳng băn khoăn gì về Penny - đầu tiên là đám cưới của cô, sau đó là chuyện cô ly dị.
Trong tâm trí một người chưa từng được làm bố là anh, Penny gần như một đứa con gái nhỏ. Chắc chắn là cô chỉ trẻ so với những người mà anh quen, cho dù thỉnh thoảng là quen từ lúc chào đời. Nhói lên trong anh sự ghen tuông của người cha - ít nhất Alex cũng thầm nhủ với mình rằng đó là sự ghen tuông của người cha - khi anh dẫn cô dâu đến trao cho chú rể. Thật ra anh không muốn dẫn cô dâu đi, nhưng Dinah đã yêu cầu anh đứng ở nhà thờ khi Penny xinh đẹp của cô trao lời thề ước cho cái gã Donald gì đó - Lạy Chúa, Alex băn khoăn, có phải anh đã tế nhị từ chối đề cao chú rể bằng một cái họ?
Tàn nhẫn nhớ lại thời tuổi trẻ, anh tự hỏi Penny đã nhìn thấy cái gì ở anh chàng Donald đó, để dẫn cô vào vòng tay và vào cái giường của gã. Rồi anh quay lại tự mắng mình vì luôn cảm thấy rằng tất cả thanh niên Mỹ hình như đều được nhào nặn từ cùng một loại bột nhão với cùng một loại dao cắt bánh. Tất cả bọn họ đều tóc húi cua, và ngay cả những kẻ gầy trông vẫn mỡ màng. Hình như tất cả bọn họ đều già kinh khủng ngay khi còn trẻ, đôi khi mới ngoại tam tuần đã thấy mái tóc bạc và cái bụng phệ. Người ta không thể hình dung nổi là họ lại chiếm được một người đàn bà - biến một cô gái thành một người đàn bà.
Alex ngả về ý nghĩ rằng anh chàng Donald đã làm tình một cách thô thiển với Penny xinh đẹp của anh. Penny xinh đẹp của anh xứng đáng với một người đàn ông, và cô đã cưới một đứa bé to xác, giờ đây việc ly dị cho thấy cô đang thiếu một người đàn ông để lấp đầy cả thể xác lẫn linh hồn. Hay Alex đã nghĩ như thế để tự biện hộ, như thể anh đã góp phần gây nên bi kịch.
Mà bây giờ, ơn Chúa, thay vì cần buồn bã thì anh lại vô cùng vui mừng vì vụ ly dị. Gã Donald gì đó thực sự đã không chiếm được cô, và Alex lại có Penny xinh đẹp của anh để hỏi anh những câu hỏi lễ phép và sưởi ấm lòng anh bằng sự sùng bái trí tuệ siêu phàm của anh, cái mà không một gã thanh niên nào có được.
Có Chúa chứng giám, Alex Barr nghĩ, vậy là mình già thật rồi. Nếu ý nghĩ đó là tấm biển trên con đường tuổi tác, báo hiệu dòng suối sâu của sự thất vọng, thì ngươi đang tiến bước trên con đường tới nghĩa địa. Khá sớm với mọi người nhưng ngươi sẽ sai lầm về mọi thứ, và ngươi sẽ bắt đầu nhớ lại công việc khó nhọc không tồn tại qua lớp tuyết rơi trên Ngôi trường nhỏ màu đỏ. Nhưng quỉ tha ma bắt tất cả đi, người ta không thích ý nghĩ tất cả những thứ hàng hóa dễ thối hỏng nhất đi qua người đàn ông mà hắn ta không gắn lên mặt nhiều hơn là đổ đầy vào mũ. Anh em nhà Brook là một bữa tiệc tục tĩu về sự cưỡng dâm. Chí ít thì áo choàng cũng nên được may đo.
Hắn đã vuốt ve cô bé như thế nào? Khi nào, cái lần đầu tiên ấy? Trước hay sau khi thề nguyện? Hay có lẽ trong ôtô, trên những bông hoa bị đè nát ở công viên? Hay là trên bãi biển, mùi cô gái đầy nắng và muối thoảng trên chiếc khăn dính cát? Hay là dưới bầu trời xanh, và bất kỳ cái gì đã xảy ra cho Casa Lomas?
“Ngươi cứ như là cha cô gái đó vậy, Barr,“ Alex nói to. “Một người cha ghen với gã trai đã nẫng mất cô con gái mà ngươi nâng như nâng trứng khi nó còn là con gái của người khác, trên ghế sau, bên bãi biển hoặc dưới bầu trời xanh. Mà rút cục ngươi chẳng là cha của ai cả. Ngươi là một gã thiếu niên nhiều tuổi vẫn muốn yêu. Ngươi than khóc cho thời trai trẻ, cái mà bằng cách nào không rõ đã bỏ ngươi mà đi, và ngươi hài lòng về thất bại của một cuộc hôn nhân mà tất cả những chỗ dựa dễ dàng của tuổi trẻ không thể ủng hộ. Và ngươi nghĩ cứ như một nhà văn chết tiệt trong việc nghiên cứu âm mưu cho một trong những tờ báo vẫn tôn trọng tính nhạy cảm của những nhà quảng cáo hơn là khái niệm cấu trúc của các nhà văn. Trên đời này đâu có phụ nữ hư hỏng, và ly hôn là không được phép, vì trên các tờ báo cũng đâu có đàn ông hư hỏng, và rốt cục tất cả mọi người đều sống hạnh phúc.”
Cuộc sống của mình với Amelia tạo ra một phần thần kỳ của cuốn tiểu thuyết không thể bán được, Alex nghĩ. Sự thù địch thân thiết. Bạn tâm tình không thể tâm tình. Sự hiện diện vắng mặt, sự vắng mặt hiện diện. Đường nào đi đâu, và nếu có, khi nào? Ai đang trên vạch xuất phát và tỷ số là bao nhiêu?
Đã đến lúc lại cần đi rồi đấy, Barr, Alex nghĩ. Đã đến thời cho những chân trời mới để hồi sinh dòng máu đã mệt mỏi. Lạy Chúa, nếu họ dựng lên được một cuộc chiến tranh kha khá, nơi mà người ta quan tâm đến những người mà người ta giết. Triều Tiên là cuộc chiến tranh vô nghĩa nửa ngu ngốc. Ngươi không được phép vượt Yalu, và việc giết những người Triều Tiên cũng vô nghĩa như việc đi học cùng với họ. Ngay cả phóng viên chiến tranh cũng là những chiếc lốp xe vá lại, và chẳng có gì vô dụng bằng một phóng viên chiến tranh đã già.